Mục lục
Anh từng là duy nhất - Tống Hân Nghiên (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thẩm Duệ gật đầu, anh đỡ Tống Hân Nghiên dậy: “Em dậy ăn chút gì đi, đói bụng cả đêm, dạ dày cũng trống không.”  

 

Anh lót đệm sau lưng cô, Thẩm Duệ nhận cháo từ tay Nghiêm Thành, cháo vẫn còn đang nóng hổi, anh múc một thìa lên môi thử nhiệt độ rồi mới đưa tới miệng Tống Hân Nghiên: “Nào, há miệng.”  

 

Tống Hân Nghiên nhìn Nghiêm Thành vẫn đang đứng bên cạnh, cô có chút khó xử, vươn tay lấy cái thìa: “Em tự ăn được.”  

 

Thẩm Duệ tránh tay cô, không vui nói: “Bây giờ em đang rất yếu, anh đút cho em.” Dứt lời, anh liếc Nghiêm Thành một cái, Nghiêm Thành biết điều nhanh chóng đi ra ngoài.  

 

Tống Hân Nghiên bất đắc dĩ, chỉ đành há miệng ăn cháo, nuốt cháo xong, dạ dày cô bắt đầu cảm thấy ấm áp. Thẩm Duệ nhìn bộ dạng ngoan ngoãn của cô, lông mày nhíu chặt cũng dần giãn ra. Rất nhanh, bát cháo đã trông thấy đáy.  

 

Thẩm Duệ đặt bát lên tủ đầu giường, anh lấy khăn giấy lau miệng cho cô, sau đó nói: “Em nằm xuống nghỉ một lát, đợi em ngủ thì anh sẽ đi.”  

 

Tống Hân Nghiên nghe lời nằm lên giường, cô đưa tay nắm lấy bàn tay anh, ngoan ngoãn nhắm mắt lại. Trong lòng cô không nỡ, nhưng lại sợ bản thân mình quá dính người, nên chỉ đành miễn cưỡng chịu đựng.  

 

Thẩm Duệ đặt tay cô lên môi, anh cũng không buông tay cô ra, hô hấp của cô gái nhỏ dần đều đặn, anh biết cô đã ngủ rồi. Anh đặt tay cô xuống rồi vén chăn lại cho cô. Đặt một nụ hôn lên trán, anh xoay người định rời đi.  

 

Đột nhiên anh dừng bước, cúi đầu nhìn, cánh tay nhỏ bé của cô đang níu góc áo anh lại, cảm xúc trong lòng anh rất phức tạp. Anh khẽ kéo tay cô đặt lại vào trong chăn, sau đó mới xoay người rời đi.  

 

Cửa phòng bệnh vừa đóng, bên trong đã khôi phục lại sự yên tĩnh. Tống Hân Nghiên đang nằm trên giường chậm rãi mở mắt ra, cô khẽ thở dài nhìn lòng bàn tay trống rỗng. Tống Hân Nghiên ơi là Tống Hân Nghiên, nếu mày cứ dính người như thế thì ngay cả bản thân cũng phải chán ghét rồi.  

 

…  

 

Thẩm Duệ rời đi không lâu thì cửa phòng bị người khác đẩy ra, Đổng Nghi Tuyền vội vàng chạy vào, thấy Tống Hân Nghiên đang nằm trên giường bệnh, bà hổ thẹn không thôi, bà đi tới cạnh giường nắm lấy tay cô, tự trách nói: “Hân Nghiên, xin lỗi, đều do mẹ hại con.”  

 

Tống Hân Nghiên ngủ mơ mơ màng màng, cô nghe được giọng của Đổng Nghi Tuyền thì mở mắt, nhìn thấy vẻ mặt đau lòng và tự trách của Đổng Nghi Tuyền. Đổng Nghi Tuyền thấy cô tỉnh, bà vội vàng nói: “Hân Nghiên, con thấy thế nào rồi?”  

 

“Con không sao, mẹ đừng lo lắng.” Tống Hân Nghiên vùng vằng muốn ngồi dậy, nằm cả ngày trời, xương cốt của cô sắp mềm nhũn cả rồi.  

 

Đổng Nghi Tuyền đưa tay đỡ cô, để cô tựa lên gối đầu, bà nhìn gương mặt tái nhợt của cô, tự trách nói: “Hân Nghiên, có chỗ nào không thoải mái không, có cần mẹ đi gọi bác sĩ tới kiểm tra cho con không?”  

 

Tống Hân Nghiên lắc đầu: “Không cần đâu, con không sao, chỉ là vẫn còn hơi yếu, nghỉ ngơi hai hôm là ổn rồi. Mẹ không cần tự trách mình, chuyện này không liên quan gì tới mẹ cả.”  

 

“Bác sĩ nói con bị ngộ độc thực phẩm, sao lại không liên quan tới mẹ được, trách mẹ mấy năm nay quá bận rộn, không biết nấu nướng còn đòi nấu cơm cho con ăn, xin lỗi con vì chuyện gì mẹ cũng làm không xong.” Đổng Nghi Tuyền cực kỳ áy náy, bà muốn bù đắp cho cô nhưng ngay cả bữa cơm cũng làm không xong.  

 

Tống Hân Nghiên lắc đầu: “Con không cần mẹ làm gì cho con cả, chỉ cần mẹ bằng lòng ở cạnh con là được rồi.”  

 

“Đứa trẻ ngốc.” Đổng Nghi Tuyền nghiêng người ôm cô vào lòng, cô càng không mong ước thì bà càng cảm thấy có lỗi với cô.  

 

Hai mẹ con ôm nhau một lúc, Đổng Nghi Tuyền buông cô ra, nhìn bộ dạng còn rất yếu ớt của cô, bà nói: “Vậy con nằm thêm đi, mẹ ở đây với con, buổi tối con có muốn ăn gì không, mẹ đi mua cho con.”  



Tống Hân Nghiên vẫn lắc đầu, trong phòng bỗng trở nên yên tĩnh, hai người ở chung có chút lúng túng, Tống Hân Nghiên nói: “Mẹ kể cho con những chuyện xảy ra ở nước Mỹ đi.” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK