Nói tới nhược điểm cũng tương tự như Thông Nguyên đan. Vẫn là câu nói kia, lợi ích cao đi kèm với nguy hiểm cao.
Nói tới đây tin tưởng tất cả mọi người hẳn là phát hiện. Chỉ có loại người tu chân ngu ngốc như Quân Khương Lâm không ý thức được tầm quan trọng của Tụ Nguyên đan. Căn bản như trong tiểu thuyết tu chân kiếp trước mà nói đây chính là Tụ Linh đan. Bất quá nếu nói về hiệu quả còn có thể hữu hiệu hơn cả Tụ Linh đan!
Thiên Nguyên đan!
Đan dược này ngoài tác dụng tăng tiến tu vị cũng không có chỗ tốt nào khác. Có thể nói đan dược này cùng với Thập Niên đan có tác dụng tương tự nhưng cao cấp hơn. Dùng một khỏa có khả năng tăng thêm năm mươi năm công lực. Nhưng yêu cầu sử dụng không giống như Thập Niên đan, không phải ai cũng có thể phục dụng mà chỉ những cao thủ đã có tu vị trên Thiên Huyền mới có thể phục dụng.
Quân Khương Lâm bên trong Hồng Quân Tháp hoa chân múa tay cười liên hồi. Nói có công không phụ lòng người đúng là không sai. Cũng là có công cày cấy sẽ có thu hoạch. Bổn công tử bỏ ra bao nhiêu công sức cày cấy như thế rốt cục cùng tìm được ba loại đan dược này. Đây quả thực là tại chốn hoang vu sơn cùng thủy tận không ngờ lại tìm được một thôn làng mà!
Bất quá Quân thiếu gia còn có chút nghi hoặc, hắn so sánh công dụng của ba loại đan dược xem ra Thiên Nguyên đan so với Thông Nguyên đan và Tụ Nguyên đan có tác dụng lớn hơn nhiều. Lập tức gia tăng năm mươi năm công lực a. Cái này đáng sợ như thế nào? Nhưng tại sao Thiên Nguyên đan lại có yêu cầu sử dụng thấp hơn hai loại đan dược kia như vậy?
Nếu như Thông Nguyên đan và Tụ Nguyên đan chỉ có cao thủ tu vị Thần Huyền mới có thể phục dụng mà Thiên Nguyên đan lại chỉ yêu cầu tu vị Thiên Huyền là có thể sử dụng được rồi. Sự chênh lệch này cũng thật lớn đi. Thất sự là không có đạo lý a!
Hắn nghĩ như thế, nếu bị bất cứ người tu chân nào biết được phỏng chừng trước tiên sẽ đánh cho hắn mặt mũi nở hoa, hai mắt phát ra tinh quan, đầu thành đầu heo, mông như mông voi, phải làm cho hắn biết tại sao hoa lại có màu hồng. Cuối cùng có lẽ sẽ không kiềm được tức giận mà hét lớn phu ra mười hai vòi máu tươi!
Ngu ngốc, một kẻ tu chân ngu ngốc a. Loại ngu ngốc đến Ngọc Hòang đại đế cũng thể nói được lời nào như thế này mà lại được thiên địa tạo hóa cấp cho vận khí tốt như thế? Đồ tốt như vậy trong tay kẻ ngu ngốc này khác nào mang củ cải trắng cao cấp cho heo ăn.
Hoặc là không làm, đã làm là phải làm tới cùng. Quân Khương Lâm dứt khoát ở lại bên trong Hồng Quân tháp luyện công và luyện đan. Đói khát thì trực tiếp ăn một số dược liệu phổ thông có trong tay. Mặc dù có điểm lãng phí, nhưng dùng dược liệu nghìn năm lót dạ lại có thể hết khát, quan trọng là loại này bản thân hắn cũng có không ít. Hiện tại thời gian tương đối cấp bách cũng không cần so đo nhiều như vậy làm gì.
So sánh với việc sử dụng cây thiên địa linh dược này mà nói, rất hiển nhiên Quân thiếu gia không quan tâm, Quân thiếu gia cứ như vậy phô trương lãng phí sử dụng bảo vật. Nếu bất cứ luyện đan thế gia nào tại Thiên Huyền đại lục biết được việc này chắc sẽ đau lòng đến chết, chết rồi nghĩ tới lại phải sống lại mà tiếc, thật là hành hạ a!
Đây chính là linh dược cao cấp chỉ có thể tìm hái được tại tận cùng bên trong Thiên Phạt Sâm Lâm. Trải qua mấy ngàn năm tích lũy mới sinh ra, mà trên đời này có mấy người có khả năng an toàn tới được hạch tâm của Thiên Phạt Sâm Lâm, cho dù là bát đại Chí Tôn cũng phải lo lắng có mạng đi vào nhưng làm sao để toàn mạng mà rời đi.
Hiện tại nếu có thể nhìn thấy một gốc Hoàng Tinh trăm năm đã là rất hiếm rồi vậy mà Quân Thiều gia có thể cầm Hoàng Tinh ngàn năm mà ăn như ăn củ cải. Lại còn thở dài:
- Thật không có mùi vị gì cả, thiếu một chút muối, nhạt như nước ốc, đúng là không thể dùng để ăn, bổn thiếu gia quả thực là đang bị ngược đãi mà.
Những lời này của hắn nếu truyền ra bên ngoài, tin tưởng nhất định sẽ có vô số lão thần y tóc bạc trắng hoặc là một nhóm gia chủ của các luyện đan thế gia chen chúc đánh đấm lẫn nhau đến mà nói:
- Van cầu ngươi cho ta đây được hưởng ngược đãi đi, tai đại biểu cho con cháu tám đời sau cầu xin ngươi cho ta được hưởng ngược đãi một lần thôi.
Hoặc giả là bị vị thần giữ của, coi tiền như mạng Đường bàn tử thấy được sẽ khóc to mà nói:
- Ca ca, người là thân đại ca của ta, ngươi cho ta được hưởng ngược đãi một lần, không mười lần, trăm lần ta cũng nguyện ý. Ngươi đây không phải là đang uống thuốc mà căn bản là đang ăn cả núi vàng, núi bạc a, làm cho ta đau lòng chết đi đươc.
Lại một gốc Hoàng Tinh ngàn năm biến thành thực phẩm chui vào bụng Quân Thiếu gia, mặt mày hồng quang, một thân tràn đầy tinh lực mãnh liệt không có chỗ phát tiết, trước tiên an ổn ngồi xuống luyện công, đấm đá lung tung một hồi sau đó luyện tập một vài chiêu kiếm, rốt cục lại một lần nữa bắt đầu luyện đan.
Đến lúc này, Quân thiếu gia đối với chuyện luyện đan đã tương đối thuần thục
Dù sao lúc trước đã trải qua quá trình luyện tập đối với Diệp Cốt đan, tích lũy rất nhiều kinh nghiệm phong phú. Đối với ba loại đan dược mới đều nghiên cứu rất kỹ, Quân đại thiếu gia đương nhiên bắt đầu luyện loại đan dược mà mình cho rằng dễ dàng nhất, tích lũy kinh nghiệm thật nhiều mới bắt đầu luyện chế đan dược khó luyện hơn, giá trị cũng cao hơn là Thiên Nguyên đan. Dù sao đây cũng là dùng dược liệu cao cấp nhất, lãng phí thì thật là đáng tiếc.
Lựa chọn đầu tiên, tự nhiên là loại đan dược tương đối đơn giản Thông Nguyên đan.
Quân đại thiếu gia cực kỳ hăng hái, cố gắng tạo ra tư thế thật đẹp, sau đó bắt chước bộ giáng của Tề Công Lạt Ma miệng lẩm bẩm:
- Nam mô nam mô…
Ngón tay khép lại thành kiếm, chém xuống.
Tạo hóa lô "Ông" một tiếng bay lên trong không trung, chậm rãi xoay tròn. Vừa xoay vừa tản ra những luồng khí thuần khiết.
Hắc sắc Hỗn Độn hỏa đang từ từ thiêu đốt bỗng nhiên vô thanh vô tức bùng lên ầm ầm bốc cháy. Tạo Hóa lô được hỏa diễm nâng lên cao, hắc sắc hỏa diễm giống như hàng vạn u linh, hỏa diễm hướng lên thiêu đốt Tạo Hóa lô ở bên trong. Hắc sắc hỏa diễm bao bọc Tạo Hóa lô tỏa ra ánh sáng và màu sắc lấp lánh. Hắc sắc hỏa diễm cứ như vậy sáng lóa!
Quân Khương Lâm cực kỳ đắc ý nở ra một nụ cười mãn nguyện, sự tự tin tăng lên gấp trăm lần. Tay phải xuất ra một trảo trong không trung, hai mươi mốt loại dược liệu đã chuẩn bị sẵn từ từ bay lên, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa nối đuôi nhau tiến vào bên trong Tạo Hóa lô. Quân Khương Lâm nhanh chóng xuất ra vô số thủ ấn biến ảo, chỉ nghe "Quang đương" một tiếng, nắp Tạo Hóa lô tự động bay lên cùng với thân lô lần thứ hai đậy lại. Hỗn Độn hỏa trong nháy mắt cũng hưởng ứng, hỏa diễm cấp tốc tăng mạnh đem cả Tạo Hóa lô bao bọc vào bên trong.
Quân Khương Lâm dựa theo hướng dẫn của đan phương, chân đạp Thất Tinh bộ, đi vòng quanh đoàn hắc sắc hỏa diễm, thủ ấn trong tay biến hóa phức tạp, linh lực trong cơ thể mãnh liệt trào ra, chống đỡ sự thiêu đốt của Hỗn Độn hỏa.
Thời gian trôi qua, Quân đại thiếu gia đột nhiên cảm thấy có cái gì đó không bình thường.
- Ta kháo, luyện đan đã được một thời gian lâu rồi, phỏng đoán ít nhất đã gấp mười lần ghi trong đan phương, tại sao đến bây giờ vẫn không có nửa điểm động tĩnh gì nhỉ? Nếu là lúc trước, đã đủ thời gian luyện chế được mười lô Thập Niên đan, mà hiện tại lại không có nửa điểm động tĩnh, chuyện gì xảy ra đây.
Một lát sau, Quân Khương Lâm cảm thấy sức lực bản thân có chút chống đỡ không nổi, chỉ cảm thấy đầu óc như muốn ngất đi, cước bộ loạng choạng, mồ hôi chảy ròng ròng. Trong cơ thể linh lực đã cạn kiệt mà hắc sắc hỏa diễm vây quanh Tạo Hóa lô vẫn không có nửa điểm động tĩnh.
"Phải cố gắng thôi, nhất định phải chịu đựng, thời điểm mấu chốt tuyệt đối không thể để đứt đoạn được!"
Quân Khương Lâm cắn răng, lấy ra một khỏa Thập Niên đan bỏ vào trong miệng, dù không thể gia tăng công lực nhưng có thể phục hồi được linh lực a.
Rốt cục, ngay khi Quân thiếu gia cảm thấy sức cùng lực kiệt, không còn đủ khả năng luyện chế thì nữ thần may mắn lại lần thứ hai ưu ái cho Quân đại thiếu gia, Tạo Hóa lô đang im lặng bỗng dưng vang lên một tiếng khinh minh, nắp lô bay lên, Hỗn Độn hỏa vô thanh vô tức co rụt lại thành một đoàn tiểu hỏa. Tạo Hóa lô chậm rãi rơi xuống.
- Trời ơi, thật gian khổ, như thế nào mà lại gian nan như vậy. Không phải cũng là loại đan dược không khác gì Diệp Cốt đan sao? Tại sao lại khó luyện như thế? Xém chút nữa là lấy cái mạng nhỏ của bổn thiếu gia ta rồi!
