Sự chênh lệch về sức mạnh giữa nam và nữ khiến anh ta dễ dàng lạm dụng cô. Cô nhìn người đàn ông trở nên vô cùng đáng sợ trước mặt mình. Cô thậm chí còn có cảm giác rằng anh ta sẽ thoát khỏi kiểm soát muốn cô ngay trên xe hơi.
Môi anh ta áp vào môi cô, trằn trọc thâm nhập. Lệ Gia Trân bị anh ta ép buộc không còn lối thoát, cô há miệng cắn môi anh ta, mùi gỉ sắt thấm vào giữa môi và răng. Anh ta đau đớn rên rỉ, nhưng thay vì buông cô ra, anh tiếp tục hôn cô trong tuyệt vọng.
Trái tim Lệ Gia Trân dịu lại, khớp hàm cô nhẹ nhàng mơ ra, nước mắt rơi xuống thành một vệt dài.
Thẩm Ngộ Thụ nếm vị mặn, anh ta nhìn giọt nước mắt của cô cứ lăn dài, anh ta đau lòng không sao chịu nổi. Anh ta đã từng đẹp trai lạnh lùng, luôn phớt lờ cô, nhìn thấy cô đuổi theo phía sau anh đã cho anh ta cảm giác thành tựu.
Lục Trạch thường cười nhạo anh ấy, nói rằng một ngày nào đó Gia Trân mệt mỏi vì phải theo đuổi, cô sẽ không muốn đuổi nữa, lúc đó đừng tìm đến anh ta mà khóc lóc.
Lúc đấy anh ta đã nói gì, hình như nói là dù trời có sập thì Gia Trân cũng không rời bỏ anh ta. Lúc này anh ta mới nhận ra rằng mình đã quá tự tin. Anh ta gạt nước mắt trên khuôn mặt cô: “Đừng khóc, Trân Trân, anh xin lỗi, hãy tha thứ cho anh một lần, một lần thôi, được không?”
Lệ Gia Trân ôm anh ta vào lòng và bật khóc. Làm sao cô có thể tha thứ cho anh ta, làm sao có thể cùng anh ta tiếp tục đây chứ?
…
Đường Khải Hồng và Nhan Tư tiễn khách khứa ra về, sảnh tiệc nhốn nháo hỗn độn, hai vợ chồng nhìn nhau, xoay người đi vào phòng riêng trên lầu bốn.
Trong phòng riêng, bà Hạ vòng tay ôm Hạ Doãn Nhi, cảm xúc kích động: “Ông Thẩm, hôm nay ông phải giải thích cho chúng tôi về chuyện này này. Ban đầu ông đã nói với chúng tôi rằng ông sẽ gả Doãn Nhi cho Thẩm Duệ, nhưng chúng tôi không ngại chuyện cậu ta kết hôn lần hai, chúng tôi cũng không để ý đến chuyện cậu ta hơn Doãn Nhi tận chín tuổi. Từ khi Doãn Nhi và Thẩm Duệ gặp nhau, con bé đã luôn không vui, bây giờ con bé lại bị Thẩm Ngộ Thụ bắt nạt. Đứa con ngoan của chúng tôi đã bị anh em chúng gần như là làm cho tinh thần phân liệt, nếu ông không cho chúng tôi một lời giải thích, nhà họ Hạ chúng tôi sẽ không bao giờ bỏ qua.”
Hạ Phong nhìn con gái mình đang rơi lệ, cũng rất đau lòng, Doãn Nhi được gia đình chiều chuộng, yêu thương từ nhỏ, vì đâu mà cô ta lại phải chịu những nỗi oan ức như vậy?
“Thôi, đừng lo, ông Thẩm sẽ cho chúng ta một lời giải thích.”
Ông Hạ nhìn ông Thẩm, nói: “Ông à, chuyện này thực sự là do Ngộ Thụ sai, cậu ta đã bắt nạt Doãn Nhi nhà chúng tôi bây giờ cậu ta còn làm cho Doãn Nhi nhà chúng tôi xấu hổ ở trước mặt rất nhiều người như thế. Nếu không phải tình bạn hàng chục năm của chúng ta, tôi đã quay lưng lại với ông từ lâu rồi. Cháu gái của chúng tôi đã phải chịu bất bình lớn như vậy, tôi có hai yêu cầu, một là Ngộ Thụ tự mình đến xin lỗi Doãn Nhi, hai là lễ đính hôn sẽ được tổ chức vào tháng sau giữa hai nhà chúng ta lập tức hủy bỏ.”
Ông cụ Thẩm vì chuyện này mà không thể nhịn được cảm xúc trên mặt, cho dù nhà họ Hạ có đưa ra điều kiện gì đi chăng nữa thì cũng sẽ không quá đáng, ông ngượng ngùng nói: “Ông Hạ, chuyện này đúng là nhà họ Thẩm chúng tôi không biết xấu hổ, ông yên tâm, tôi nhất định sẽ bắt Ngộ Thụ phải đi xin lỗi Doãn Nhi. Doãn Nhi, chuyện xảy ra hôm nay đã làm cho con chịu nhiều uất ức, chờ con gả vào nhà họ Thẩm, bác nhất định sẽ bù đắp cho con thật tốt.”
Đường Khải Hồng và Nhan Tư vừa nghe được lời này đã biết trong này còn ẩn giấu bí mật, ông cụ Thẩm có rất nhiều bất động sản, cái bọn họ ghen tị nhất chính là cổ phần. Với danh phận và xuất thân của Doãn Nhi, khoản bồi thường mà ông cụ đề cập đến hẳn là cổ phần.
Nếu ông cụ đưa cổ phần cho Hạ Doãn Nhi, tương đương với việc đưa cho cậu năm, vậy bọn họ thì sao?
Nhan Tư vội vàng bước tới, ngồi bên cạnh Hạ Doãn Nhi, nói: “Doãn Nhi à, Ngộ Thụ vẫn còn nhỏ, không biết đây là một việc lớn, gây rối cũng không có ích gì, con đừng so đo với nó nữa, được không?”
Hạ Doãn Nhi dựa vào lòng ngực của mẹ mình, vẻ mặt buồn bã, nước mắt lăn dài trên má, nhưng nỗi uất hận trong lòng lại chồng chất. Cô ta thề trong lòng bây giờ cô ta phải gả vào nhà họ Thẩm cho bằng được, cô ta muốn cho Lệ Gia Trân nếm trải cảm giác mất người yêu là như thế nào, để cho Thẩm Ngộ Thụ phải trả giá cho những gì anh ta đã làm với cô ta hôm nay.