“Tôi đã sai người điều tra ông Trịnh, ông ấy có quan hệ hợp tác lâu dài với Nghiệp Chi Phong, Chủ tịch Đổng rất tín nhiệm ông ấy, rất nhiều người nói ông ấy là con người thật thà, nhưng gần đây bỗng nhiên dính vào cờ bạc, nợ rất nhiều khoản vay nặng lãi, gần đây bọn cho vay nặng lãi đòi nợ rất chặt, ông ấy liền đem công quỹ mà Nghiệp Chi phong đưa cho ông ấy để đi trả nợ, bởi vậy việc xoay vốn trở nên khó khăn, cho nên ông ấy mới dùng vật liệu kém chất lượng thay thế vật liệu tốt. Sau khi vụ bê bối được đưa ra ánh sáng, ông ấy đã trốn với tiền của mình. ”
“Tìm được người chưa?” Thẩm Duệ hỏi.
“Vẫn chưa, Nghiệp Chi Phong bên kia cũng đang tìm ông ấy, nhưng không ai biết ông ấy đang trốn ở nơi nào.”
“Phái người tìm, cho dù phải đào ba thước đất, cũng phải tìm thấy người cho tôi.” Thẩm Duệ lạnh lùng nói, vụ bê bối formaldehyde của Thẩm thị cũng không phải là chuyện ngẫu nhiên, anh hoài nghi có người đã sớm bày mưu tính kế. Chỉ khi tìm được lão Trịnh, anh mới có thể tìm hiểu nguồn gốc, bắt ra kẻ đứng đằng sau.
“Vâng, tôi sẽ bảo mọi người tiếp tục tìm, bất luận kẻ nào có liên quan đến lão Trịnh đều không tha.” Nghiêm Thành nói.
Thẩm Duệ phất phất tay, nói: “Đi ra ngoài đi.”
Nghiêm Thành cầm tài liệu đi ra ngoài, Tống Hân Nghiên thấy Thẩm Duệ ấn huyệt thái dương, cô đứng dậy đi tới, thay ngón tay anh ấn nhẹ vào huyệt thái dương của anh, Thẩm Duệ thoải mái thở dài: “Thật thoải mái.”
Tống Hân Nghiên biết, vụ việc lần này nếu không được xử lý thích đáng, Thẩm thị chỉ sợ rất khó vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt, cô nói: “Thẩm Duệ, em cảm thấy lão Trịnh này rất khả nghi, mọi người bên cạnh ông ấy đều nói con người ông ấy thật thà, lại đột nhiên dính líu cờ bạc, tại sao em cứ cảm thấy giống như là có người cố ý để Thẩm thị và Nghiệp Chi Phong tìm ra, để cho các anh tự chui đầu vào rọ.”
Thẩm Duệ nhắm mắt lại, những điều mà cô nói anh cũng đã từng nghĩ đến, anh muốn nghe ý kiến của cô: “Tiếp tục nói.”
“Ở phương diện phát triển bất động sản nhà cửa thì Thẩm thị chính là đầu tàu của Đồng Thành, tiếng vang của Thẩm thị vang vọng khắp cả nước, mà Nghiệp Chi Phong là doanh nghiệp thiết kế nội thất nổi tiếng trong nước, nếu đồng thời chỉnh đốn hai tập đoàn này, như vậy lợi ích thị trường bỏ trống sẽ vô cùng khả quan. Cho nên em nghi ngờ là có người đã chuẩn bị kế hoạch tỉ mỉ từ trước, từng bước chỉnh đốn Thẩm thị và Nghiệp Chi Phong, sau đó nuốt chửng như cá voi nuốt, nuốt chửng thị trường vốn thuộc về Thẩm thị và Nghiệp Chi Phong” Tống Hân Nghiên nói.
“Phân tích không sai, quả thật có người muốn cướp đoạt thị trường thuộc về Thẩm thị và Nghiệp Chi Phong.” Thẩm Duệ mở mắt ra, anh đưa tay kéo tay cô xuống, tìm kiếm tin tức hôm nay trên mạng, lật máy tính lên, anh nói: “Anh xem tin tức mới hôm nay.”
Tống Hân Nghiên cúi người liếc nhanh qua, cô khiếp sợ nhìn Thẩm Duệ: “Anh nghi ngờ tập đoàn Khải Hồng?”
“Không, tập đoàn Khải Hồng không có năng lực lớn như vậy, anh nghi ngờ có người giở trò sau lưng bọn họ. Muốn đồng thời sáp nhập thị trường bất động sản và thiết kế, tập đoàn Khải Hồng còn chưa có tài lực lớn như vậy. Có câu nói là bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình ở phía sau, anh tin chắc còn có người nhìn chằm chằm miếng thịt béo Thẩm thị này.” Trong đôi mắt phượng của Thẩm Duệ đầy tài nghệ điêu luyện, dáng vẻ này lại có bảy tám phần tương tự khi ông cụ Thẩm tính kế người khác, bọn họ không hổ là ba con.
Tống Hân Nghiên một chút cũng không hiểu, trên thương trường đầy những kẻ lừa gạt này, cô càng không muốn hiểu, chỉ là lo lắng cho Thẩm Duệ đối phó không được: “Vậy anh định giải quyết như thế nào?”
Tống Hân Nghiên nhớ rõ mấy năm trước trong giới bất động sản có một scandal sóng gió, cũng là bởi vì hàm lượng formaldehyde và benzen vượt quá mức quy định tạo thành làn sóng trả phòng, sau đó công ty kia đóng cửa. Doanh nghiệp như Thẩm thị đóng cửa là không có khả năng, nhưng sẽ bị ảnh hưởng nặng nề, và sẽ rất khó để trở lại thời kỳ huy hoàng như hiện tại nếu sức ảnh hưởng bị tổn hại nghiêm trọng.
Thẩm Duệ vuốt cằm, trong mắt đều là tính toán, anh nói: “Hãy đặt trái tim của em trở lại chỗ cũ, yên tâm thiết kế bản thảo thiết kế của em đi, những chuyện này cứ để anh đối phó.”
“Vâng.” Tống Hân Nghiên gật gật đầu, nghe được những lời này của anh, cô liền cảm thấy yên tâm.
Chuông điện thoại di động của cô đột nhiên lại vang lên, cô đi qua chỗ bàn trà, cầm lấy điện thoại di động, nhìn thấy tên người gọi hiện lên trên, cô theo bản năng nhìn Thẩm Duệ một cái, cô nói: “Em ra ngoài nhận điện thoại.”