: Ahnkaze
Hơn nữa Quân Khương Lâm là người đi đầu con đường này, Mai Tuyết Yên theo kinh nghiệm của hắn mà tiến nên tránh khỏi việc đi vòng, thiên phú thân thể của huyền thú so với nhân loại cao hơn nên tốc độ tu luyện của nàng mới kinh khủng như thế.
Chỉ có một điểm tiếc nuối duy nhất đó là ưu đãi dành được từ Hồng Quân tháp chỉ có Quân Khương Lâm độc chiếm, các bảo bối cùng kĩ năng ở đó chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Cho dù nàng tu luyện bên trong Hồng Quân tháp nhưng nàng vẫn không phải chủ nhân chân chính của nó.
Từ điểm này nên cho dù Mai Tuyết tu luyện cùng loại công pháp nhưng cũng không thể đạt hiệu quả như Quân Khương Lâm: Mở tầng một được Âm Dương Độn, tầng hai được Hỗn Độn hỏa và Tạo Hóa Lô….
Quân Khương Lâm nhíu mày sau nghĩ, sau đó trầm tư:
- Ta truyền thụ cho nàng khẩu quyết, nàng cố gắng ghi nhớ rồi tu luyện. Nhưng không nên miễn cưỡng, nếu tu luyện được thì tốt, không được cũng không sao.
Mai Tuyết Yên thấy thái độ hắn nghiêm túc nên cũng gật đầu.
- Thiên hữu càn khôn, Địa phân âm dương, âm dương luân hồi khiến vạn vật sinh sôi. Con người từ âm dương mà ra, tạo hóa từ âm dương mà ra rồi lại biến vào âm dương, vạn vật đều có thể ẩn dấu, tùy ý di chuyển rồi trở về âm dương…
Đây chính là khẩu quyết của Âm Dương Độn.
Quân Khương Lâm đọc kĩ từng chữ.
Âm Dương Độn – công phu thần diệu độc nhất vô nhị! Chỉ cần luyện thành có thể khiêu chiến cao thủ vượt cấp, chỉ cần luyện thành thì dù là thực lực Ngân Huyền cũng có thể bình yên mà thoát khỏi cao thủ Thánh Hoàng.
Chiến đấu sau này chắc chắn sẽ vô cùng khó khăn, địch nhân thực lực càng cao nguy hiểm sẽ càng lớn. Cấp độ của Mai Tuyết Yên hiện nay tuy không thấp nhưng khi gặp Thánh Vương hoặc Thánh Hoàng vẫn rất khó để tự bảo vệ. Chỉ có khi nàng học được Âm Dương Độn mới có thể bảo trụ được sinh mạng!
Đối với Quân Khương Lâm bây giờ, tính mạng người thân là quan trọng nhất!
Quân Khương Lâm lúc trước đã từng truyền thụ công phu này cho Quân Vô Ý nhưng Quân Vô Ý lại không thể tu luyện được, có thể là do thiên phú khác nhau, cũng có thể chỉ có người luyện qua Khai Thiên Tạo Hóa Công mới có thể học được độn pháp thần kỳ này…
Đối với việc truyền thụ cho Mai Tuyết Yên, Quân Khương Lâm cũng chỉ ôm một tia hi vọng, nếu có thể học được nàng liền có một tấm hộ thân phù bảo mệnh cường đại…
Mai Tuyết Yên tập trung suy nghĩ, với trí nhớ cùng thiên phú của nàng học thuộc khẩu quyết là khá dễ dàng.
- Đây chính là khẩu quyết tu luyện công pháp độc môn Âm Dương Độn, sau khi luyện thành có thể ẩn thân vào hư không, chỉ cần có Kim, Mộc, Thổ, Thủy, Hỏa liền có thể ẩn nấp, che dấu toàn bộ khí tức của bản thân, có thể nói đây là công phu thần diệu nhất thiên địa.
Quân Khương Lâm trầm giọng:
- Nàng cố gắng tu luyện, đây chính là công pháp bảo mệnh của ta từ trước đến nay!
Tuy ngữ khí hắn khá thoải mái nhưng Mai Tuyết Yên lại chấn động!
Có thể ẩn thân vào hư không…
Cuối cùng nàng đã hiểu rõ, Quân Khương Lâm có thể thi triển thân pháp thần kỳ chấn nhiếp mọi người lúc trước chính là nhờ công phu này.
Quân Khương Lâm lại khẳng khái truyền lại cho nàng khiến nội tâm nàng vô cùng ngọt ngào, cảm giác hạnh phúc ngập tràn! Cũng không phải do công phu trân quý mà chính là do tâm ý của Quân Khương Lâm, nếu là người khác có công phu thần diệu này, cho dù là vợ chồng cũng sẽ không truyền ra!
Nhưng Quân Khương Lâm lại khác!
Điều này cũng nói lên tâm ý của Quân Khương Lâm: Cho dù có chuyện gì xảy ra, ta vẫn luôn tin tưởng nàng!
Nhưng hành động so với lời nói, trọng lượng của hành động lại nặng hơn vạn lần!
- Mạc Tà, chàng sẽ không sao, thiếp cũng sẽ không sao…
Đôi mắt Mai Tuyết Yên đã hoe đỏ.
- Ngốc quá, hiện tại ta không dạy nàng thì tương lai cũng sẽ dạy cho con gái chúng ta, cò gì bí mật đâu, nàng suy nghĩ nhiều làm gì…
Quân Khương Lâm cười hắc hắc:
- Nếu nàng thật sự không yên lòng thì mau thoát y khiêu vũ cho ta xem! Chỉ cần như thế xem như không ai nợ ai, biện pháp này cũng không tồi chứ?
- Chàng…
Mai Tuyết Yên tức giận xuất cước… Tại sao nam nhân này luôn trong lúc mình cảm động mà…
Tiểu biệt thắng tân hôn, huống chi hai người là cửu biệt gặp lại, Quân Khương Lâm liền muốn cùng Mai Tuyết Yên thân mật. Tuy vẻ ngoài kháng cự nhưng trong lòng nàng đã muốn đồng ý, nhưng hai người đều không hẹn mà cùng kềm chế xúc động của bản thân, tiếp tục chờ đợi.
Tất cả chỉ vì một nguyên nhân: Xà Vương vẫn còn ở trong Hồng Quân Tháp.
Tuy Xà Vương đã mất hết tri giác nhưng nàng chính vì Quân Khương Lâm mà thụ thương, thương thế trầm trọng như thế sao lại không khiến Quân Khương Lâm cùng Mai Tuyết Yên cảm động! Xà Vương tuy chưa từng biểu hiện bất cứ gì nhưng tình cảm sâu kín của nàng hai người đã rõ!
Nếu lập tức thân thiết, hai người đều cảm thấy vô cùng hổ thẹn!
Cho dù Thiên Tầm có biết được hay không, việc này đối với nàng vẫn vô cùng tàn nhẫn!
Mai Tuyết Yên tiếp tục lưu lại Hồng Quân Tháp tìm hiểu Âm Dương Độn. Quân Khương Lâm lại giúp Thiên Tầm vận hành một vòng Hồng Mông Tử Khí, giúp nàng lưu lại một tia sinh cơ, sau đó lắc mình đi ra.
Thời gian giúp Mai Tuyết Yên đột phá đã khá lâu, nếu Tam Đại Thánh Địa hành động mau lẹ, hiện tại không chừng đã đến Cúc Hoa thành.
Trận này phải đánh ra sao Quân Khương Lâm còn phải suy tính kỹ càng. Đừng thấy hắn vô cùng tự tin khi nói chuyện với Đông Phương Vấn Tình, thực sự thắng lợi chỉ dành cho bên có chuẩn bị cẩn thận.
Quân đại thiếu gia thi triển Âm Dương Độn, vô thanh vô tức ẩn vào hư không tiến vào Cúc Hoa thành.
Vừa ra khỏi Hồng Quân Tháp Quân Khương Lâm đã cảm giác được rõ, chỉ vài ngày bộ dáng Cúc Hoa thành đã thay đổi, cảnh còn người mất!
Nếu chỉ nhìn từ bên ngoài, Cúc Hoa thành vẫn như thế, nhưng nếu dùng thần thức dò xét lập tức sẽ phát hiện ra vô số lực lượng thần niệm mạnh mẽ! Những thần niệm này đan xen nhau tạo thành một tấm lưới bao phủ lấy thành, giám soát toàn bộ Cúc Hoa thành!
Không ai có thể thoát ra!
Cảm thụ được đám thần niệm mạnh mẽ này, Quân đại thiếu gia âm thầm tặc lưỡi, xem ra lúc này Tam Đại Thánh địa đã dốc vốn, phái ra rất nhiều cao thủ đến đây!
Cẩn thận tránh khỏi thần niệm dò xét của đối phương, Quân Khương Lâm hiện thân, từ ngã tư đường theo dòng người tiến đến Trần phủ.
Càng đến gần hắn càng cảm giác được tầng lớp thần niệm bao phủ ngày càng dày đặc, cơ hồ có thể xem đám thần niệm xung quanh Trần phủ lúc này chính là tường đồng vách sắt!
Trong lòng Quân Khương Lâm cười giễu: Xem ra Tam Đại Thánh Địa quyết định chọn mục tiêu bảo vệ trung tâm đợt này là Trần gia rồi. Bọn hắn suy đoán mình sẽ ra tay với Trần gia để khơi mào cuộc chiến của hai bên.
Xét về thực lực và thân phận, Trần gia Trần Khánh Thiên không phải là một đại nhân vật, nếu là trước kia liếc qua một cái Tam Đại Thánh Địa cũng không rảnh, nhưng hiện tại nơi này đã thành trọng địa!
Quân Khương Lâm đã bố trí sẵn, âm thầm rao tin Tam Đại Thánh địa đã cho cao thủ bảo hộ Trần Khánh Thiên khắp thiên hạ. Mặc dù đa số đều bán tín bán nghi nhưng nếu Trần Khánh Thiên thật sự bị giết, thanh danh của Tam Đại Thánh địa sẽ vứt đi!
Cho nên bọn bây giờ bảo hộ Trần gia một cách chặt chẽ là điều nên làm, cũng là điều không thể không làm!
Nhưng Quân Khương Lâm lại không có ý định này, hay là nói hắn chỉ ra chiêu nhử mồi mà thôi, xem Tam Đại Thánh Địa tuyển dụng ra sao.
Cái Quân đại thiếu gia muốn chính là hoàn toàn tiêu diệt Tam Đại Thánh Địa chứ không phải chỉ khiến thanh danh chúng bị tổn hao!
Theo Quân đại thiếu gia, cho dù hắn giết sạch bọn chúng, thiên hạ vẫn là của Tam Đại Thánh Địa!
Ta chỉ cần mạng! Các ngươi chết sạch ta mới thật sự vui vẻ!
Vì thế việc gia chủ Trần gia có chết hay không, hay chết lúc nào lại trở thành thứ yếu!
Cảm thụ được khí thế sâm nghiêm của Trần gia, Quân Khương Lâm cười lạnh, hắn đã nghĩ ra đối sách.
Quân Khương Lâm không chần chờ chậm rãi quay người lại, theo đám đông trở về.
Từ ngoài nhìn vào xem ra Quân Khương Lâm không hề khác biệt với những khách bộ hành khác, bước chân nặng nề, ánh mắt chậm chạp tựa như một người chưa từng biết đến võ công.
Nếu có thần niệm nào xẹt qua người hắn thì sau đó cũng chọn lựa bỏ qua mà thôi…
Quân Khương Lâm bình thản bước đi đột nhiên toàn thân chấn động!
Vì hắn vừa cảm nhận được một khí tức vô cùng khủng khiếp!
Đây là loại cảm giác vô cùng âm lãnh, đột nhiên xuất hiện trong lòng sau đó lập tức lan khắp toàn thân, lúc này thời tiết cuối xuân nhưng Quân Khương Lâm lại cảm giác được cái lạnh này khác xa so với cái lạnh của thời tiết!
Giống như trời không trăng không sao lúc nửa đêm mà một mình đi qua nghĩa địa, cảm giác có chút sợ hãi!
Cho dù là ở đỉnh Tuyết Sơn Quân Khương Lâm cũng không có cảm giác này, nhưng hiện tại hắn lại cảm nhận vô cùng rõ ràng!
Quân Khương Lâm nhớ rõ, con đường này lúc trước hắn đi qua không có vẻ dị thường này, nhưng khi hắn trở lại dù chỉ mới một khắc cũng tạo cho hắn một cảm giác khác!
Chỉ có linh giác thần thức siêu cường của hắn mới có thể phát hiện!
Đó là khí tràng của cao thủ đỉnh phong!
Nơi đây thật khác thường!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến
Hơn nữa Quân Khương Lâm là người đi đầu con đường này, Mai Tuyết Yên theo kinh nghiệm của hắn mà tiến nên tránh khỏi việc đi vòng, thiên phú thân thể của huyền thú so với nhân loại cao hơn nên tốc độ tu luyện của nàng mới kinh khủng như thế.
Chỉ có một điểm tiếc nuối duy nhất đó là ưu đãi dành được từ Hồng Quân tháp chỉ có Quân Khương Lâm độc chiếm, các bảo bối cùng kĩ năng ở đó chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Cho dù nàng tu luyện bên trong Hồng Quân tháp nhưng nàng vẫn không phải chủ nhân chân chính của nó.
Từ điểm này nên cho dù Mai Tuyết tu luyện cùng loại công pháp nhưng cũng không thể đạt hiệu quả như Quân Khương Lâm: Mở tầng một được Âm Dương Độn, tầng hai được Hỗn Độn hỏa và Tạo Hóa Lô….
Quân Khương Lâm nhíu mày sau nghĩ, sau đó trầm tư:
- Ta truyền thụ cho nàng khẩu quyết, nàng cố gắng ghi nhớ rồi tu luyện. Nhưng không nên miễn cưỡng, nếu tu luyện được thì tốt, không được cũng không sao.
Mai Tuyết Yên thấy thái độ hắn nghiêm túc nên cũng gật đầu.
- Thiên hữu càn khôn, Địa phân âm dương, âm dương luân hồi khiến vạn vật sinh sôi. Con người từ âm dương mà ra, tạo hóa từ âm dương mà ra rồi lại biến vào âm dương, vạn vật đều có thể ẩn dấu, tùy ý di chuyển rồi trở về âm dương…
Đây chính là khẩu quyết của Âm Dương Độn.
Quân Khương Lâm đọc kĩ từng chữ.
Âm Dương Độn – công phu thần diệu độc nhất vô nhị! Chỉ cần luyện thành có thể khiêu chiến cao thủ vượt cấp, chỉ cần luyện thành thì dù là thực lực Ngân Huyền cũng có thể bình yên mà thoát khỏi cao thủ Thánh Hoàng.
Chiến đấu sau này chắc chắn sẽ vô cùng khó khăn, địch nhân thực lực càng cao nguy hiểm sẽ càng lớn. Cấp độ của Mai Tuyết Yên hiện nay tuy không thấp nhưng khi gặp Thánh Vương hoặc Thánh Hoàng vẫn rất khó để tự bảo vệ. Chỉ có khi nàng học được Âm Dương Độn mới có thể bảo trụ được sinh mạng!
Đối với Quân Khương Lâm bây giờ, tính mạng người thân là quan trọng nhất!
Quân Khương Lâm lúc trước đã từng truyền thụ công phu này cho Quân Vô Ý nhưng Quân Vô Ý lại không thể tu luyện được, có thể là do thiên phú khác nhau, cũng có thể chỉ có người luyện qua Khai Thiên Tạo Hóa Công mới có thể học được độn pháp thần kỳ này…
Đối với việc truyền thụ cho Mai Tuyết Yên, Quân Khương Lâm cũng chỉ ôm một tia hi vọng, nếu có thể học được nàng liền có một tấm hộ thân phù bảo mệnh cường đại…
Mai Tuyết Yên tập trung suy nghĩ, với trí nhớ cùng thiên phú của nàng học thuộc khẩu quyết là khá dễ dàng.
- Đây chính là khẩu quyết tu luyện công pháp độc môn Âm Dương Độn, sau khi luyện thành có thể ẩn thân vào hư không, chỉ cần có Kim, Mộc, Thổ, Thủy, Hỏa liền có thể ẩn nấp, che dấu toàn bộ khí tức của bản thân, có thể nói đây là công phu thần diệu nhất thiên địa.
Quân Khương Lâm trầm giọng:
- Nàng cố gắng tu luyện, đây chính là công pháp bảo mệnh của ta từ trước đến nay!
Tuy ngữ khí hắn khá thoải mái nhưng Mai Tuyết Yên lại chấn động!
Có thể ẩn thân vào hư không…
Cuối cùng nàng đã hiểu rõ, Quân Khương Lâm có thể thi triển thân pháp thần kỳ chấn nhiếp mọi người lúc trước chính là nhờ công phu này.
Quân Khương Lâm lại khẳng khái truyền lại cho nàng khiến nội tâm nàng vô cùng ngọt ngào, cảm giác hạnh phúc ngập tràn! Cũng không phải do công phu trân quý mà chính là do tâm ý của Quân Khương Lâm, nếu là người khác có công phu thần diệu này, cho dù là vợ chồng cũng sẽ không truyền ra!
Nhưng Quân Khương Lâm lại khác!
Điều này cũng nói lên tâm ý của Quân Khương Lâm: Cho dù có chuyện gì xảy ra, ta vẫn luôn tin tưởng nàng!
Nhưng hành động so với lời nói, trọng lượng của hành động lại nặng hơn vạn lần!
- Mạc Tà, chàng sẽ không sao, thiếp cũng sẽ không sao…
Đôi mắt Mai Tuyết Yên đã hoe đỏ.
- Ngốc quá, hiện tại ta không dạy nàng thì tương lai cũng sẽ dạy cho con gái chúng ta, cò gì bí mật đâu, nàng suy nghĩ nhiều làm gì…
Quân Khương Lâm cười hắc hắc:
- Nếu nàng thật sự không yên lòng thì mau thoát y khiêu vũ cho ta xem! Chỉ cần như thế xem như không ai nợ ai, biện pháp này cũng không tồi chứ?
- Chàng…
Mai Tuyết Yên tức giận xuất cước… Tại sao nam nhân này luôn trong lúc mình cảm động mà…
Tiểu biệt thắng tân hôn, huống chi hai người là cửu biệt gặp lại, Quân Khương Lâm liền muốn cùng Mai Tuyết Yên thân mật. Tuy vẻ ngoài kháng cự nhưng trong lòng nàng đã muốn đồng ý, nhưng hai người đều không hẹn mà cùng kềm chế xúc động của bản thân, tiếp tục chờ đợi.
Tất cả chỉ vì một nguyên nhân: Xà Vương vẫn còn ở trong Hồng Quân Tháp.
Tuy Xà Vương đã mất hết tri giác nhưng nàng chính vì Quân Khương Lâm mà thụ thương, thương thế trầm trọng như thế sao lại không khiến Quân Khương Lâm cùng Mai Tuyết Yên cảm động! Xà Vương tuy chưa từng biểu hiện bất cứ gì nhưng tình cảm sâu kín của nàng hai người đã rõ!
Nếu lập tức thân thiết, hai người đều cảm thấy vô cùng hổ thẹn!
Cho dù Thiên Tầm có biết được hay không, việc này đối với nàng vẫn vô cùng tàn nhẫn!
Mai Tuyết Yên tiếp tục lưu lại Hồng Quân Tháp tìm hiểu Âm Dương Độn. Quân Khương Lâm lại giúp Thiên Tầm vận hành một vòng Hồng Mông Tử Khí, giúp nàng lưu lại một tia sinh cơ, sau đó lắc mình đi ra.
Thời gian giúp Mai Tuyết Yên đột phá đã khá lâu, nếu Tam Đại Thánh Địa hành động mau lẹ, hiện tại không chừng đã đến Cúc Hoa thành.
Trận này phải đánh ra sao Quân Khương Lâm còn phải suy tính kỹ càng. Đừng thấy hắn vô cùng tự tin khi nói chuyện với Đông Phương Vấn Tình, thực sự thắng lợi chỉ dành cho bên có chuẩn bị cẩn thận.
Quân đại thiếu gia thi triển Âm Dương Độn, vô thanh vô tức ẩn vào hư không tiến vào Cúc Hoa thành.
Vừa ra khỏi Hồng Quân Tháp Quân Khương Lâm đã cảm giác được rõ, chỉ vài ngày bộ dáng Cúc Hoa thành đã thay đổi, cảnh còn người mất!
Nếu chỉ nhìn từ bên ngoài, Cúc Hoa thành vẫn như thế, nhưng nếu dùng thần thức dò xét lập tức sẽ phát hiện ra vô số lực lượng thần niệm mạnh mẽ! Những thần niệm này đan xen nhau tạo thành một tấm lưới bao phủ lấy thành, giám soát toàn bộ Cúc Hoa thành!
Không ai có thể thoát ra!
Cảm thụ được đám thần niệm mạnh mẽ này, Quân đại thiếu gia âm thầm tặc lưỡi, xem ra lúc này Tam Đại Thánh địa đã dốc vốn, phái ra rất nhiều cao thủ đến đây!
Cẩn thận tránh khỏi thần niệm dò xét của đối phương, Quân Khương Lâm hiện thân, từ ngã tư đường theo dòng người tiến đến Trần phủ.
Càng đến gần hắn càng cảm giác được tầng lớp thần niệm bao phủ ngày càng dày đặc, cơ hồ có thể xem đám thần niệm xung quanh Trần phủ lúc này chính là tường đồng vách sắt!
Trong lòng Quân Khương Lâm cười giễu: Xem ra Tam Đại Thánh Địa quyết định chọn mục tiêu bảo vệ trung tâm đợt này là Trần gia rồi. Bọn hắn suy đoán mình sẽ ra tay với Trần gia để khơi mào cuộc chiến của hai bên.
Xét về thực lực và thân phận, Trần gia Trần Khánh Thiên không phải là một đại nhân vật, nếu là trước kia liếc qua một cái Tam Đại Thánh Địa cũng không rảnh, nhưng hiện tại nơi này đã thành trọng địa!
Quân Khương Lâm đã bố trí sẵn, âm thầm rao tin Tam Đại Thánh địa đã cho cao thủ bảo hộ Trần Khánh Thiên khắp thiên hạ. Mặc dù đa số đều bán tín bán nghi nhưng nếu Trần Khánh Thiên thật sự bị giết, thanh danh của Tam Đại Thánh địa sẽ vứt đi!
Cho nên bọn bây giờ bảo hộ Trần gia một cách chặt chẽ là điều nên làm, cũng là điều không thể không làm!
Nhưng Quân Khương Lâm lại không có ý định này, hay là nói hắn chỉ ra chiêu nhử mồi mà thôi, xem Tam Đại Thánh Địa tuyển dụng ra sao.
Cái Quân đại thiếu gia muốn chính là hoàn toàn tiêu diệt Tam Đại Thánh Địa chứ không phải chỉ khiến thanh danh chúng bị tổn hao!
Theo Quân đại thiếu gia, cho dù hắn giết sạch bọn chúng, thiên hạ vẫn là của Tam Đại Thánh Địa!
Ta chỉ cần mạng! Các ngươi chết sạch ta mới thật sự vui vẻ!
Vì thế việc gia chủ Trần gia có chết hay không, hay chết lúc nào lại trở thành thứ yếu!
Cảm thụ được khí thế sâm nghiêm của Trần gia, Quân Khương Lâm cười lạnh, hắn đã nghĩ ra đối sách.
Quân Khương Lâm không chần chờ chậm rãi quay người lại, theo đám đông trở về.
Từ ngoài nhìn vào xem ra Quân Khương Lâm không hề khác biệt với những khách bộ hành khác, bước chân nặng nề, ánh mắt chậm chạp tựa như một người chưa từng biết đến võ công.
Nếu có thần niệm nào xẹt qua người hắn thì sau đó cũng chọn lựa bỏ qua mà thôi…
Quân Khương Lâm bình thản bước đi đột nhiên toàn thân chấn động!
Vì hắn vừa cảm nhận được một khí tức vô cùng khủng khiếp!
Đây là loại cảm giác vô cùng âm lãnh, đột nhiên xuất hiện trong lòng sau đó lập tức lan khắp toàn thân, lúc này thời tiết cuối xuân nhưng Quân Khương Lâm lại cảm giác được cái lạnh này khác xa so với cái lạnh của thời tiết!
Giống như trời không trăng không sao lúc nửa đêm mà một mình đi qua nghĩa địa, cảm giác có chút sợ hãi!
Cho dù là ở đỉnh Tuyết Sơn Quân Khương Lâm cũng không có cảm giác này, nhưng hiện tại hắn lại cảm nhận vô cùng rõ ràng!
Quân Khương Lâm nhớ rõ, con đường này lúc trước hắn đi qua không có vẻ dị thường này, nhưng khi hắn trở lại dù chỉ mới một khắc cũng tạo cho hắn một cảm giác khác!
Chỉ có linh giác thần thức siêu cường của hắn mới có thể phát hiện!
Đó là khí tràng của cao thủ đỉnh phong!
Nơi đây thật khác thường!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến