Huyền băng! Băng tủy!
Dịch giả: Chim Ruồi
- Làm sao đây?
Ai cũng đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt của mọi người đều hiện lên vẻ bối rối.
Các cao thủ trấn thủ Thiên Trụ sơn, tu vi thấp nhất cũng là thánh giả, thậm chí có cả thánh tôn, lại bị đông cứng trong khối băng, không thể làm gì! Ai mà nói chuyện này, chắc chắn mọi người sẽ nghĩ là chuyện cười.
Tuy nhiên, không ngờ loại chuyện cười này lại đang thực sự diễn ra trước mắt!
Ngay lúc bọn hắn còn đang bối rối, khối băng lại tiếp tục thay đổi, vô số tiếng răng rắc vang lên, từ từ trở nên trong suốt như ngọc.
Điều này chứng minh băng này đã trở thành huyền băng! Trong tự nhiên, muốn một khối băng biến thành huyền băng thì không biết phải tốn bao nhiêu vạn năm, không ngờ chuyện này xảy ra chỉ trong náy mắt!
Loại bất ngờ này cũng chưa dừng lại, băng càng ngày càng cứng, nên áp lực càng lúc càng tăng mạnh, sức ép từ bốn phương tám hướng truyền thẳng dến trung tâm của khối huyền băng một cách điên cuồng!
Vừa đè ép, lại vừa tiếp tục tiến hóa...
Loại biến hóa kinh khủng thế này không ngờ xuất hiện một cách rõ ràng trước mắt mọi người!
Băng càng lúc càng trong, càng lúc càng trở nên trong suốt, trong đến nổi nếu nhìn vào trong có thể thấy rõ bên trong đang có bốn mươi người như đang bị treo lơ lửng giữa trời!
Trong đến nổi nước, băng, huyền băng như không tồn tại!
Trong lòng mọi người đều hiểu băng đang tiếp tục biến đổi. Nhiều người đã từng nghe nói loại băng này trong truyền thuyết, nhưng chưa được thấy bao giờ: Băng tủy!
Băng tủy có thể coi là sự tồn tại tinh hoa cực hạn của băng! Cho dù đình núi băng trải qua mấy vạn năm cũng chưa chắc có thể sinh ra băng tủy. Tuy nhiên, trong tay Quân Khương Lâm, một khối băng to đến mấy trăm trượng lại có thể hoàn toàn hóa thành băng tủy!
Băng tủy a, báu vật vô giá a!
Một khối băng tủy to bằng nắm tay, nếu có thể hòa tan trong sắt thép, sau đó luyện chế binh khí thì sẽ tạo ra một thanh thần binh chém sắt như chém bùn, cho dù nằm trong tay của một người bình thường cũng có thể chém sắt thép như đậu hủ.
Nếu toàn bộ kiếm tạo ra từ băng tủy, uy lực lại càng kinh khủng!
Một kiếm ra khỏi vỏ sẽ là thiên băng địa liệt, trăm dặm phi sương!
Không ngờ ngay trước mắt mọi người, báu vật băng tủy làm vô số người thèm khát lại có thể hình thành cả một khối to, đây là mộng đẹp hay ác mộng?
Chắc chắn đối với những người đang bị vây trong khối băng, thần vật này xuất hiện chính là cơn ác mộng khủng khiếp nhất!
Đây chính là băng tủy thần vật a, so với bất cứ thần binh lợi khí nào, nó cũng cứng rắn hơn nhiều! Chỉ cần một người dùng huyền công phá băng, chẳng khác nào những người còn lại sẽ bị vạn kiếm công thân sao.
Dù bọn hắn cường đại đến mức nào chắc chắn cũng không thể chịu nổi cảnh ấy!
Nếu như khối băng này nằm ở không gian trống, bọn họ còn có thể đồng thời phát lực, làm khối băng xung quanh mình đồng thời vỡ nát, tuy có đau đớn nhưng bọn họ vẫn có thể chịu nổi. Tuy nhiên, khối băng đang vây khốn bọn họn hiện nay lại nằm trong một huyệt động to lớn, ba phía đều bị vách đất bao bọc, mà kỳ quái là loại vách đất này còn cứng hơn cả băng tủy! Nếu muốn thoát khốn, bốn mươi người chỉ có một cách đó là đồng thời phát lực, phá nát cả khối băng và vách tường xung quanh trong phạm vi một trăm trượng thì mới có thể thoát ra.
