Chương 1800: Nguyền rủa
Ngay sau đó, dưới cái nhìn chăm chú của
Trần Bình, đóa hoa mẫu đơn to lớn kia lập tức
rơi thẳng vào trên người tên nhân ngưu kia.
Một loạt tiếng nổ lớn vang lên khắp người
tên nhân ngưu.
Tên nhân ngưu kia vừa mới được biến
thành thân thể máu thịt, thì giờ này phút này
lại bị bông hoa mẫu đơn khổng lồ kia tấn công
mạnh mẽ, trong nháy mắt đã làm cho thân thể
máu thịt vừa mới đạt được kia bị tan vỡ hoàn
toàn.
Từng mảng từng mảng máu thịt thật lớn bị
nổ tung, bay lên khắp không trung.
Mà lúc này, tên nhân ngưu kia muốn thoát
thân ra nhưng lại hoàn toàn không thể nào
làm được.
Thế nhưng chính Trần Bình cũng phát
hiện, lúc này, màu sắc của đóa hoa mẫu đơn
kia cũng dần trở nên sẫm lại.
Hiển nhiên là đợt công kích kia sẽ không
kéo dài được bao lâu nữa.
Mà lúc này, động tác của tên nhân ngưu
cũng càng lúc càng thêm hung hãn, nó vung
rìu chiến trong tay lên để tấn công, lại có thể
chém rụng một cánh của đóa hoa mẫu đơn.
Ngay lập tức có một đóa mây hình nấm
xuất hiện.
Rồi sau đó là những tiếng nổ liên tục vang
lên, kéo theo là tiếng kêu thảm thiết của tên
nhân ngưu kia.
Trần Bình đột nhiên đạp chân lên mặt đất.
Trong nháy mắt, ngọn lửa trên mặt đất lập tức
quét vê phía tên nhân ngưu kia. Mà cũng ở
ngay trong ngọn lửa này, anh cũng vọt vê phía
tên nhân ngưu kia.
Có điều, lần này anh không sử dụng đến
Thương Long kiếm.
Cơn tức giận vô biên trong lòng kia khiến
cho anh chỉ muốn đánh nhau tay đôi với nhân
ngưu mà thôi.
Nhân ngưu cũng chưa chết ngay, thậm chí
nó còn phát giác được sự tấn công của Trần
Bình, nó đột nhiên bổ một búa về hướng Trần
Bình đang tới.
Nhưng mà, lúc này cánh tay của Trần Bình
đã hóa thành móng vuốt Kỳ Lân để sẵn sàng
chiến đấu.
Trần Bình chợt quát lớn một tiếng rồi trực
tiếp dùng móng vuốt Kỳ Lân để đỡ lấy một
búa bổ xuống này của nhân ngưu.
Ngọn lửa ngưng kết thành từng chiếc vảy
nhiều màu sắc, từng mảnh từng mảnh liên tục
rơi xuống.
Thậm chí ngay cả móng vuốt được ngưng
kết từ ngọn lửa cũng bị chém rụng mất một
nửa.
Nhưng Trần Bình không những không lùi
bước, mà ngược lại còn hét lên một tiếng quái
dị, mạnh mẽ xông về phía nhân ngưu.
Ngọn lửa càng lúc càng cháy mạnh hơn!
"XÌ xèo."
Cuối cùng thì lưỡi búa trên tay quái vật
đầu trâu tay người kia cũng không thể chống
lại được sức lực dồn từ hai phía.
Lưỡi búa phát ra một tiếng”răng rắc” rồi vỡ
vụn.
Mà một kích này của Trần Bình cũng rơi
thẳng vào trên người của tên nhân ngưu kia.
"Bùm!”
Ngọn lửa bùng lên cùng với nhiệt độ nóng
rực lập tức nuốt chứng cả người tên nhân
ngưu.
Hắn lại chuyển sang công kích bằng sóng
âm thêm lần nữa.