Mục lục
Anh từng là duy nhất - Tống Hân Nghiên (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộng Na bị cô đẩy ra, ngã xuống đất đối diện với vợ Tổng giám đốc Lý, vợ Tổng giám đốc Lý trừng mắt nhìn Mộng Na, Mộng Na vội vàng lắc đầu: “Không phải đâu bà Tổng giám đốc Lý, không phải tôi, là cô ta, cô ta ngậm máu phun người, muốn dời đi sự chú ý của bà.”  

 

“Cô cho rằng tôi dễ bị lừa vậy sao? Con điếm, tôi liều mạng với cô.” Vợ Tổng giám đốc Lý ngoảnh lại liếc Tống Hân Nghiên, bà ta đứng dậy từ mặt đất, không thèm để ý đến thân phận của bản thân, nhào về phía Tống Hân Nghiên.  

 

“Đều dừng tay cho tôi!” Đúng lúc này Tổng giám đốc Lý chạy tới, thấy vợ mình cầm mảnh thủy tinh đâm về phía Tống Hân Nghiên, ông ta vội vàng đẩy Tống Hân Nghiên ra, mảnh thủy tinh trong tay vợ Tổng giám đốc Lý đâm vào cánh tay của Tổng giám đốc Lý.  

 

Tất cả mọi người đều sợ đến ngây người, vợ Tổng giám đốc Lý cũng vậy, bà ta lảo đảo lùi về sau từng bước, khó tin nhìn cánh tay Tổng giám đốc Lý bị mảnh thủy tinh đâm vào, bà ta nói: “Ông vì bảo vệ con điếm kia mà không ngần ngại chắn thay cho cô ta, tôi muốn ly hôn với ông, tôi muốn phân chia tài sản!”  

 

“Bà quấy rối gì thế, cô ấy chính là con dâu nhà họ Thẩm, nếu bà làm cô ấy bị thương thì bà sẽ thành kẻ thù của tất cả nhà họ Thẩm, bà có đầu óc không vậy?” Tổng giám đốc Lý cố nén vết thương tay truyền đến, quát lên.  

 

Vợ Tổng giám đốc Lý ngẩn ra, đương nhiên bà ta biết nhà họ Thẩm, cho dù tập đoàn Bác Dực có địa vị như bây giờ thì vẫn kém xa nhà họ Thẩm. Bà ta không ngờ Tống Hân Nghiên vậy mà lại là con dâu nhà họ Thẩm, nghĩ vậy mà thấy sợ.  

 

Bà ta quay đầu lườm Mộng Na đang đứng dậy, mắt như nứt ra, nói: “Là cô? Người quyến rũ chồng tôi chính là cô!”  

 

Mộng Na sợ hãi trốn phía sau Tổng giám đốc Lý, ban đầu cô ta cũng chỉ xốc nổi muốn Tống Hân Nghiên bị dạy dỗ, không ngờ lại rước họa vào thân. Người phụ nữ Tống Hân Nghiên này thật sự không phải quả hồng mềm, vậy mà dám đẩy cô ta ra.  

 

Tổng giám đốc Lý bảo vệ Mộng Na phía sau, ông ta trách mắng: “Còn không ngại mất mặt sao, trở về cho tôi!”  

 

Vợ Tổng giám đốc Lý sao có thể bỏ qua như vậy, bà ta ngồi sụp xuống mặt đất, một khóc, hai nháo, ba đòi thắt cổ, nói Tổng giám đốc Lý có lỗi với bà ta như thế nào, nuôi tình nhân ở bên ngoài. Mọi người nghe thấy nhức cả đầu, Mộng Na ghen tỵ làm quá, đẩy Tống Hân Nghiên ra như vậy khiến vợ Tổng giám đốc Lý đến ồn ào một trận, cho dù da mặt cô ta dày cũng không thể tiếp tục ở lại tập đoàn Bác Dực nữa. Cô ta hận đến nghiên răng nghiến lợi, Tống Hân Nghiên cướp hạng mục của cô ta, cướp vị trí giám đốc của cô ta, bây giờ vậy mà còn muốn đuổi cô ta khỏi Bác Dực, mưu kế thật sự rất thâm độc.  

 

Cuối cùng, Tổng giám đốc Lý gọi bảo vệ đến lôi vợ mình đang khóc lóc ra bên ngoài, cảm thấy mặt mũi của ông ta bị bà ta làm mất sạch.  

 

 

 

Cuối cùng văn phòng cũng khôi phục lại sự yên tĩnh, Tổng giám đốc Lý bảo Vân Vân đưa Tống Hân Nghiên đến bệnh viện băng bó miệng vết thương, có chuyện gì trở về nói sau. Tống Hân Nghiên nhìn Tổng giám đốc Lý, người đàn ông trung niên này dường như già đi mấy chục tuổi trong nháy mắt, vẻ mặt bất lực.  

 

Trong lòng cô hơi áy náy, thấp giọng nói: “Tổng giám đốc Lý, rất xin lỗi, tôi không nên đẩy Mộng Na ra.”  

 

“Tiểu Tống, chuyện này là tôi không xử lý tốt, không trách cô được, đi đi, xử lý miệng vết thương trước, nếu bị nhiễm trùng, tôi khó có thể nói rõ với cậu Đường được.” Tổng giám đốc Lý khoát tay áo, môi Tống Hân Nghiên giật giật, cuối cùng không nói gì, xoay người rời đi.  

 

Cô không hề áy náy với Mộng Na, lâu như vậy rồi, từ trước đến nay, cô ta vẫn bịa đặt đủ thứ chuyện, có vài lần cô ta nói xấu về cô, cô ở trong toilet. Cô nhẫn nhịn, không vạch trần cô ta, không ngờ càng ngày cô ta lại càng bôi đen cô.  

 

Người nào có thể nhẫn nhịn được mãi?  

 

Thẩm Duệ đến công ty, Nghiêm Thành ra nghênh đón, khi thấy anh thì hơi ngạc nhiên, lập tức nói: “Tổng giám đốc Thẩm, ông cụ đến đây, chờ anh ở văn phòng cả buổi sáng.”  

 

Thẩm Duệ nhíu ấn đường lại, anh gật đầu nói: “Đã biết, thông báo với nhân viên cấp cao nửa tiếng sau đến phòng họp họp.”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK