Mục lục
Anh từng là duy nhất - Tống Hân Nghiên (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoa ngoại của bệnh viện, Đổng Nghi Tuyền ngồi trên ghế, nhìn y tá bôi thuốc lên trán Liên Thanh Vũ, Nghiêm Thành đi nộp phí. Bà ta đứng dậy, lấy tăm bông từ tay y tá và nói: “Tôi cũng từng học điều dưỡng ở Mỹ, chuyện còn lại cứ giao cho tôi đi.”  

 

Y tá nhìn vết thương trên trán Liên Thanh Vũ, cũng không phải là vết thương lớn gì, cô ta gật đầu và xoay người đi ra ngoài.  

 

Liên Thanh Vũ nhìn người phụ nữ trước mặt, bởi vì được chăm sóc kỹ lưỡng nên bà ta thoạt nhìn cũng chỉ ba mươi bốn mươi tuổi, ngoại trừ khóe mắt có một chút nếp nhăn thì trên mặt không có một đốm tàn nhang nào, cô ta khẽ cười nói: “Nghe nói cô Tống là con gái của ngài, nếu nhìn kỹ thì hai người không hề giống nhau.”  

 

“Hân Nghiên giống bà ngoại của con bé.” Đổng Nghi Tuyền thản nhiên nói, lấy bông gòn đặt lên vết thương của cô ta, Liên Thanh Vũ đau đến khẽ kêu thành tiếng, cô ta trừng mắt nhìn Đổng Nghi Tuyền, Đổng Nghi Tuyền không hề áy náy mà nói: “Cô Liên, thật ngại quá, tôi lỡ tay.”  

 

Liên Thanh Vũ cắn chặt răng, cơn đau trên trán lan tràn ra, đầu cô ta đau đến nỗi sắp rơi nước mắt, cô ta dám khẳng định là Đổng Nghi Tuyền đang cố ý, bà ta muốn trút giận thay con gái mình sao? “Không sao, Tổng giám đốc Đổng, tôi tự mình bôi thuốc được rồi.”  

 

“Như vậy sao được, ôi chao, cô Liên, cô đừng trốn, vết thương này nếu không được xử lý tốt sẽ để lại vết sẹo đấy, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tự như Hoa Sen trắng của cô nếu xuất hiện khuyết điểm thì thật đáng tiếc.” Đổng Nghi Tuyền nói xong, tăm bông trong tay ấn mạnh vào vết thương của cô ta, nhìn khuôn mặt xinh đẹp đau đến trắng bệch của cô ta, bà ta nói: “Nhìn kìa, tôi nói đừng nhúc nhích rồi, lỡ tôi bị sẩy tay thì người bị đau chính là cô đấy.”

 

Liên Thanh Vũ đau đến suýt chút nữa nhảy dựng lên, cô ta ngẩng đầu trừng mắt nhìn Đổng Nghi Tuyền, nhưng bà ta lại giả vờ tỏ vẻ áy náy làm cho lòng cô tràn đầy tức giận lại không có chỗ trút giận: “Tổng giám đốc Đổng, hay là để tôi tự mình làm đi, không làm phiền ngài nữa.”  

 

Đổng Nghi Tuyền cũng không có tâm trạng hầu hạ cô ta, bà ta ấn mạnh vết thương hai cái cũng coi như trút được ít tức, bà ta tiện tay ném tăm bông vào thùng rác, nói: “Vậy cô tự mình làm đi.”  

 

“...” Liên Thanh Vũ không nói gì mà cầm lấy tăm bông, nhưng cô ta cũng không nhìn thấy vết thương ở đâu, chỉ có thể dựa vào cảm giác mà bôi thuốc, không cẩn thận đụng phải vết thương, đau đến mức cắn chặt răng.  

 

Đổng Nghi Tuyền khoanh tay, tựa vào cuối giường lẳng lặng quan sát cô ta, Liên Thanh Vũ có bộ dáng dịu dàng lương thiện, mặc bộ đồ màu trắng, mái tóc dài đen nhánh xõa tung sau vai, tóc dài phấp phới có vài phần hương vị của hoa sen trắng gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.  

 

“Cô Liên, Hân Nghiên ngốc nghếch dễ bắt nạt, Thẩm Duệ mù quáng nhìn không rõ bộ mặt thật của cô, không có nghĩa là tôi sẽ dung túng cho cô tiếp tục làm tổn thương con gái tôi, tôi hy vọng cô dọn ra khỏi nhà Thẩm Duệ, cô đưa ra điều kiện đi, muốn bao nhiêu tiền tôi đều đồng ý cho cô.”  

 

Liên Thanh Vũ đang thoa thuốc, cô ta ngẩng đầu nhìn Đổng Nghi Tuyền, cô ta khẽ cười nói: “Cho tôi tiền sao? Nhưng có thể làm được gì chứ? Thứ tôi không phải là tiền.”  

 

“Vậy cô muốn gì?”  

 

“Cả thể xác và tinh thần của Thẩm Duệ, bà có cho được không?” Liên Thanh Vũ không hề che giấu ý đồ của mình, ngoại trừ giả vờ trước mặt Thẩm Duệ ra, cô ta không cần phải giả vờ trước mặt bất luận kẻ nào, kể cả Tống Hân Nghiên.  

 

Đổng Nghi Tuyền nhíu mày, chỉ biết cô gái này không dễ đối phó, bà ta hơi cúi người xuống, đến gần cô ta, như thể muốn nhìn thấu hoàn toàn cô ta: “Nếu Thẩm Duệ có chút tình cảm nam nữ đối với cô, vừa rồi cũng sẽ không bỏ cô đi đuổi theo con gái tôi. Cô Liên, nếu cô yên lặng rời đi, tôi sẽ rất cảm kích, ngược lại thì thủ đoạn của tôi cũng không quá quang minh lỗi lạc đâu, nhưng vẫn dư dả để đối phó với một đóa bạch liên hoa tâm cơ như cô.”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK