Chương 2120: Hỗn loạn
Toàn bộ đại lục Sao Băng chia thành chín
khối, cũng như các lớp dưới lòng đất, và cả hải
vực nữa.
Trong đó, hoàng tộc Bạch Hổ nằm ở phía
đông của đại lục Sao Băng, bên trong lại chia
thành mười tám châu, mỗi một châu phủ lại
có vô số quốc gia và thế lực.
Lúc này, khu vực mà đám người Trần Bình
đang đứng chính là Quan Châu trong mười
tám châu.
Quan Châu có thể nói là một trong những
châu nhỏ nhất trong toàn bộ mười tám châu.
Cho dù là vậy, thì nó vẫn vô cùng phát triển, có
thể thấy được công trình khoa học kỹ thuật ở
khắp mọi nơi.
Lúc này, hai người Trần Bình đang ở trong
một thành phố ở phía bắc Quan Châu, tên là
thành phố Tam Huyền.
Đại lục Sao Băng quá rộng lớn, cơ sở dân
số đông đúc đã tạo ra rất nhiêu Thiên Kiêu và
cường giả, nhưng phân lớn những Thiên Kiêu
này đều chọn tiến về những thành phố có
đẳng cấp cao hơn. Cho nên, người mạnh nhất
ở thành phố Tam Huyên hiện tại, cũng chỉ là
ngụy thánh tâng một mà thôi.
Đây cũng là tin tức mà Thanh Tà đã cung
cấp cho anh.
Sau khi hai người Trần Bình đến thành phố
Tam Huyền, đã trực tiếp chạy tới nơi mà
Thanh Tà nói. Nơi đó là điểm truyền tin do bộ
phận Tham Lang thành lập ở hoàng tộc Bạch
Hổ.
Không thể không nói, bản lĩnh của Thanh
Tà quả thực khiến Trần Bình có chút ngạc
nhiên. Căn cứ theo tin tình báo của anh ta thì
hiện tại trong toàn bộ lãnh địa của hoàng tộc
Bạch Hổ, trên cơ bản, mỗi một cuộc gia, hoặc
ít hoặc nhiều đều sẽ có người của người mà
anh ta cài cắm vào.
Nhiều thì toàn bộ thành phố trong cả nước
đều có người của Thanh Tà, mà ít thì cũng có
hai, ba thành phổ.
Hơn nữa, Thanh Tà vẫn đang tiếp tục phát
triển thế lực, nếu không có chuyện ngoài ý
muốn xảy ra, thì trong vòng ba tháng, anh ta
có thể hoàn toàn bố trí người trong lãnh địa
của hoàng tộc Bạch Hổ.
Chẳng mấy chốc, hai người Trần Bình đã
đến được nơi mà Thanh Tà nói, nhưng sau khi
bọn họ nhìn thấy căn nhà trước mặt, khóe
miệng không nhịn được mà giật giật.
Toàn bộ căn nhà được thiết kế rất có cảm
giác công nghệ, cho dù là đặt trong thành phố
Tam Huyền thì là một sự tồn tại cực kỳ thu hút.
“Thanh Tà này chọn người kiểu gì vậy?
Tìm loại khu vực này để làm cứ điểm, anh ta
không sợ sẽ xảy ra chuyện hay sao?”
Trần Bình ôm trán có chút bất lực.
Đường Béo ở bên cạnh thì lại mở miệng
đáp: “Tốt hơn thì trốn ở thành thị? Mà đơn
giản nhất thì tìm nơi rừng rậm mà ở?”
“Thanh Tà này chịu chơi thật đấy, khỏi cần
nói, thủ đoạn này của anh ta thật sự khiến
người ta không dám ngờ tới.”
Trần Bình vừa nghe được giọng nói của
anh ta thì lập tức hiểu ra.
Chẳng ai có thể ngờ được một nơi rõ ràng
như vậy, lại chính là điểm thu thập tin tình báo
hết.
Dựa theo lối suy nghĩ của người bình
thường thì phần lớn điểm thu thập tin tình báo
đều sẽ khu vực khá hẻo lánh, yên tĩnh, và
khuất mắt.
Hơn nữa, nơi này thoạt nhìn còn không
nhỏ, nói không chừng trong tương lai còn có
thể đóng thêm một vài vai trò khác nữa.
Nghĩ đến đây, anh cũng không nghĩ nhiều