Quân Khương Lâm thở hổn hển. Khí lực tiêu hao, hai chân đều run rẩy một hồi cuối cùng đặt mông ngồi xuống, sau một đêm làm việc vất vả không nghỉ, giống như con tuấn mã phi cả ngàn dặm đường không được nghỉ ngơi, lười thè cả ra ngoài thở hổn hển, sau đó lắc người miễn cưỡng đứng dậy, hướng đến Tạo Hóa lô xem qua.
- Tại sao có thể như vậy?
Quân Khương Lâm kinh ngạc kêu lên, nhịn không được vuốt mắt của mình chăm chú nhìn thêm một lần nữa.
Một đống bụi đen lẳng lặng nằm ở đáy của Tạo Hóa lô.
Quân Khương Lâm giống như quả bóng cao su bị xì hơi. Cả người tê liệt, thân thể mệt nhọc ngã ra đất. Can kiệt công lực, từ tin tưởng tràn đầy lại bị thất bại tàn khốc đả kích:
- Bỏ công sức trong thời gian lâu như thế cuối cùng lại thất bại. Tại sao số mệnh của ta lại vất vả như thế này a!
- Ta không tin, lão tử đấu với ngươi, ta không tin không trị được ngươi.
Quân Khương Lâm mặt mày hung ác nhảy dựng lên, một tay chỉ trời, một tay chỉ đất, nhắm mắt lại, lần thứ hai toàn lực vận chuyển Khai Thiên Tạo Hóa công.
Trong đan điền nhất thời nóng lên, sau đó nhẹ nhàng vận chuyển, một đoàn linh lực tinh thuần dâng lên di chuyển trong kinh mạch. Một lượng thiên địa linh khí khổng lồ bên trong Hồng Quân tháp như lốc xoáy hướng về thân thể Quân Khương Lâm hội tụ!
Sau một lúc lâu, cũng không biết rốt cục đã qua bao lâu. Hai mắt Quân Khương Lâm từ từ mở ra, tinh quang chói lọi. Thân thể cùng linh lực đã hoàn toàn khôi phục. Thử kiểm tra thân thể một phen, Quân Khương Lâm kinh ngạc phát hiện, sức lực cạn kiệt lần này sau khi hồi phục lại có tăng tiến một khoảng chưa từng có!
Mà khi sức lực cạn kiệt đã làm cho Khai Thiên Tạo Hóa công tiến cảnh một bước to lớn. Từ khả năng hấp thu thiên địa linh khí, chính hắn cũng cảm giác rõ được đã nhiều hơn dĩ vãng mấy lần!
"Thật lạ nha!" Quân thiếu gia gãi đầu, suy nghĩ mãi mà không giải đáp được, vội vã ra ngoài đi đến tiểu viện của mình, khi ấy mới biết được lần này luyện đan sau đó hồi phục sức lực ước chừng tốn mất một ngày một đêm.
Trước sau hơn mười ngày ở lì bên trong Hồng Quân tháp, kiện y phục màu trắng hiện giờ đã không còn nhận ra được, bẩn không chịu được, đầu tóc thì rối loạn như ổ quạ, trên mặt hiện lên từng vết đen, vết mồ hôi đọng lại, nhìn còn tàn tạ hơn cả một tên khất cái.
Vội vã phân phó một phen, Quân Khương Lâm chui vào một bồn tắm lớn, một mặt tẩy uế chính mình, một mặt tự đánh giá xem rốt cục đã có chuyện gì xẩy ra.
Kỳ thật hắn không biết được rằng, vận khí của hắn lần này quả thực còn tốt, lựa chọn luyện chế Thông Nguyên đan. Nếu hắn lựa chọn Tụ Nguyên đan có lẽ hắn còn phải trải qua quá trình thê thảm hơn. Đương nhiên, nếu hắn chân chính lựa chọn luyện chế Thiên Nguyên đan lại có lẽ không chừng đã thành công.
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành
Nói tới đây tin tưởng tất cả mọi người hẳn là phát hiện. Chỉ có loại người tu chân ngu ngốc như Quân Khương Lâm không ý thức được tầm quan trọng của Tụ Nguyên đan. Căn bản như trong tiểu thuyết tu chân kiếp trước mà nói đây chính là Tụ Linh đan. Bất quá nếu nói về hiệu quả còn có thể hữu hiệu hơn cả Tụ Linh đan!
Thiên Nguyên đan!
Đan dược này ngoài tác dụng tăng tiến tu vị cũng không có chỗ tốt nào khác. Có thể nói đan dược này cùng với Thập Niên đan có tác dụng tương tự nhưng cao cấp hơn. Dùng một khỏa có khả năng tăng thêm năm mươi năm công lực. Nhưng yêu cầu sử dụng không giống như Thập Niên đan, không phải ai cũng có thể phục dụng mà chỉ những cao thủ đã có tu vị trên Thiên Huyền mới có thể phục dụng.
Quân Khương Lâm bên trong Hồng Quân Tháp hoa chân múa tay cười liên hồi. Nói có công không phụ lòng người đúng là không sai. Cũng là có công cày cấy sẽ có thu hoạch. Bổn công tử bỏ ra bao nhiêu công sức cày cấy như thế rốt cục cùng tìm được ba loại đan dược này. Đây quả thực là tại chốn hoang vu sơn cùng thủy tận không ngờ lại tìm được một thôn làng mà!
Bất quá Quân thiếu gia còn có chút nghi hoặc, hắn so sánh công dụng của ba loại đan dược xem ra Thiên Nguyên đan so với Thông Nguyên đan và Tụ Nguyên đan có tác dụng lớn hơn nhiều. Lập tức gia tăng năm mươi năm công lực a. Cái này đáng sợ như thế nào? Nhưng tại sao Thiên Nguyên đan lại có yêu cầu sử dụng thấp hơn hai loại đan dược kia như vậy?
Nếu như Thông Nguyên đan và Tụ Nguyên đan chỉ có cao thủ tu vị Thần Huyền mới có thể phục dụng mà Thiên Nguyên đan lại chỉ yêu cầu tu vị Thiên Huyền là có thể sử dụng được rồi. Sự chênh lệch này cũng thật lớn đi. Thất sự là không có đạo lý a!
Hắn nghĩ như thế, nếu bị bất cứ người tu chân nào biết được phỏng chừng trước tiên sẽ đánh cho hắn mặt mũi nở hoa, hai mắt phát ra tinh quan, đầu thành đầu heo, mông như mông voi, phải làm cho hắn biết tại sao hoa lại có màu hồng. Cuối cùng có lẽ sẽ không kiềm được tức giận mà hét lớn phu ra mười hai vòi máu tươi!
Ngu ngốc, một kẻ tu chân ngu ngốc a. Loại ngu ngốc đến Ngọc Hòang đại đế cũng thể nói được lời nào như thế này mà lại được thiên địa tạo hóa cấp cho vận khí tốt như thế? Đồ tốt như vậy trong tay kẻ ngu ngốc này khác nào mang củ cải trắng cao cấp cho heo ăn.
Hoặc là không làm, đã làm là phải làm tới cùng. Quân Khương Lâm dứt khoát ở lại bên trong Hồng Quân tháp luyện công và luyện đan. Đói khát thì trực tiếp ăn một số dược liệu phổ thông có trong tay. Mặc dù có điểm lãng phí, nhưng dùng dược liệu nghìn năm lót dạ lại có thể hết khát, quan trọng là loại này bản thân hắn cũng có không ít. Hiện tại thời gian tương đối cấp bách cũng không cần so đo nhiều như vậy làm gì.
So sánh với việc sử dụng cây thiên địa linh dược này mà nói, rất hiển nhiên Quân thiếu gia không quan tâm, Quân thiếu gia cứ như vậy phô trương lãng phí sử dụng bảo vật. Nếu bất cứ luyện đan thế gia nào tại Thiên Huyền đại lục biết được việc này chắc sẽ đau lòng đến chết, chết rồi nghĩ tới lại phải sống lại mà tiếc, thật là hành hạ a!
Đây chính là linh dược cao cấp chỉ có thể tìm hái được tại tận cùng bên trong Thiên Phạt Sâm Lâm. Trải qua mấy ngàn năm tích lũy mới sinh ra, mà trên đời này có mấy người có khả năng an toàn tới được hạch tâm của Thiên Phạt Sâm Lâm, cho dù là bát đại Chí Tôn cũng phải lo lắng có mạng đi vào nhưng làm sao để toàn mạng mà rời đi.
Hiện tại nếu có thể nhìn thấy một gốc Hoàng Tinh trăm năm đã là rất hiếm rồi vậy mà Quân Thiều gia có thể cầm Hoàng Tinh ngàn năm mà ăn như ăn củ cải. Lại còn thở dài:
- Thật không có mùi vị gì cả, thiếu một chút muối, nhạt như nước ốc, đúng là không thể dùng để ăn, bổn thiếu gia quả thực là đang bị ngược đãi mà.
Những lời này của hắn nếu truyền ra bên ngoài, tin tưởng nhất định sẽ có vô số lão thần y tóc bạc trắng hoặc là một nhóm gia chủ của các luyện đan thế gia chen chúc đánh đấm lẫn nhau đến mà nói:
- Van cầu ngươi cho ta đây được hưởng ngược đãi đi, tai đại biểu cho con cháu tám đời sau cầu xin ngươi cho ta được hưởng ngược đãi một lần thôi.
Hoặc giả là bị vị thần giữ của, coi tiền như mạng Đường bàn tử thấy được sẽ khóc to mà nói:
- Ca ca, người là thân đại ca của ta, ngươi cho ta được hưởng ngược đãi một lần, không mười lần, trăm lần ta cũng nguyện ý. Ngươi đây không phải là đang uống thuốc mà căn bản là đang ăn cả núi vàng, núi bạc a, làm cho ta đau lòng chết đi đươc.
Lại một gốc Hoàng Tinh ngàn năm biến thành thực phẩm chui vào bụng Quân Thiếu gia, mặt mày hồng quang, một thân tràn đầy tinh lực mãnh liệt không có chỗ phát tiết, trước tiên an ổn ngồi xuống luyện công, đấm đá lung tung một hồi sau đó luyện tập một vài chiêu kiếm, rốt cục lại một lần nữa bắt đầu luyện đan.
Đến lúc này, Quân thiếu gia đối với chuyện luyện đan đã tương đối thuần thục
Dù sao lúc trước đã trải qua quá trình luyện tập đối với Diệp Cốt đan, tích lũy rất nhiều kinh nghiệm phong phú. Đối với ba loại đan dược mới đều nghiên cứu rất kỹ, Quân đại thiếu gia đương nhiên bắt đầu luyện loại đan dược mà mình cho rằng dễ dàng nhất, tích lũy kinh nghiệm thật nhiều mới bắt đầu luyện chế đan dược khó luyện hơn, giá trị cũng cao hơn là Thiên Nguyên đan. Dù sao đây cũng là dùng dược liệu cao cấp nhất, lãng phí thì thật là đáng tiếc.
Lựa chọn đầu tiên, tự nhiên là loại đan dược tương đối đơn giản Thông Nguyên đan.
Quân đại thiếu gia cực kỳ hăng hái, cố gắng tạo ra tư thế thật đẹp, sau đó bắt chước bộ giáng của Tề Công Lạt Ma miệng lẩm bẩm:
- Nam mô nam mô…
Ngón tay khép lại thành kiếm, chém xuống.
Tạo hóa lô "Ông" một tiếng bay lên trong không trung, chậm rãi xoay tròn. Vừa xoay vừa tản ra những luồng khí thuần khiết.
Hắc sắc Hỗn Độn hỏa đang từ từ thiêu đốt bỗng nhiên vô thanh vô tức bùng lên ầm ầm bốc cháy. Tạo Hóa lô được hỏa diễm nâng lên cao, hắc sắc hỏa diễm giống như hàng vạn u linh, hỏa diễm hướng lên thiêu đốt Tạo Hóa lô ở bên trong. Hắc sắc hỏa diễm bao bọc Tạo Hóa lô tỏa ra ánh sáng và màu sắc lấp lánh. Hắc sắc hỏa diễm cứ như vậy sáng lóa!
Quân Khương Lâm cực kỳ đắc ý nở ra một nụ cười mãn nguyện, sự tự tin tăng lên gấp trăm lần. Tay phải xuất ra một trảo trong không trung, hai mươi mốt loại dược liệu đã chuẩn bị sẵn từ từ bay lên, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa nối đuôi nhau tiến vào bên trong Tạo Hóa lô. Quân Khương Lâm nhanh chóng xuất ra vô số thủ ấn biến ảo, chỉ nghe "Quang đương" một tiếng, nắp Tạo Hóa lô tự động bay lên cùng với thân lô lần thứ hai đậy lại. Hỗn Độn hỏa trong nháy mắt cũng hưởng ứng, hỏa diễm cấp tốc tăng mạnh đem cả Tạo Hóa lô bao bọc vào bên trong.
Quân Khương Lâm dựa theo hướng dẫn của đan phương, chân đạp Thất Tinh bộ, đi vòng quanh đoàn hắc sắc hỏa diễm, thủ ấn trong tay biến hóa phức tạp, linh lực trong cơ thể mãnh liệt trào ra, chống đỡ sự thiêu đốt của Hỗn Độn hỏa.
Thời gian trôi qua, Quân đại thiếu gia đột nhiên cảm thấy có cái gì đó không bình thường.
- Ta kháo, luyện đan đã được một thời gian lâu rồi, phỏng đoán ít nhất đã gấp mười lần ghi trong đan phương, tại sao đến bây giờ vẫn không có nửa điểm động tĩnh gì nhỉ? Nếu là lúc trước, đã đủ thời gian luyện chế được mười lô Thập Niên đan, mà hiện tại lại không có nửa điểm động tĩnh, chuyện gì xảy ra đây.
Một lát sau, Quân Khương Lâm cảm thấy sức lực bản thân có chút chống đỡ không nổi, chỉ cảm thấy đầu óc như muốn ngất đi, cước bộ loạng choạng, mồ hôi chảy ròng ròng. Trong cơ thể linh lực đã cạn kiệt mà hắc sắc hỏa diễm vây quanh Tạo Hóa lô vẫn không có nửa điểm động tĩnh.
"Phải cố gắng thôi, nhất định phải chịu đựng, thời điểm mấu chốt tuyệt đối không thể để đứt đoạn được!"
Quân Khương Lâm cắn răng, lấy ra một khỏa Thập Niên đan bỏ vào trong miệng, dù không thể gia tăng công lực nhưng có thể phục hồi được linh lực a.
Rốt cục, ngay khi Quân thiếu gia cảm thấy sức cùng lực kiệt, không còn đủ khả năng luyện chế thì nữ thần may mắn lại lần thứ hai ưu ái cho Quân đại thiếu gia, Tạo Hóa lô đang im lặng bỗng dưng vang lên một tiếng khinh minh, nắp lô bay lên, Hỗn Độn hỏa vô thanh vô tức co rụt lại thành một đoàn tiểu hỏa. Tạo Hóa lô chậm rãi rơi xuống.
- Trời ơi, thật gian khổ, như thế nào mà lại gian nan như vậy. Không phải cũng là loại đan dược không khác gì Diệp Cốt đan sao? Tại sao lại khó luyện như thế? Xém chút nữa là lấy cái mạng nhỏ của bổn thiếu gia ta rồi!
Quân Khương Lâm thở hổn hển. Khí lực tiêu hao, hai chân đều run rẩy một hồi cuối cùng đặt mông ngồi xuống, sau một đêm làm việc vất vả không nghỉ, giống như con tuấn mã phi cả ngàn dặm đường không được nghỉ ngơi, lười thè cả ra ngoài thở hổn hển, sau đó lắc người miễn cưỡng đứng dậy, hướng đến Tạo Hóa lô xem qua.
- Tại sao có thể như vậy?
Quân Khương Lâm kinh ngạc kêu lên, nhịn không được vuốt mắt của mình chăm chú nhìn thêm một lần nữa.
Một đống bụi đen lẳng lặng nằm ở đáy của Tạo Hóa lô.
Quân Khương Lâm giống như quả bóng cao su bị xì hơi. Cả người tê liệt, thân thể mệt nhọc ngã ra đất. Can kiệt công lực, từ tin tưởng tràn đầy lại bị thất bại tàn khốc đả kích:
- Bỏ công sức trong thời gian lâu như thế cuối cùng lại thất bại. Tại sao số mệnh của ta lại vất vả như thế này a!
- Ta không tin, lão tử đấu với ngươi, ta không tin không trị được ngươi.
Quân Khương Lâm mặt mày hung ác nhảy dựng lên, một tay chỉ trời, một tay chỉ đất, nhắm mắt lại, lần thứ hai toàn lực vận chuyển Khai Thiên Tạo Hóa công.
Trong đan điền nhất thời nóng lên, sau đó nhẹ nhàng vận chuyển, một đoàn linh lực tinh thuần dâng lên di chuyển trong kinh mạch. Một lượng thiên địa linh khí khổng lồ bên trong Hồng Quân tháp như lốc xoáy hướng về thân thể Quân Khương Lâm hội tụ!
Sau một lúc lâu, cũng không biết rốt cục đã qua bao lâu. Hai mắt Quân Khương Lâm từ từ mở ra, tinh quang chói lọi. Thân thể cùng linh lực đã hoàn toàn khôi phục. Thử kiểm tra thân thể một phen, Quân Khương Lâm kinh ngạc phát hiện, sức lực cạn kiệt lần này sau khi hồi phục lại có tăng tiến một khoảng chưa từng có!
Mà khi sức lực cạn kiệt đã làm cho Khai Thiên Tạo Hóa công tiến cảnh một bước to lớn. Từ khả năng hấp thu thiên địa linh khí, chính hắn cũng cảm giác rõ được đã nhiều hơn dĩ vãng mấy lần!
"Thật lạ nha!" Quân thiếu gia gãi đầu, suy nghĩ mãi mà không giải đáp được, vội vã ra ngoài đi đến tiểu viện của mình, khi ấy mới biết được lần này luyện đan sau đó hồi phục sức lực ước chừng tốn mất một ngày một đêm.
Trước sau hơn mười ngày ở lì bên trong Hồng Quân tháp, kiện y phục màu trắng hiện giờ đã không còn nhận ra được, bẩn không chịu được, đầu tóc thì rối loạn như ổ quạ, trên mặt hiện lên từng vết đen, vết mồ hôi đọng lại, nhìn còn tàn tạ hơn cả một tên khất cái.
Vội vã phân phó một phen, Quân Khương Lâm chui vào một bồn tắm lớn, một mặt tẩy uế chính mình, một mặt tự đánh giá xem rốt cục đã có chuyện gì xẩy ra.
Kỳ thật hắn không biết được rằng, vận khí của hắn lần này quả thực còn tốt, lựa chọn luyện chế Thông Nguyên đan. Nếu hắn lựa chọn Tụ Nguyên đan có lẽ hắn còn phải trải qua quá trình thê thảm hơn. Đương nhiên, nếu hắn chân chính lựa chọn luyện chế Thiên Nguyên đan lại có lẽ không chừng đã thành công.
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành