Mục lục
Anh từng là duy nhất - Tống Hân Nghiên (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ông chủ muốn tự mình tiễn cô rời khỏi đây mới có thể yên tâm, mong cô hợp tác.” A Uy không mặn không nhạt nói.  

 

Tống Hân Nghiên tức giận đến mức ngừng khóc, có phải ông cụ Thẩm nghĩ nhiều quá rồi không, ông ta cho rằng cô nán lại nơi này để quay về tìm Thẩm Duệ à? Cô tức giận đứng dậy, băng qua đường, mở cửa xe lên xe, trong lúc đó không thèm nhìn ông cụ Thẩm.  

 

A Uy sờ cái mũi, câu sau là do anh ta cố ý nói, không liên quan gì đến ông cụ Thẩm.  

 

Khi xe lái ra ngoài, kính cách nhiệt bên trong xe tự động dâng lên, thấy vậy, Tống Hân Nghiên biết ông cụ có chuyện muốn nói với cô. Trong lòng cô có chút lo lắng ông cụ Thẩm còn có thể nói cho cô biết chuyện gì nữa? Ông ta đã buộc cô phải lựa chọn, ông ta còn có thể làm gì nữa đây?  

 

Ông cụ Thẩm lấy ra một túi hồ sơ từ ngăn kéo bên cạnh, lấy ra hai bức ảnh và đưa cho Tống Hân Nghiên, hỏi: “Cô có nhớ hai bức ảnh này không?”  

 

Đương nhiên ông cụ Thẩm sẽ không ngu ngốc đến mức chỉ bắt đầu từ phía Thẩm Duệ, tính cách của Thẩm Duệ rất kiêu ngạo, anh dám trắng trợn dẫn Tống Hân Nghiên rời trước bao cặp mắt của người nhà họ Hạ, huống chi là năm năm trước, chờ đến khi anh nghĩ ra cách xử lý thì chuyện này không còn trói buộc được anh nữa.  

 

Cho nên ông ta vẫn phải bắt đầu từ phía Tống Hân Nghiên, tục ngữ có câu một cây làm chẳng nên non, chỉ khi cắt đứt tâm tư của Tống Hân Nghiên thì ông ta mới có thể thực sự yên tâm.   

 

Tống Hân Nghiên nhìn sang, khi cô nhìn thấy bức ảnh thì vô cùng choáng váng. Cô là người hiểu rõ hơn ai hết cảnh tượng xảy ra trong bức ảnh, cô nhìn ông cụ Thẩm đầy vẻ khó tin, đôi môi run rẩy: “Tại sao ông lại có những bức ảnh này?”   

 

Ông cụ Thẩm thấy cả người cô bắt đầu run lên, trong mắt thoáng qua một tia không đành lòng. Dù sao cô cũng không phải là người có ý chí sắt đá, nhưng để bảo vệ nhà họ Thẩm, ông ta phải làm điều này.  

 

“Chỉ cần tôi muốn biết thì đều có thể điều tra được. Tống Hân Nghiên, tôi luôn không thích cô, dù là cháu dâu hay con dâu tương lai, cô đều không thể đáp ứng yêu cầu của tôi, hy vọng cô sẽ ngừng quấy rầy đứa con trai thứ tư của tôi, nếu không, tôi sẽ tự mình gửi những bức ảnh này cho nó.”  

 

Cả người Tống Hân Nghiên run lên, bàng hoàng nhìn đống ảnh. Một trong những bức ảnh là cảnh cô bị một người đàn ông chiếm giữ dưới thân, ảnh chụp không nhìn thấy rõ mặt người đàn ông nhưng mặt cô thì rất rõ nét. Cô nghiến răng, hàm răng liên tục kêu lên liên tục: “Làm thế nào mà những bức ảnh này lại ở trong tay ông? Sao ông có được chúng?”  

 

Cô giấu kín chuyện năm năm trước trong lòng, mỗi lần nghĩ đến lại đau đớn không dứt, cuối cùng vết thương cũng lành lại thì bây giờ lại bị ông cụ Thẩm tàn nhẫn bới ra khiến trái tim cô lập tức chảy máu đầm đìa.  

 

Cô cho rằng chuyện xảy ra năm năm trước chỉ là một tai nạn, nhưng cô đã bị chụp ảnh, trong hai bức ảnh không thể nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông nhưng cô lại được chụp rõ ràng. Nếu đó chỉ là một tai nạn thì tại sao phải chụp ảnh? Hơn nữa còn lưu giữ những bức ảnh đó đến ngày nay?  

 

Nhìn thấy cô sắp ngã quỵ, ông cụ Thẩm nói: “Cô không cần biết những bức ảnh này có nguồn gốc như thế nào, chỉ cần cô đã làm trước thì không thể để lại bất kỳ dấu vết nào. Nhưng đừng lo, chỉ cần cô không đến gần thằng tư nữa, tôi cam đoan những bức ảnh này sẽ không được lưu truyền. Nhưng nếu để tôi biết cô vẫn tiếp xúc với thằng tư, tôi sẽ không tha thứ cho cô đâu!”  

 

Lời nói của ông cụ Thẩm như một cái tát, tát thẳng vào mặt của Tống Hân Nghiên khiến lòng cô đau đớn như bị cắt ra thành nghìn mảnh. Cô luôn không tranh giành với người khác, chỉ muốn sống một cuộc sống yên bình, nhưng tại sao những tổn thương cũ này hết lần này đến lần khác cứ tìm đến tận cửa?  

 

Chỉ vì cô muốn ở bên người mình thích, như vậy có vô lý quá không? Cô đã làm gì sai ư? Tại sao mọi người lại ép buộc cô chứ? Tất cả đều hài lòng miễn là ép cô đến chết ư?  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK