Mục lục
Người thừa kế hào môn – Trần Bình (full) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2879: Cứu người

Nhưng cậu ta lại có rất nhiều bóng ma tâm lý đối với tiếng kêu thảm thiết không ngừng kia rồi.

Lúc Trần Bình đến gần thì anh mới phát hiện tiếng kêu thảm thiết kia căn bản không phải là yêu thú, mà là một người sống sở

Người này có hơi kỳ quái, dường như ông ta đang bị cái gì trói lại vậy, căn bản không thể động đậy mà là ở kêu đầy chật vật.



Ở xung quanh chỉ có một thứ người không ra người yêu không ra yêu như vậy thôi, cho nên Trần Bình lập tức tiến lên phía trước xem xét đối phương một chút.

Nhìn ra được thực lực của người này không tồi, hơn nữa ông ta còn sở hữu bản lĩnh cực kỳ mạnh, cho nên mới bị trói lại ở nơi này mà không động đậy được.

"Ông là cái thứ gì vậy?" Trần Bình tò mò lên tiếng hỏi một câu, anh cũng không cần biết người này có thể nói chuyện được hay không, nói chung là anh cứ phải nghĩ một cách để giao lưu với đối phương mới được.

"Cậu cảm thấy tôi là cái gì, thì tôi chính là cái đó."



Đối phương trả lời lại vấn đề của Trần Bình rất nhanh, xem ra đúng là biết nói tiếng người.

Trần Bình bị làm cho hơi mờ mịt, anh giơ tay ra sờ xích sắt đang trói chặt đối phương, anh phát hiện thứ đồ chơi này cũng khá là kiên cố.

"Nếu cậu có thể cởi bỏ xích sắt này giúp cho tôi, tôi có thể lựa chọn phục tùng cậu, tiếp theo đó cậu muốn tôi đi giết ai, tôi đều có thể thay cậu đi làm hết"

Giọng nói này cực kỳ khàn, Trần Bình cũng không có cách nào phán đoán xem đến tột cùng ông ta là nam hay là nữ nữa.

"Vì sao tôi lại cần ông tới giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ giết người chứ? Chẳng lẽ tôi không thể tự mình giải quyết được sao?"

"Tôi có thể đi đến nơi này, cũng đã nói rõ rằng thực lực của tôi sẽ không quá kém mới đúng. Ông thật sự cho rằng tôi chả làm được cái gì cả, chỉ có thể dựa vào ông thôi sao?"

Trần Bình cười lạnh một tiếng, điều kiện mà người kia đưa ra thật là không ra làm sao.

"Thân phận của tôi cũng không bình thường. Nếu như cầu cứu được tôi, tôi có thể tăng công pháp cùng với các thứ đồ của tôi cho câu hết."

Ông ta bị giam giữ ở địa phương này một khoảng thời gian rất dài rồi, ông ta đã có cảm giác cực kỳ khát vọng tự do rồi.

Bây giờ thật vất vả mới có người có thể giải cứu được mình, tất nhiên là ông ta sẽ không lựa chọn từ bỏ rồi.

Cùng lúc đó ông ta cũng không nhịn được mà nhìn thoáng qua Trần Bình một cái, người kia mang đến cho ông ta một cảm giác cũng không tệ.

Ông ta tin rằng dựa vào Trần Bình, nhất định là có thể thành công giải quyết được một vài vấn đề khó có thể giải quyết được.

Trần Bình đang không ngừng hỏi Thỏ trong nội tâm, anh muốn biết rốt cuộc người này đã xảy ra chuyện gì.

"Người này đã bị bắt nhốt ở bên trong nơi thiên đạo giao giới, chắc chắc cũng không phải là người tốt đẹp gì đâu. Cậu có biết thân phận của ông ta không? Nhanh nói cho tôi biết đi, ngàn vạn lần đừng có che giấu ở đây, đối với cậu cũng không có quá nhiều lợi ích gì đâu"

Trần Bình ra vẻ đương nhiên mà cho rằng, người bị bắt giam ở trong này có hơn phân nửa đều là người xấu rồi, cho nên anh không nói thêm gì nữa, chỉ đơn thuần đánh giá đối phương mà thôi.

Thỏ lại trực tiếp lắc đầu.

"Anh sai rồi, người này không chỉ không phải là người xấu, ngược lại còn là một người tốt cực kỳ lợi hại. Ông ta bị bắt giam ở trong này là vì để canh giữ mọi thứ này mà thôi."

"Mặc dù nơi thiên đạo giao giới có cái tên như vậy, nhưng trên thực tế thì đã rất nhiều năm không ai đến coi quản rồi. Lúc trước có một người có thực lực cực kỳ mạnh đến đây, là một tên người xấu không hơn không kém, hắn ta đã nhốt hết tất cả người bảo vệ vào đây

Thông qua những lời đối phương nói, Trần Bình cũng không nhịn được mà lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Không nghĩ tới cái người trước mắt này thế mà lại được gọi là người bảo vệ của thiên đạo.

Trần Bình tự hỏi một hồi, anh vẫn quyết định thả ông ta ra, bất kể có thể nào thì anh cũng muốn biết rốt cuộc người này đã xảy ra chuyện gì.

"Tôi có thể thả ông ra, chẳng qua là ông phải thành thật nói rõ với tôi, tất cả những thứ này. Tôi không muốn bị ông lừa gạt."



Trần Bình cứ nghiêm túc như vậy mà nhìn đối phương, hơn nữa anh còn yêu cầu ông ta phải thề với mình.

Nghe thấy lời này, ông ta cũng không nói thêm gì nữa mà trực tiếp gật đầu, rất nghiêm túc thề với Trần Bình.

"Tôi lấy linh hồn ra thề, tuyệt đối không lừa gạt cậu. Nếu mà tôi lừa gạt cậu, cậu có thể tùy ý tới tìm tôi gây phiền toái."

"Chỉ cần cầu nguyện ý cứu tôi, vậy tôi có thể chuyển giao hết những vật sở hữu của tôi cho cậu."

Nhìn thấy bộ dạng này của đối phương, Trần Bình không nhịn được mà lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, sự thật chứng minh người này đúng là một người tốt.

Dù sao thì người dám lấy linh hồn ra thì cũng không nhiều lắm, nếu bọn họ làm trái với lời hứa của mình, tiếp theo đây sẽ rất là thảm.

Trần Bình trực tiếp lấy vũ khí ra, anh tùy tay chém đứt sợi dây xích trên người đối phương.

Trên mặt người bảo vệ thiên đạo cũng mang theo vẻ kinh ngạc, thật không ngờ thực lực của người này lại mạnh như thế, còn có thể dễ dàng chém đứt sợi dây xích sắt này.

Ông ta là người bảo vệ thiên đạo, trong lòng ông ta rất là rõ ràng rốt cuộc thứ đồ này khủng bố đến cỡ nào.

"Rốt cuộc cậu là ai? Vì sao lại lợi hại như thế chứ?"

Trần Bình nghe thấy nghi hoặc của đối phương thì cũng không nhịn được mà thở dài với vẻ bất đắc dĩ.

"Ông không cần phải để ý xem tôi là người như thế nào, dù sao thì tôi có thể cứu được ông không phải là được rồi sao?"

"Tôi còn tò mò rốt cuộc ông là người có thân phận gì, thế mà lại bị nhốt ở nơi này, hơn nữa nhìn qua lại còn chật vật như vậy nữa chứ."

Sau khi Trần Bình giải cứu đối phương xong, anh không nhịn được mà lộ ra vẻ mặt với một tia trào phúng, nói thật anh thật sự không nghĩ tới cái người này lại thảm như vậy.

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của người bảo vệ thiên đạo cũng trở nên có chút chán nản.

"Có rượu không? Cho tôi uống một ngụm đi, bây giờ tôi đã cảm thấy mình hơi không ổn."

Người bảo vệ thiên đạo tìm Trần Bình đòi một bầu rượu như vậy, Trần Bình cũng rất là tùy ý trực tiếp lấy một bình rượu ngon tinh chất từ trong lòng ra.

Thứ này chính là do Tháp Thông Thiên chế tạo ra, các loại mức độ tươi ngon tất nhiên là không cần nhiều lời nữa.

Người bảo vệ thiên đạo trực tiếp mở bầu rượu này ra, ông ta rất bực bội mà uống một ngụm rượu, giây tiếp theo thì lại kinh ngạc mà trừng lớn hai mắt. Ngay sau đó ông ta uống ừng ực ừng ực thêm hai ngụm nữa mà uống sạch luôn bình rượu.

Ông ta thật không ngờ mình sẽ có một ngày có thể uống được loại rượu tươi ngon như vậy, giờ phút này vẻ mặt của ông ta cũng trở nên cực kỳ hưng phấn.

"Tuyệt. Tôi sống nhiều năm như vậy rồi mà chưa từng được uống loại rượu ngon như vậy. Rượu này của cậu là do tự cậu ủ hả?"

Người bảo vệ thiên đạo rất tò mò hỏi Trần Bình, trên mặt của ông ta mang theo vẻ hưng phấn, hận không thể nhanh chóng hỏi cho rõ ràng.

Trần Bình gật đầu, anh cũng lấy một bầu rượu nữa ra từ trong lòng mình, ngồi xuống với đối phương.

"Nếu tôi đã cứu được ông ra ngoài rồi, vậy kế tiếp ông có thể yên tâm mạnh dạn mà nói về thân phận của mình một chút đi. Tôi biết đây là một nơi thế nào, cũng biết thông tin đại khái của ông. Nhưng tôi vẫn hy vọng ông có thể tự mình nói ra"

Trần Bình cứ yên lặng như vậy mà nhìn chằm chằm đối phương, trong đáy mắt hiện lên một tia chờ mong.

Thỏ đã nói đại khái thông tin về thân phận của ông ta rồi, anh rất rõ ràng, chắc chắn người này không lừa được anh đâu.

"Trên thực tế cậu đã biết đây là chỗ nào rồi, vậy cậu cũng có thể phán đoán đại khái ra được thân phận của tôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK