Trừ phi Chiến Luân Hồi có thể tiêu triệt tu vi của Miêu Khuynh Thành, đủ để mang theo thiên kiếp hủy thiên diệt địa đến, hoặc là có thể mạnh mẽ phá vỡ đại trận này. Nhưng Quân Khương Lâm không tin Chiến Luân Hồi có thể có tu vi như vậy! Càng không thể tin hắn có can đảm như thế!
Bởi vì cho dù hắn có thể dùng thiên kiếp phá hủy đại trận thì hắn cũng không tránh được bị bỏ mạng do thiên kiếp, cứ cách mấy trăm năm lại đổi một người con nối dõi xuất sắc của bổn gia, chỉ để cầu cho bản thân? Chỉ để kéo dài chút hơi tàn mà ích kỷ chịu hy sinh vậy sao?
Đến nước này, tất cả đã an bài xong.
Mạc Tà nhìn thấy quảng trường trở lại vắng vẻ lần nữa, cũng không có quay đầu lại, bình thản nói:
- Tuyết Yên, hai chúng ta hãy lập tức xuất phát, tiến đến Thiên Thánh Sơn!
- Thiên Thánh Sơn? Không phải đi đến Thiên Trụ Sơn sao?
Mai Tuyết Yến rất bất ngờ nói.
- Tuyết Yên, sự việc lần này vượt qua khỏi dự tính lúc đầu rồi. Ngày hôm nay, Trụ Sơn chắc chắn đã bị hoàn toàn bị phá hủy, nơi quan trọng nhất đã không còn, quái vật dị tộc có khả năng đã lục liên xâm lấn Huyền Huyền đại tục không ngớt, chúng ta kiểu gì sau khi đi Thiên Trụ Khuynh Tháp, sẽ rất gần tam đại thánh địa, cuối cùng có thể tiết kiệm được thêm ít nhiều sức lực.
Mạc Tà thản nhiên nói:
- Cái ta hiện giờ lo lắng nhất chính là, toàn quân sẽ bị diệt bên trong Trường Hạo Kiếp của tam đại thánh địa, hoặc là sẽ mất rất nhiều binh lực. Nhưng vẫn không thể xuyên phá được! Chỉ trông vào sức của một gia tộc chúng ta, e rằng rất khó để thắng được trận này!
Mai Tuyết Yến đã hiểu ra.
Mạc Tà điều binh khiển tướng, cơ hồ đã đã đem trọn toàn bộ thời gian trước mắt chỉ vì chuyện này! Từ điểm này cho thấy, Quân Khương Lâm đã lo xa nghĩ rộng đến cực điểm rồi!
Nhưng Quân Khương Lâm cũng chậm rãi thở dài một tiếng. Hắn vốn định sau khi đoạt thiên chi chiến xong, sẽ mang theo nhân mã của mình, lướt qua Thiên Trụ Sơn, xâm nhập khu vực của dị tộc nhân, thỏa mái giết chóc.
Như vậy, bất kể đánh như thế nào, bất kể phá hủy thế nào, đều là ở bên kia Thiên Trụ Sơn, đối với Huyền Huyền đật lục không chí chút ảnh hưởng nào. Nếu thật sự không được thì đành lui về, có thời cơ thích hợp sẽ tiến lên.
Có thể nói là: tiến có thể công, lui có thể thủ.
Nhưng hắn tính toán chưa xong thì đã phát sinh ra sự tình biến cố đến long trời lở đất như vậy! Đem toàn bộ đoàn quân lớn nhỏ vào kế hoạch chiến lược, đều bị hủy diệt!
Nhất là Thiên trụ Sơn, hôm nay bị đổ vỡ, càng khiến cả người ngủ mê cũng không dám tới!
Chuyện cho đến bây giờ, chỉ có thể kiên trì tiếp tục thôi!
- Mặt khác….Thiên Trụ Sơn đột nhiên sụp đổ, chắc chắn có nguyên nhân.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chiều Hư
2. Ta Có Skill Đọc Suy Nghĩ Của Pi Sà
3. Ác Mộng Nơi Thành Cổ: Nam Chính Là Hồ Ly
4. Một Đời Dài Lâu
=====================================
Ánh mắt Quân Khương Lâm chợt lóe lên:
- Đây chính là thân thủ của Cửu U đệ Nhất Thiếu bố trí cấm chế, đâu dễ dàng sụp đổ như vậy? Trong đó nhất định có nguyên nhân! Mà trong cái nguyên nhân này, ta tin chắc rằng người của tam đại thánh địa có biết!
Nếu nói là có người khiến Quân Khương Lâm thực sự kiêng kị, cũng chỉ có một người là Cửu U Đệ Nhất Thiếu thôi, trừ hắn ra, cho dù có là hạng người như Cửu U Thập Tứ Thiếu, Miêu Khuynh Thành, Chiến Luân Hồi tuy thực lực trước mắt của Quân đại thiếu gia không bằng, nhưng hắn tự tin chỉ trong thời gian ngắn là có thể đuổi kịp và vượt qua, duy chỉ có thực lực của Cửu U Đệ Nhất Thiếu thực sự cao thâm đến mức không lường được, dù sao bản thân có thể cùng Hông Quân đối kháng, Quân đại thiếu gia tuy rằng có tự phụ, tự tin nhưng không đến mức không lượng sức mình!
Nếu thật sự có người có thể phá hủy cấm chế do Cửu U Đệ Nhất Thiếu bố trí. Tất nhiên cũng là đại cường địch!
Tiếp tục an bài sơ qua đã sau đó sau đó nghĩ đối sách, Quân Khương Lâm cùng Mai Tuyết Yến lập tức khởi hành, trong đêm tối đi đến nới nguồn gốc của tai nạn ở Thiên Trụ Sơn!
Mạc Tà cũng không có điều động bất cứ phí hành huyền thú nào, hai người chỉ tự mình phi hành mà đi, hắn phất tay lên đem Mai Tuyết Yến cất vô Hồng Quân Tháp, lập tức bản thân lóe lên một cái, trực tiếp thi triển Âm Dương Độn, đem tốc độ bản thân phát huy đến mức cực hạn, tốc độ cực nhanh đến vô hình vô ảnh giữa không trung!
Thiên Lý Nhất Tị Gian!( Ngàn dặm như trước mũi)
Phía trên bầu trời mù mịt, một mình Quân Khương Lâm vội vã. Chỉ sau hai canh giờ liền bay vùn vụt qua không dưới ba ngàn dặm. Mà theo nơi đến, càng gần, nhiệt độ lại càng trở nên nóng bức, không thể không nghi ngờ rằng ở đây có điều bất thường, hiển nhiên đúng là việc thiên địa tai kiếp quả nhiên có điều dị thường ở trong đó.
Đôi mắt Quân Khương Lâm nhìn về khoảng không phía xa bên trên, lúc trước nơi chân trời mơ hồ hiện lên khói đen, bây giờ đã khoảng cách đã gần hơn có vẻ càng ngày càng rõ ràng, liếc mắt một cái, quả nhiên là thấy ghê người.
Chỉ đến buổi trưa, đã qua được tám ngàn dặm lộ trình rồi!
Tốc độ như vậy, tuyệt đối là nhanh nhất thế gian này, không còn ai có thể siêu việt hơn nữa!
Một ngày trôi qua!
Khoảng cách đến địa điểm phát sinh ngày càng gần.
Mạc Tà thậm chí có thể nhìn rõ ràng nó từ xa, phía xa bụi mù dày đặc hơn, che khuất hết bầu trời, bao phủ cả mặt đất! Tầm nhìn có thể nhìn được chỉ có thể thấy ba mươi ngọn núi quanh mình hầu hết đang phun khói mãnh liệt.
Đã có nhiều hơn ba mươi ngọn núi đồng thời cùng cháy!
Hơn nữa toàn bộ ngọn núi lửa đều là loại siêu lớn.
Dù Quân Khương Lâm có to gan lớn mật đến thế nào, nhìn thấy tình hình như vậy, cũng nhịn không được mà toát mồ hôi lạnh.
Chính mình đã hết sức đánh giá cao mức độ nghiêm trọng của vụ tai nạn này, nhưng lại không nghĩ đến tình huống lại tồi tệ đến nông nỗi này!
Khoảng cách đến mục tiêu của Quân Khương Lâm đó chính là địa điểm phát sinh chỉ còn hơn hai ngàn dặm nữa, nhưng sóng nhiệt phả đến trước mặt, có lẽ cũng đủ khiến cả lông trên người phải xoăn cả lại.
Mà ngọn nguồn của tai họa đó lại đến từ chỗ rất nhiều núi lửa kia, xung quanh miệng núi chỉ toàn nham thạch nóng bỏng bừng đỏ lên, ngẫu nhiên còn có vài viên đại thạch bị bắn lên tận trời cao, giống như thiên thạch từ trên trời rơi xuống vậy.
Từ trên trời xuống dưới đất, chỉ còn duy nhất một loại mùi vị, đó là loại hương vị gây cay mũi, lấp đầy cả bầu trời!
Núi lửa phun lên sương khói….đó chính là một thứ rất độc! Tin chắc rằng chỉ cần một ai đó học qua hóa học sẽ biết về điểm này, tuy rằng dân bản xứ của Huyền Huyền đại lục không biết, nhưng Quân Khương Lâm lại biết, tuy biết nhưng lại không có giá trị.
May mắn là trong phạm vi ngàn dặm xung quang đâu không có quá nhiều người ở, ngay cả khi có một hai thôn nhỏ thì cũng chỉ là rải rác, không tập đông đúc chút nào. Nhưng cấp độ tai họa hiện tại quả thật cũng không nhỏ, hơn nữa phạm vi tai họa vẫn tiếp tục tăng lên.
Nó không tan ra mà làn khói này đang quay cuống hướng về phía trong nội địa, giống như vạn mã bôn đằng dũng mãnh đi! Nếu là cứ vậy trôi qua, vậy sẽ trực tiếp sinh ra ôn dịch hạo kiếp mất, lúc này gió tây đã thổi lên, gió trợ thế lửa, gió giúp khói độc…
Một tiếng nói rất nhanh!
- Con mẹ nó! Sao đúng thời khắc mấu chốt này ta lại lĩnh ngộ được Phong Vân Lực chứ! Nguyên lai nó là vậy!
Quân Khương Lâm mắng một tiếng, không dám chậm trễ chút nào, đứng lại ngay trên vạn trượng giữa không trung, khẽ quát một tiếng"
- Phong lực! Nghịch! Vân lực! Cuốn!
Vung mạnh tay lên, liền chia về phương hướng tây nam!
Từng đợt gió bắc từ từ xuất hiện giữa không trung, sau đó sức gió càng lúc càng lớn. Về sau đã hình thành từng luồng gió Bắc lạnh thấu xương, gào thét dựng lên, đánh động cả thiên địa, đón lấy khói độc đang tràn đên, đánh thẳng vào làn khói đó!
Chính giữa bầu trời, sức gió của tây nam cũng khá lớn, nhưng mà khi gió đông bắc đột ngột nổi lên, thanh thế lại mênh mông cuồn cuộn! Tràn đầy khí thế!
Hình như là đúng là nghịch thiên sửa lệnh ư?
Từ tây nam hình thành khói độc đủ tạo các đám mây đủ mọi màu sắc, có thể nói là đang giương nanh múa vuốt tiến đến, mà phía đông bắc lại tu tập một đấm mây trắng thanh thế càng lớn hơn, không sợ sệt hung hãn lao tới đạp vào!
Cảnh tượng như thế này giống như đang có hai vị thượng cổ ma thần đang mang theo vô số thiên binh thiến tướng đụng nhau ở giữa bầu trời vậy!
Một số hình như hữu hình tạo vô số bụi mù mịt ầm ầm va chạm vào nhau. Vốn lúc đầu không có động tĩnh gì, giờ phút này đã xuất hiện đủ loại tiêngs nổ vang cả thiên địa, tựa như có hàng tỷ sinh linh đồng thời gào thét vậy!
Sau đó cả hai đều dây dưa lại cùng một chỗ, cho dù có là ai cũng không cách nào dễ dàng đi tới. Cả hai bên dương nhiên không bên nào chịu nhường bên nào, chợt " Ầm" một tiếng, đúng là hưởng thẳng lên giữa không trung.
Rất nhiều những tiếng nổ ầm ầm vang lên đã hình thành lên một đám mây lớn có thể hình dung ra được đó là đám mây hình nấm!
Ở giữa không trung bay lên!
Mà kỳ lạ nhất là ở chỗ, đám mây hình nấm kia nửa trắng nửa đen, trắng như người đổ tuyết vào, đen như người sơn mực lên!
Quả nhiên có thể là một kỳ quan!
Mạc Tà nhìu mày, thở dài nói:
- Tin chắc rằng một trăm quả boom nguyên tử cùng nổ, chỉ sợ cũng không đồ sộ bằng đám mây hình nấm này….Con mẹ nó chứ chỉ tại không có camera, nếu không có thể chụp lại được rồi…
Bùm Bùm Bùm…. Gió bắc lạnh lẽo, gió hàn nóng bức, hai loại gió hoàn toàn bất đồng đang mang theo cuồng vân đụng vào nhau, nhất thời những tiếng bùm bùm bùm của các tia chớp vang lên, sau đó nhanh chóng tạo thành những trận mưa đá ào ào rơi xuống đất!
Rơi thẳng xuống mặt đất tạo từng đợt sương mù nồng đậm dâng lên, rồi bốc hơi đi…
Phong vân lực một khi hình thành, quả thật là chưa từng có đến nay, không chút ngừng nghỉ.
Theo gió Đông bắc cuồn cuộn thổi, thanh thế càng lúc càng lớn, dần dần tăng lên cấp sau cấp bảy, gió tây nam rốt cuộc đã không chịu được nổi nữa, công chẳng được, thủ cũng không xong, chỉ còn nước tháo chạy, mà gió đông bắc thừa thắng xông lên, từng bước áp sát vào, rốt cuộc…
Khói độc nghịch hướng!
Mạc Tà cắn răng một cái:
- Ma Túy! Đang lo không có thủ đoạn tốt để đối phó đám biến thái các ngươi, xem lão tử độc chết bang dị tộc nhân các ngươi đây! Các ngươi không phải là liên thể song sinh sao? Cho các ngươi thấy khói độc này thì dù các ngươi có ba đầu sáu tay thì đỡ cho lão tử coi đi!
Theo bàn tay khẽ vẫy, sức gió lại tăng thêm một bậc! Đã sắp lên đến cấp độ chín rồi!
Cấp sáu khó đi, cấp bảy không thể đi bộ, cấp tám thổi bay nhánh cây, cấp chín tốc cả mái nhà bằng ngói.
Sức gió đạt đến cấp chín, ở nhân gian có thể hình thành tai nạn khủng bố! Nếu không phải vì nơi này thực sự qua hoang vu hẻo lánh, thì kể cả Quân Khương Lâm có năng lực tự do khống chế sức gió đi chăng nữa cũng sẽ không dám liều lĩnh tạo ra sức gió cấp chín!
Cơn lốc cấp chín vừa mới tạo ra, tình huồng giằng co lập tức thay đổi, gió tây nam hoàn toàn không ngăn cản được nữa, binh bại như núi đổ, theo tiếng gào rít của gió bắc, vô số khói độc đã bay về hướng tây nam…
Nói chuẩn một chút thì nó đang ầm ầm hướng thẳng tới Thiên Trụ Sơn, nơi di tộc nhân đang cư trú….
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.
Bởi vì cho dù hắn có thể dùng thiên kiếp phá hủy đại trận thì hắn cũng không tránh được bị bỏ mạng do thiên kiếp, cứ cách mấy trăm năm lại đổi một người con nối dõi xuất sắc của bổn gia, chỉ để cầu cho bản thân? Chỉ để kéo dài chút hơi tàn mà ích kỷ chịu hy sinh vậy sao?
Đến nước này, tất cả đã an bài xong.
Mạc Tà nhìn thấy quảng trường trở lại vắng vẻ lần nữa, cũng không có quay đầu lại, bình thản nói:
- Tuyết Yên, hai chúng ta hãy lập tức xuất phát, tiến đến Thiên Thánh Sơn!
- Thiên Thánh Sơn? Không phải đi đến Thiên Trụ Sơn sao?
Mai Tuyết Yến rất bất ngờ nói.
- Tuyết Yên, sự việc lần này vượt qua khỏi dự tính lúc đầu rồi. Ngày hôm nay, Trụ Sơn chắc chắn đã bị hoàn toàn bị phá hủy, nơi quan trọng nhất đã không còn, quái vật dị tộc có khả năng đã lục liên xâm lấn Huyền Huyền đại tục không ngớt, chúng ta kiểu gì sau khi đi Thiên Trụ Khuynh Tháp, sẽ rất gần tam đại thánh địa, cuối cùng có thể tiết kiệm được thêm ít nhiều sức lực.
Mạc Tà thản nhiên nói:
- Cái ta hiện giờ lo lắng nhất chính là, toàn quân sẽ bị diệt bên trong Trường Hạo Kiếp của tam đại thánh địa, hoặc là sẽ mất rất nhiều binh lực. Nhưng vẫn không thể xuyên phá được! Chỉ trông vào sức của một gia tộc chúng ta, e rằng rất khó để thắng được trận này!
Mai Tuyết Yến đã hiểu ra.
Mạc Tà điều binh khiển tướng, cơ hồ đã đã đem trọn toàn bộ thời gian trước mắt chỉ vì chuyện này! Từ điểm này cho thấy, Quân Khương Lâm đã lo xa nghĩ rộng đến cực điểm rồi!
Nhưng Quân Khương Lâm cũng chậm rãi thở dài một tiếng. Hắn vốn định sau khi đoạt thiên chi chiến xong, sẽ mang theo nhân mã của mình, lướt qua Thiên Trụ Sơn, xâm nhập khu vực của dị tộc nhân, thỏa mái giết chóc.
Như vậy, bất kể đánh như thế nào, bất kể phá hủy thế nào, đều là ở bên kia Thiên Trụ Sơn, đối với Huyền Huyền đật lục không chí chút ảnh hưởng nào. Nếu thật sự không được thì đành lui về, có thời cơ thích hợp sẽ tiến lên.
Có thể nói là: tiến có thể công, lui có thể thủ.
Nhưng hắn tính toán chưa xong thì đã phát sinh ra sự tình biến cố đến long trời lở đất như vậy! Đem toàn bộ đoàn quân lớn nhỏ vào kế hoạch chiến lược, đều bị hủy diệt!
Nhất là Thiên trụ Sơn, hôm nay bị đổ vỡ, càng khiến cả người ngủ mê cũng không dám tới!
Chuyện cho đến bây giờ, chỉ có thể kiên trì tiếp tục thôi!
- Mặt khác….Thiên Trụ Sơn đột nhiên sụp đổ, chắc chắn có nguyên nhân.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chiều Hư
2. Ta Có Skill Đọc Suy Nghĩ Của Pi Sà
3. Ác Mộng Nơi Thành Cổ: Nam Chính Là Hồ Ly
4. Một Đời Dài Lâu
=====================================
Ánh mắt Quân Khương Lâm chợt lóe lên:
- Đây chính là thân thủ của Cửu U đệ Nhất Thiếu bố trí cấm chế, đâu dễ dàng sụp đổ như vậy? Trong đó nhất định có nguyên nhân! Mà trong cái nguyên nhân này, ta tin chắc rằng người của tam đại thánh địa có biết!
Nếu nói là có người khiến Quân Khương Lâm thực sự kiêng kị, cũng chỉ có một người là Cửu U Đệ Nhất Thiếu thôi, trừ hắn ra, cho dù có là hạng người như Cửu U Thập Tứ Thiếu, Miêu Khuynh Thành, Chiến Luân Hồi tuy thực lực trước mắt của Quân đại thiếu gia không bằng, nhưng hắn tự tin chỉ trong thời gian ngắn là có thể đuổi kịp và vượt qua, duy chỉ có thực lực của Cửu U Đệ Nhất Thiếu thực sự cao thâm đến mức không lường được, dù sao bản thân có thể cùng Hông Quân đối kháng, Quân đại thiếu gia tuy rằng có tự phụ, tự tin nhưng không đến mức không lượng sức mình!
Nếu thật sự có người có thể phá hủy cấm chế do Cửu U Đệ Nhất Thiếu bố trí. Tất nhiên cũng là đại cường địch!
Tiếp tục an bài sơ qua đã sau đó sau đó nghĩ đối sách, Quân Khương Lâm cùng Mai Tuyết Yến lập tức khởi hành, trong đêm tối đi đến nới nguồn gốc của tai nạn ở Thiên Trụ Sơn!
Mạc Tà cũng không có điều động bất cứ phí hành huyền thú nào, hai người chỉ tự mình phi hành mà đi, hắn phất tay lên đem Mai Tuyết Yến cất vô Hồng Quân Tháp, lập tức bản thân lóe lên một cái, trực tiếp thi triển Âm Dương Độn, đem tốc độ bản thân phát huy đến mức cực hạn, tốc độ cực nhanh đến vô hình vô ảnh giữa không trung!
Thiên Lý Nhất Tị Gian!( Ngàn dặm như trước mũi)
Phía trên bầu trời mù mịt, một mình Quân Khương Lâm vội vã. Chỉ sau hai canh giờ liền bay vùn vụt qua không dưới ba ngàn dặm. Mà theo nơi đến, càng gần, nhiệt độ lại càng trở nên nóng bức, không thể không nghi ngờ rằng ở đây có điều bất thường, hiển nhiên đúng là việc thiên địa tai kiếp quả nhiên có điều dị thường ở trong đó.
Đôi mắt Quân Khương Lâm nhìn về khoảng không phía xa bên trên, lúc trước nơi chân trời mơ hồ hiện lên khói đen, bây giờ đã khoảng cách đã gần hơn có vẻ càng ngày càng rõ ràng, liếc mắt một cái, quả nhiên là thấy ghê người.
Chỉ đến buổi trưa, đã qua được tám ngàn dặm lộ trình rồi!
Tốc độ như vậy, tuyệt đối là nhanh nhất thế gian này, không còn ai có thể siêu việt hơn nữa!
Một ngày trôi qua!
Khoảng cách đến địa điểm phát sinh ngày càng gần.
Mạc Tà thậm chí có thể nhìn rõ ràng nó từ xa, phía xa bụi mù dày đặc hơn, che khuất hết bầu trời, bao phủ cả mặt đất! Tầm nhìn có thể nhìn được chỉ có thể thấy ba mươi ngọn núi quanh mình hầu hết đang phun khói mãnh liệt.
Đã có nhiều hơn ba mươi ngọn núi đồng thời cùng cháy!
Hơn nữa toàn bộ ngọn núi lửa đều là loại siêu lớn.
Dù Quân Khương Lâm có to gan lớn mật đến thế nào, nhìn thấy tình hình như vậy, cũng nhịn không được mà toát mồ hôi lạnh.
Chính mình đã hết sức đánh giá cao mức độ nghiêm trọng của vụ tai nạn này, nhưng lại không nghĩ đến tình huống lại tồi tệ đến nông nỗi này!
Khoảng cách đến mục tiêu của Quân Khương Lâm đó chính là địa điểm phát sinh chỉ còn hơn hai ngàn dặm nữa, nhưng sóng nhiệt phả đến trước mặt, có lẽ cũng đủ khiến cả lông trên người phải xoăn cả lại.
Mà ngọn nguồn của tai họa đó lại đến từ chỗ rất nhiều núi lửa kia, xung quanh miệng núi chỉ toàn nham thạch nóng bỏng bừng đỏ lên, ngẫu nhiên còn có vài viên đại thạch bị bắn lên tận trời cao, giống như thiên thạch từ trên trời rơi xuống vậy.
Từ trên trời xuống dưới đất, chỉ còn duy nhất một loại mùi vị, đó là loại hương vị gây cay mũi, lấp đầy cả bầu trời!
Núi lửa phun lên sương khói….đó chính là một thứ rất độc! Tin chắc rằng chỉ cần một ai đó học qua hóa học sẽ biết về điểm này, tuy rằng dân bản xứ của Huyền Huyền đại lục không biết, nhưng Quân Khương Lâm lại biết, tuy biết nhưng lại không có giá trị.
May mắn là trong phạm vi ngàn dặm xung quang đâu không có quá nhiều người ở, ngay cả khi có một hai thôn nhỏ thì cũng chỉ là rải rác, không tập đông đúc chút nào. Nhưng cấp độ tai họa hiện tại quả thật cũng không nhỏ, hơn nữa phạm vi tai họa vẫn tiếp tục tăng lên.
Nó không tan ra mà làn khói này đang quay cuống hướng về phía trong nội địa, giống như vạn mã bôn đằng dũng mãnh đi! Nếu là cứ vậy trôi qua, vậy sẽ trực tiếp sinh ra ôn dịch hạo kiếp mất, lúc này gió tây đã thổi lên, gió trợ thế lửa, gió giúp khói độc…
Một tiếng nói rất nhanh!
- Con mẹ nó! Sao đúng thời khắc mấu chốt này ta lại lĩnh ngộ được Phong Vân Lực chứ! Nguyên lai nó là vậy!
Quân Khương Lâm mắng một tiếng, không dám chậm trễ chút nào, đứng lại ngay trên vạn trượng giữa không trung, khẽ quát một tiếng"
- Phong lực! Nghịch! Vân lực! Cuốn!
Vung mạnh tay lên, liền chia về phương hướng tây nam!
Từng đợt gió bắc từ từ xuất hiện giữa không trung, sau đó sức gió càng lúc càng lớn. Về sau đã hình thành từng luồng gió Bắc lạnh thấu xương, gào thét dựng lên, đánh động cả thiên địa, đón lấy khói độc đang tràn đên, đánh thẳng vào làn khói đó!
Chính giữa bầu trời, sức gió của tây nam cũng khá lớn, nhưng mà khi gió đông bắc đột ngột nổi lên, thanh thế lại mênh mông cuồn cuộn! Tràn đầy khí thế!
Hình như là đúng là nghịch thiên sửa lệnh ư?
Từ tây nam hình thành khói độc đủ tạo các đám mây đủ mọi màu sắc, có thể nói là đang giương nanh múa vuốt tiến đến, mà phía đông bắc lại tu tập một đấm mây trắng thanh thế càng lớn hơn, không sợ sệt hung hãn lao tới đạp vào!
Cảnh tượng như thế này giống như đang có hai vị thượng cổ ma thần đang mang theo vô số thiên binh thiến tướng đụng nhau ở giữa bầu trời vậy!
Một số hình như hữu hình tạo vô số bụi mù mịt ầm ầm va chạm vào nhau. Vốn lúc đầu không có động tĩnh gì, giờ phút này đã xuất hiện đủ loại tiêngs nổ vang cả thiên địa, tựa như có hàng tỷ sinh linh đồng thời gào thét vậy!
Sau đó cả hai đều dây dưa lại cùng một chỗ, cho dù có là ai cũng không cách nào dễ dàng đi tới. Cả hai bên dương nhiên không bên nào chịu nhường bên nào, chợt " Ầm" một tiếng, đúng là hưởng thẳng lên giữa không trung.
Rất nhiều những tiếng nổ ầm ầm vang lên đã hình thành lên một đám mây lớn có thể hình dung ra được đó là đám mây hình nấm!
Ở giữa không trung bay lên!
Mà kỳ lạ nhất là ở chỗ, đám mây hình nấm kia nửa trắng nửa đen, trắng như người đổ tuyết vào, đen như người sơn mực lên!
Quả nhiên có thể là một kỳ quan!
Mạc Tà nhìu mày, thở dài nói:
- Tin chắc rằng một trăm quả boom nguyên tử cùng nổ, chỉ sợ cũng không đồ sộ bằng đám mây hình nấm này….Con mẹ nó chứ chỉ tại không có camera, nếu không có thể chụp lại được rồi…
Bùm Bùm Bùm…. Gió bắc lạnh lẽo, gió hàn nóng bức, hai loại gió hoàn toàn bất đồng đang mang theo cuồng vân đụng vào nhau, nhất thời những tiếng bùm bùm bùm của các tia chớp vang lên, sau đó nhanh chóng tạo thành những trận mưa đá ào ào rơi xuống đất!
Rơi thẳng xuống mặt đất tạo từng đợt sương mù nồng đậm dâng lên, rồi bốc hơi đi…
Phong vân lực một khi hình thành, quả thật là chưa từng có đến nay, không chút ngừng nghỉ.
Theo gió Đông bắc cuồn cuộn thổi, thanh thế càng lúc càng lớn, dần dần tăng lên cấp sau cấp bảy, gió tây nam rốt cuộc đã không chịu được nổi nữa, công chẳng được, thủ cũng không xong, chỉ còn nước tháo chạy, mà gió đông bắc thừa thắng xông lên, từng bước áp sát vào, rốt cuộc…
Khói độc nghịch hướng!
Mạc Tà cắn răng một cái:
- Ma Túy! Đang lo không có thủ đoạn tốt để đối phó đám biến thái các ngươi, xem lão tử độc chết bang dị tộc nhân các ngươi đây! Các ngươi không phải là liên thể song sinh sao? Cho các ngươi thấy khói độc này thì dù các ngươi có ba đầu sáu tay thì đỡ cho lão tử coi đi!
Theo bàn tay khẽ vẫy, sức gió lại tăng thêm một bậc! Đã sắp lên đến cấp độ chín rồi!
Cấp sáu khó đi, cấp bảy không thể đi bộ, cấp tám thổi bay nhánh cây, cấp chín tốc cả mái nhà bằng ngói.
Sức gió đạt đến cấp chín, ở nhân gian có thể hình thành tai nạn khủng bố! Nếu không phải vì nơi này thực sự qua hoang vu hẻo lánh, thì kể cả Quân Khương Lâm có năng lực tự do khống chế sức gió đi chăng nữa cũng sẽ không dám liều lĩnh tạo ra sức gió cấp chín!
Cơn lốc cấp chín vừa mới tạo ra, tình huồng giằng co lập tức thay đổi, gió tây nam hoàn toàn không ngăn cản được nữa, binh bại như núi đổ, theo tiếng gào rít của gió bắc, vô số khói độc đã bay về hướng tây nam…
Nói chuẩn một chút thì nó đang ầm ầm hướng thẳng tới Thiên Trụ Sơn, nơi di tộc nhân đang cư trú….
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.