Nhưng ai cũng hiểu bọn họ không nắm chắc.
Nếu không thành công, chẳng khác nào cả bốn mươi người, mỗi một người đều bị cả ba mươi chìn người còn lại tấn công toàn diện!
Kết quả vô cùng rõ ràng, cả bốn mươi người sẽ thành bốn mươi khối cơ thể huyết nhục mơ hồ!
Không có ai ngoại lệ!
Hiện tại, bọn hắn chỉ có một biện pháp là lặng yên, chờ người giải cứu!
Bởi vì bọn họ không còn cách nào khác! Chỉ có thể chờ bọn Hạ Trường Thiên và Quý Bác Văn chiến thắng, sau đó tìm cách cứu bọn họ ra ngoài.
Dù sao thì ở trong khối băng này cũng không chết ngay được.
Tuy khó có thể thoát ra, nhưng tồn tại mười ngày nửa tháng cũng không thành vấn đề đối với bọn họ.
Với thực lực thánh quân cường đại của bọn Hạ Trường Thiên, Quý Bác Văn; chắc chắn có thể chiến thắng Quân Khương Lâm, lúc đó dù chính hai người đó cứu hay ép Quân Khương Lâm đánh tan băng tủy đều được.
Vì thế, bốn mươi người đều không quá lo lắng, nhưng bọn hắn không hế biết, đây chỉ là bước chuẩn bị cho sát chiêu cuối cùng của Quân Khương Lâm mà thôi.
Sát chiêu cuối cùng của hắn, lúc này đang trôi nổi giữa không trung: Hỗn độn hỏa! Hỗn độn hỏa chính là sát chiêu cuối cùng, lúc này từ từ buông xuống, băng tủy tuy lợi hại, nhưng chỉ có một tác dụng duy nhất, làm bọn họ không thể nhúc nhích!
Hỗn độn hỏa đầy trời cũng không quá lớn, chỉ khoảng một trăm trượng mà thôi, từ từ áp xuống với một tốc độ chậm vô cùng.
Với phạm vi to như thế, lại với tốc độ chậm như thế, cho dù là tôn giả cũng có thể trốn thoát dễ dàng, không có tí uy hiếp nào...
Nhưng lúc này, ai cũng không thể nhúc nhích, vì thế, chỉ cần thế này thôi cũng đã đủ!
Đủ làm cho đám người này vạn kiếp không thể siêu sinh!
Thực tế, đoàn lửa này đã là khả năng cực hạn của Quân Khương Lâm rồi, không phải, phải nói là khả năng vận dụng cực hạn của hắn đối với Hồng Quân Tháp!
Hạ Trường Thiên và văn lúc này tức giận vô cùng, đang muốn động thủ thì cả bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một đoàn lửa to.
Lúc mặt đất sụp xuống, với tu vi cao cấp của bọn họ, có thể dễ dàng thánh thoát, rời xa chỗ đó mấy trăm trượng, vì thế mới may mắn thoát khỏi cảnh bị đóng băng.
- Quân Khương Lâm, tên tiểu tử ngươi đang làm trò quỷ gì? Sao lại làm ra kỹ xảo âm độc cỡ này, vô sỉ như thế mà muốn làm bá chủ một phương sao?
- Bá chủ? Ta chưa bao giờ muốn làm bá chủ cả! Hạ Trường Thiên, điều duy nhất mà ta muốn là một công đạo từ phía các ngươi mà thôi! Công đạo có thể làm tất cả anh em của ta dưới cửu tuyền có thể nhắm mắt mà thôi!
Hạ Trường Thiên không tiếc tự hạ mình mà chửi ầm ĩ chẳng qua muốn làm Quân Khương Lâm hiện thân mà thôi, vừa chiến đấu hắn đã biến mất, muốn đánh cũng không thể đánh!
Tuy công lực của Hạ Trường Thiên có cao cường đến đâu chăng nữa, hắn cũng không có thần thông tuệ nhãn của Kiều Ảnh, mà công lực của Quân Khương Lâm đã tăng nhiều, cho dù hiện tại có là Kiều Ảnh cũng chưa chắc có thể nhìn rõ Âm Dương Độn pháp như trước!
Hiện tại, Quân Khương Lâm đã lên tiếng, nhưng với tu vi thánh quân của hai người cũng không thể xác định hắn đang ẩn nấp chỗ nào, thậm chỉ đến cả phương hướng mơ hồ còn không thể đoán ra...
Điều này thật kỳ lạ!
Trên bầu trời, ngọn lửa màu đen cứ từ từ áp xuống, Hạ Trường Thiên cũng không thèm coi trọng đoàn lửa này, hắn văn chăm chú quan sát bốn phía, cố gắng tìm tung tích của Quân Khương Lâm!
Quân đại thiếu gia hiện tại không chỉ sử dụng Âm Dương Độn, mà bản thân hắn còn trốn hoàn toàn vào Hồng Quân Tháp, chỉ lộ ra đầu mình để nói chuyện, làm sao Hạ Trường Thiên có thể tìm ra hắn chứ.
Tuy nhiên, Quân đại thiếu cũng đang trong tình trạng thảm thiết vô cùng! Đây là lần đầu tiên hắn xuất toàn lực chuyện vận ngũ hành chi lực, linh lực hoàn toàn cạn kiệt, hắn cắn răng kiên trì mới có thể dung hợp hoàn toàn cùng Hồng Quân Tháp, làm nước biến thành băng tủy, sau đó lại tận lực làm ra Hỗn độn hỏa. Một đoàn lửa này đã là cực hạn của hắn, nếu nhiều hơn thì thật sự hắn không chịu nổi. Cho dù Quân Khương Lâm có muốn thì Hồng Quân Tháp cũng không làm, vì năng lực hiện nay của hắn chỉ có thể khống chế Hồng Quân Tháp đến mức độ này thôi, nếu cố miễn cưỡng thì chắc chắn sẽ bị phản phệ, mà một khi phản phệ thì chỉ có một kết quả duy nhất: Thần hồn câu diệt!
Nhưng chỉ cần như trước mắt là đã đủ!
Thực sự đủ rồi!
Sắc mặt Quân Khương Lâm tái nhợt, khóe miệng rỉ máu, lạnh lùng nhìn vào hố băng dưới đất!
Khó chịu rồi sao?
Sự khó chịu chân chính còn chưa xuất hiện đâu! Kiên nhẫn mà chờ đi!
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.
Dịch giả: Chim Ruồi
- Làm sao đây?
Ai cũng đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt của mọi người đều hiện lên vẻ bối rối.
Các cao thủ trấn thủ Thiên Trụ sơn, tu vi thấp nhất cũng là thánh giả, thậm chí có cả thánh tôn, lại bị đông cứng trong khối băng, không thể làm gì! Ai mà nói chuyện này, chắc chắn mọi người sẽ nghĩ là chuyện cười.
Tuy nhiên, không ngờ loại chuyện cười này lại đang thực sự diễn ra trước mắt!
Ngay lúc bọn hắn còn đang bối rối, khối băng lại tiếp tục thay đổi, vô số tiếng răng rắc vang lên, từ từ trở nên trong suốt như ngọc.
Điều này chứng minh băng này đã trở thành huyền băng! Trong tự nhiên, muốn một khối băng biến thành huyền băng thì không biết phải tốn bao nhiêu vạn năm, không ngờ chuyện này xảy ra chỉ trong náy mắt!
Loại bất ngờ này cũng chưa dừng lại, băng càng ngày càng cứng, nên áp lực càng lúc càng tăng mạnh, sức ép từ bốn phương tám hướng truyền thẳng dến trung tâm của khối huyền băng một cách điên cuồng!
Vừa đè ép, lại vừa tiếp tục tiến hóa...
Loại biến hóa kinh khủng thế này không ngờ xuất hiện một cách rõ ràng trước mắt mọi người!
Băng càng lúc càng trong, càng lúc càng trở nên trong suốt, trong đến nổi nếu nhìn vào trong có thể thấy rõ bên trong đang có bốn mươi người như đang bị treo lơ lửng giữa trời!
Trong đến nổi nước, băng, huyền băng như không tồn tại!
Trong lòng mọi người đều hiểu băng đang tiếp tục biến đổi. Nhiều người đã từng nghe nói loại băng này trong truyền thuyết, nhưng chưa được thấy bao giờ: Băng tủy!
Băng tủy có thể coi là sự tồn tại tinh hoa cực hạn của băng! Cho dù đình núi băng trải qua mấy vạn năm cũng chưa chắc có thể sinh ra băng tủy. Tuy nhiên, trong tay Quân Khương Lâm, một khối băng to đến mấy trăm trượng lại có thể hoàn toàn hóa thành băng tủy!
Băng tủy a, báu vật vô giá a!
Một khối băng tủy to bằng nắm tay, nếu có thể hòa tan trong sắt thép, sau đó luyện chế binh khí thì sẽ tạo ra một thanh thần binh chém sắt như chém bùn, cho dù nằm trong tay của một người bình thường cũng có thể chém sắt thép như đậu hủ.
Nếu toàn bộ kiếm tạo ra từ băng tủy, uy lực lại càng kinh khủng!
Một kiếm ra khỏi vỏ sẽ là thiên băng địa liệt, trăm dặm phi sương!
Không ngờ ngay trước mắt mọi người, báu vật băng tủy làm vô số người thèm khát lại có thể hình thành cả một khối to, đây là mộng đẹp hay ác mộng?
Chắc chắn đối với những người đang bị vây trong khối băng, thần vật này xuất hiện chính là cơn ác mộng khủng khiếp nhất!
Đây chính là băng tủy thần vật a, so với bất cứ thần binh lợi khí nào, nó cũng cứng rắn hơn nhiều! Chỉ cần một người dùng huyền công phá băng, chẳng khác nào những người còn lại sẽ bị vạn kiếm công thân sao.
Dù bọn hắn cường đại đến mức nào chắc chắn cũng không thể chịu nổi cảnh ấy!
Nếu như khối băng này nằm ở không gian trống, bọn họ còn có thể đồng thời phát lực, làm khối băng xung quanh mình đồng thời vỡ nát, tuy có đau đớn nhưng bọn họ vẫn có thể chịu nổi. Tuy nhiên, khối băng đang vây khốn bọn họn hiện nay lại nằm trong một huyệt động to lớn, ba phía đều bị vách đất bao bọc, mà kỳ quái là loại vách đất này còn cứng hơn cả băng tủy! Nếu muốn thoát khốn, bốn mươi người chỉ có một cách đó là đồng thời phát lực, phá nát cả khối băng và vách tường xung quanh trong phạm vi một trăm trượng thì mới có thể thoát ra.
Nhưng ai cũng hiểu bọn họ không nắm chắc.
Nếu không thành công, chẳng khác nào cả bốn mươi người, mỗi một người đều bị cả ba mươi chìn người còn lại tấn công toàn diện!
Kết quả vô cùng rõ ràng, cả bốn mươi người sẽ thành bốn mươi khối cơ thể huyết nhục mơ hồ!
Không có ai ngoại lệ!
Hiện tại, bọn hắn chỉ có một biện pháp là lặng yên, chờ người giải cứu!
Bởi vì bọn họ không còn cách nào khác! Chỉ có thể chờ bọn Hạ Trường Thiên và Quý Bác Văn chiến thắng, sau đó tìm cách cứu bọn họ ra ngoài.
Dù sao thì ở trong khối băng này cũng không chết ngay được.
Tuy khó có thể thoát ra, nhưng tồn tại mười ngày nửa tháng cũng không thành vấn đề đối với bọn họ.
Với thực lực thánh quân cường đại của bọn Hạ Trường Thiên, Quý Bác Văn; chắc chắn có thể chiến thắng Quân Khương Lâm, lúc đó dù chính hai người đó cứu hay ép Quân Khương Lâm đánh tan băng tủy đều được.
Vì thế, bốn mươi người đều không quá lo lắng, nhưng bọn hắn không hế biết, đây chỉ là bước chuẩn bị cho sát chiêu cuối cùng của Quân Khương Lâm mà thôi.
Sát chiêu cuối cùng của hắn, lúc này đang trôi nổi giữa không trung: Hỗn độn hỏa! Hỗn độn hỏa chính là sát chiêu cuối cùng, lúc này từ từ buông xuống, băng tủy tuy lợi hại, nhưng chỉ có một tác dụng duy nhất, làm bọn họ không thể nhúc nhích!
Hỗn độn hỏa đầy trời cũng không quá lớn, chỉ khoảng một trăm trượng mà thôi, từ từ áp xuống với một tốc độ chậm vô cùng.
Với phạm vi to như thế, lại với tốc độ chậm như thế, cho dù là tôn giả cũng có thể trốn thoát dễ dàng, không có tí uy hiếp nào...
Nhưng lúc này, ai cũng không thể nhúc nhích, vì thế, chỉ cần thế này thôi cũng đã đủ!
Đủ làm cho đám người này vạn kiếp không thể siêu sinh!
Thực tế, đoàn lửa này đã là khả năng cực hạn của Quân Khương Lâm rồi, không phải, phải nói là khả năng vận dụng cực hạn của hắn đối với Hồng Quân Tháp!
Hạ Trường Thiên và văn lúc này tức giận vô cùng, đang muốn động thủ thì cả bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một đoàn lửa to.
Lúc mặt đất sụp xuống, với tu vi cao cấp của bọn họ, có thể dễ dàng thánh thoát, rời xa chỗ đó mấy trăm trượng, vì thế mới may mắn thoát khỏi cảnh bị đóng băng.
- Quân Khương Lâm, tên tiểu tử ngươi đang làm trò quỷ gì? Sao lại làm ra kỹ xảo âm độc cỡ này, vô sỉ như thế mà muốn làm bá chủ một phương sao?
- Bá chủ? Ta chưa bao giờ muốn làm bá chủ cả! Hạ Trường Thiên, điều duy nhất mà ta muốn là một công đạo từ phía các ngươi mà thôi! Công đạo có thể làm tất cả anh em của ta dưới cửu tuyền có thể nhắm mắt mà thôi!
Hạ Trường Thiên không tiếc tự hạ mình mà chửi ầm ĩ chẳng qua muốn làm Quân Khương Lâm hiện thân mà thôi, vừa chiến đấu hắn đã biến mất, muốn đánh cũng không thể đánh!
Tuy công lực của Hạ Trường Thiên có cao cường đến đâu chăng nữa, hắn cũng không có thần thông tuệ nhãn của Kiều Ảnh, mà công lực của Quân Khương Lâm đã tăng nhiều, cho dù hiện tại có là Kiều Ảnh cũng chưa chắc có thể nhìn rõ Âm Dương Độn pháp như trước!
Hiện tại, Quân Khương Lâm đã lên tiếng, nhưng với tu vi thánh quân của hai người cũng không thể xác định hắn đang ẩn nấp chỗ nào, thậm chỉ đến cả phương hướng mơ hồ còn không thể đoán ra...
Điều này thật kỳ lạ!
Trên bầu trời, ngọn lửa màu đen cứ từ từ áp xuống, Hạ Trường Thiên cũng không thèm coi trọng đoàn lửa này, hắn văn chăm chú quan sát bốn phía, cố gắng tìm tung tích của Quân Khương Lâm!
Quân đại thiếu gia hiện tại không chỉ sử dụng Âm Dương Độn, mà bản thân hắn còn trốn hoàn toàn vào Hồng Quân Tháp, chỉ lộ ra đầu mình để nói chuyện, làm sao Hạ Trường Thiên có thể tìm ra hắn chứ.
Tuy nhiên, Quân đại thiếu cũng đang trong tình trạng thảm thiết vô cùng! Đây là lần đầu tiên hắn xuất toàn lực chuyện vận ngũ hành chi lực, linh lực hoàn toàn cạn kiệt, hắn cắn răng kiên trì mới có thể dung hợp hoàn toàn cùng Hồng Quân Tháp, làm nước biến thành băng tủy, sau đó lại tận lực làm ra Hỗn độn hỏa. Một đoàn lửa này đã là cực hạn của hắn, nếu nhiều hơn thì thật sự hắn không chịu nổi. Cho dù Quân Khương Lâm có muốn thì Hồng Quân Tháp cũng không làm, vì năng lực hiện nay của hắn chỉ có thể khống chế Hồng Quân Tháp đến mức độ này thôi, nếu cố miễn cưỡng thì chắc chắn sẽ bị phản phệ, mà một khi phản phệ thì chỉ có một kết quả duy nhất: Thần hồn câu diệt!
Nhưng chỉ cần như trước mắt là đã đủ!
Thực sự đủ rồi!
Sắc mặt Quân Khương Lâm tái nhợt, khóe miệng rỉ máu, lạnh lùng nhìn vào hố băng dưới đất!
Khó chịu rồi sao?
Sự khó chịu chân chính còn chưa xuất hiện đâu! Kiên nhẫn mà chờ đi!
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.