Dịch Giả: Hoalan
-"Bạch Kỳ Phong! Lão hỗn đãn! Cái miệng này của ngươi quá thúi mà. Lão phu cùng ngươi liều mạng! "
Chiến Vũ Vân không kềm được cơn giận. Nhanh chóng tiến lên.
-"Tới thật tốt! Lão tử chờ lão tiểu tử ngươi lâu rồi!"
Bạch Kỳ Phong không chút nào yếu thế. Nhanh chóng động thân nghênh tiếp.
-"Con mẹ nó, Chiến gia khuê nữ các ngươi làm được,. Người khác ngược lại không thể nói trước à... Xem lão tử giáo huấn ngươi ra sao nón xanh thế gia gia chủ! "
"Nón xanh thế gia gia chủ" mấy chữ này vừa ra tới. Chiến Vũ Vân liền tái mặt.
Chỉ một thoáng, hai người ở đánh thành một đoàn, hai luồng bóng trắng nhanh chóng quấn lại sau đó không hẹn mà cùng bay lên, một đường quyền cước nảy ra. Thẳng tắp bay lên giữa không trung…
Tào Quốc Phong không ngớt lời quát bảo ngưng lại, nhưng bên hai người mắt điếc tai ngơ sống mái với nhau.
Bạch Kỳ Phong sớm cũng bởi vì đồ đệ bảo bối gặp phải ám sát nên trong nội tâm một đoàn lửa giận không chỗ phát tiết. Giờ phút này lại bắt được cơ hội tốt trời ban há có thể không hảo hảo mà hả giận?
Chiến Vũ Vân càng cảm thấy căm tức. Chính mình rõ ràng cái gì cũng không làm, thiệt tình hóa giải thù hận hai nhà, không duyên cớ gặp phải loại tai bay vạ gió, ở trước mặt mọi người bị vạch trần vết sẹo như thế này thật tức muốn chết.
"Con mẹ nó, các ngươi không phải là chỉ thu được đồ đệ có không linh thể chất sao? Chẳng lẽ vì vậy mà có thể tùy tiện khi dễ người sao?? Người khác hoặc là kiêng kị bảy Đại Thánh hoàng các ngươi, nhưng Chiến gia chúng ta cũng không sợ!"
Tuy tạm thời song phương còn không có đạt tới trình độ một sống hai chết nhưng cũng là đều đánh ra thực lực của bản thân!
Hết lần này tới lần khác hai người đều là nhị cấp Thánh hoàng, đúng là thực lực ngang nhau lực lượng ngang nhau!
Mắt thấy hai người trên không trung di chuyển, đem bầu trời đánh nát.
Trời phảng phất không có một âm thanh cơn gió nào ảnh hưởng đến phía dưới. Hiển nhiên hai người đánh nhau kịch liệt phía trên. Vẫn là có chút cẩn thận khống chế khí kình đổ xuống...
-"Đủ rồi!"
Miêu Kinh Vân mặt trầm như nước bỗng gào to một tiếng!
Toàn bộ đình viện theo một tiếng "OANH" mà run lên một cái. Thậm chí, trong không khí cũng tựa hồ nổi lên một tầng rung động có thể thấy được rõ ràng!
Quân Khương Lâm tâm thần chấn động ngưng mắt nhìn lại.
Vị này Huyễn Phủ Phủ chủ này thực lực không giống người thường, tu vị tuyệt đối ở cấp độ phía trên Thánh hoàng! Chỉ riêng cái tiếng gào này đã bao hàm một loại lực lượng thuộc về cấp độ nghiền nát không gian!
Hơn nữa cái này ngắn ngủn hai chữ, lại rõ ràng biểu đạt một loại cảm giác vi diệu khiến cho mọi người đều muốn cúi đầu nghe lệnh!
Một tiếng gào to phía dưới làm cho Bạch Kỳ Phong cùng Chiến Vũ Vân hai người dừng tay, đồng thời rơi xuống.
-"Hai người các ngươi còn nhỏ sao? Còn hành động theo cảm tình như thế? Mọi chuyện dừng ở đây!"
Miêu Kinh Vân từ từ nói:
-"Vừa rồi một trận phát tiết cũng nên đủ rồi! Nếu còn tiếp diễn chuyện này đừng trách lão phu không lưu tình nể mặt! Cho dù là có giao tình với lão phu, cũng không thể nhờ vào nhân tình mà thoát khỏi Phủ quy đấy!"
Ở đây tất cả mọi người tinh tường, nếu Miêu Kinh Vân ngay từ đầu ngăn cản hai người kia căn bản là không dám đánh. Nhưng hai người kia đều là một cái bụng nóng tính, nếu không phải làm cho bọn họ phát tiết đi ra chỉ sợ ngày sau khó tránh khỏi sinh thêm sự cố!
Cho nên Miêu Kinh Vân dứt khoát lựa chọn làm cho bọn họ thống thống khoái khoái mà làm một trận rồi nói sau!
Đây cũng là một loại thủ đoạn!
Quân Khương Lâm nhạy cảm mà nắm lấy điểm này, trong nội tâm đối với vị gia gia này của Miêu Tiểu Miêu lại đặc biệt tăng thêm vài phần coi trọng!
(NBV: Cũng đáng để học tập lắm đó)
Đoàn người dùng xong cơm trưa, các vị gia chủ tự giác liền nhất tề đứng dậy cáo từ, chỉ có tại tại lúc ra cửa Miêu Kinh Vân một mình đối với Quân Khương Lâm cười nói:
-"Mặc tiểu tử, ba ngày sau,là đại thọ 500 tuổi của lão phu! Đến lúc đó... Tiểu tử ngươi cũng tới nha!"
Lời này vừa nói xong, tất cả gia chủ đều quay lại nhìn Quân Khương Lâm, tự đáy lòng tăng thêm vài phần phân lượng!
Huyễn Phủ Phủ chủ rõ ràng chính miệng mời một vị trẻ tuổi tham gia thọ yến của chính mình!
Cái này là bực nào quang vinh sủng ái!
"Đại thọ 500 tuổi... Nguyên lai lão này rõ ràng đã 500 tuổi, cháu gái mới mười chín..."Xem ra già mà còn gân dữ"..." Quân Khương Lâm cảm thấy cũng là khẽ giật mình. Thầm nghĩ, cái này lão làng cũng không hổ thẹn. Hiển nhiên rõ ràng đã bắt đầu muốn thọ lễ rồi... Đây là trần trụi hối lộ... Đáng thương của cải bổn thiếu gia vốn mỏng "...
(NBV: Xem ra cũng là lão đến xinh đẹp >> Cái này có nghĩa là già mà còn gân, hoặc già mà vẫn phong lưu)
Nếu là các vị các gia chủ biết rõ ý nghĩ trong lòng Quân Khương Lâm chỉ sợ muốn một người một ngụm nước bọt dìm hắn đến chết! Huyễn Phủ Phủ chủ Miêu Kinh Vân là hạng người gì? Người ta sao lại vì cái thọ lễ tiểu bối ngươi? Ngươi còn có thể xuất ra vật gì tốt sao?
Nói trắng ra là bọn họ chẳng biết gì về tính cách của Quân Đại Thiếu gia cả. Nếu xet theo tính cách của Quân Đại Thiếu gia nhà chúng ra thì mấy cái trò yến tiệc này chẳng lạ lùng gì. Với lại thân phận hiện tại của Quân Khương Lâm thì trên thế gian này không hiếm kẻ muốn mời mọc… Có điều chuyện này mấy người ở đây làm sao biết rõ được
Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục của Quân Khương Lâm, Miêu Kinh Vân thoả mãn gật gật đầu. Lại phân phó Tào Quốc Phong rằng buổi chiều muốn thương nghị sự tình với bảy người, yêu cầu bọn họ đi Huyễn Phủ chủ cung tìm mình. Lúc này mới mỉm cười rời đi, tất cả gia chủ cũng lập tức không thấy bóng dáng...
Qua ánh mắt chú ý tới bảy Đại Thánh hoàng, Quân Khương Lâm lập tức biết rõ không xong, đám lão già này khẳng định phải hỏi sự tình chính mình đột phá vừa rồi. Quân Khương Lâm là người nào! Nhướng mày một cái là nảy ra ý hay ngay. Đột nhiên hắn ngáp một cái, sau đó lập tức biểu hiện ra một sắc mặt buồn ngủ lim dim, hàm hồ nói:
- "Thật sự là mệt muốn chế...t Đêm qua cũng ngủ không ngon... "
-"Cái kia tiểu tử ngươi còn không tranh thủ thời gian đi ngủ"
Bảy vị Thánh hoàng cùng một lúc ân cần rống giận. Quân Khương Lâm nhanh như chớp mà trở về phòng.
Rõ ràng thủ đoạn bỏ đi cũng có thể mang lại hiệu quả....
Gian phòng hiện tại của Đại thiếu sớm cũng không còn dùng được. Do Quân Khương Lâm mạnh mẽ yêu cầu nên đành thay đổi một gian khác, hơn nữa còn có một lý do rất có lợi: vì hấp thu thiên địa linh khí rất tốt.
Cho nên gian phòng mới của Quân đại thiếu được thiết trí ở giữa, xung quanh là đình viện, rồi đến bên tường ngoài...Cái này tự nhiên là để Quân đại thiếu gia dễ dàng làm việc.
Bên cạnh phòng của Quân Khương Lâm còn có một cánh cửa phòng khác, phía bên kia cũng có một căn phòng như vậy. Tào Quốc Phong bọn người ân cần dặn dò Quân Khương Lâm ngàn vạn không muốn tùy tiện đi ra ngoài. Rồi sau đó phân phó nhóm nô bộc, yêu cầu bọn họ về sau hầu hạ hắn cho cẩn thận. Lúc này mới cẩn thận đi đàm luận...
Lần thương nghị này đề tài thảo luận rất rõ ràng. Nhất định là về tương lai phát triển của Quân Khương Lâm kẻ có được không linh thể chất, với tư cách sư phó thì bảy người đều phải trình diện...
Mắt thấy bảy người rời đi. Quân Khương Lâm phân phó người hầu một câu mình buồn ngủ, nếu không chuyện quan trọng bất luận kẻ nào không được làm phiền. Sau đó liền trở lại trong phòng, dùng Âm Dương Độn nhanh như chớp giống như bay trốn ra ngoài.
Ánh mặt trời chiếu rọi, nhưng Quân Khương Lâm như "U Linh" một đường thông suốt!
Biết làm sao được, Âm Dương Độn bậc này thần thông thật sự quá nghịch thiên!
Cấp tốc chạy như bay một hồi. Quân Khương Lâm tựa hồ có thể đã nghe được kiếm linh "Viêm Hoàng chi huyết" đang khát máu kêu lên.
Cái này để lại sát cơ ẩn nấp trong lòng hắn, càng giấu càng nặng!
Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ ba phen mấy bận mà tính toán hại hắn. Với tính cách của Quân Khương Lâm có thù tất báo thì như thế nào chịu được? Hắn có thể nhịn đến bây giờ đã là một việc không dễ dàng rồi.
Hiện tại có thể nói mọi sự đã chuẩn bị!
Trước kia, bất quá là cân nhắc đến việc muốn thông qua đánh cuộc với Chiến gia mà đạt được tư cách tiến vào Linh Dược Viên! Do vậy mới cưỡng ép chịu đựng ức hiếp không có động thủ!
Hiện tại, tư cách tiến vào linh Dược Viên cũng đã lấy được... Quân Khương Lâm còn có cái gì cố kỵ hay sao?
Tự nhiên là muốn không kiêng nể gì làm một phen cho đã tay rồi!
Chỉ cần không bạo lộ thân phận của mình thì vô luận làm cái gì cũng không có vấn đề gì!
Cho nên Quân Khương Lâm quyết định không hề lại để cho Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ hai cái huynh đệ Chiến gia này sống sót! Trêu chọc bổn thiếu gia nhất định phải trả giá một cái giá lớn tương ứng! Gia tộc các ngươi cấm túc hiển nhiên không thỏa mãn được yêu cầu trừng phạt của bổn thiếu gia đối với các ngươi!
Lại vừa nghĩ tới hai tên khốn kiếp này rõ ràng có ý nghĩ biến thái đối với Miêu Tiểu Miêu. Quân Khương Lâm có cảm giác mình không thể ngồi xem!
Quản các ngươi là ai, giết không tha.
(NBV: Hình như đây mới là lý do chính của anh Tà thì phải, dân gian người ta hay nói là "ghen ngầm" đó mà)
Đoạn đường này chạy như bay một hồi, vị trí thân hình tiến đến càng cao. Dần dần đã lên tới trên tầng mây, tầm mắt cực kỳ trong sáng. Quân Khương Lâm đúng là muốn nhờ cảnh từ trên cao cẩn thận quan sát hết thảy phía dưới.
Phóng mắt nhìn lại chỗ Huyễn Phủ chủ cung kia là tòa núi lớn nhưng lại một ngọn núi chính.
Xung quanh là tám ngọn núi hơi nhỏ, rất rõ ràng là cho Huyễn Phủ bát đại gia tộc mỗi nhà chiếm cứ một tòa. Thành xu thế sao quanh trăng sáng quay chung quanh ngọn núi chính.
Quân Khương Lâm ở trên không cẩn thận nhìn xem, nhịn không được một hồi kinh ngạc, bởi vì hắn ngoài ý muốn phát hiện vị trí chín ngọn núi lại là bố trí dựa theo cái gọi là Cửu Cung phương vị.
Cửu Cung chi trận, có thể nói bứt giây động rừng!
Toàn bộ Huyễn Phủ chủ cung cùng tám ngọn núi, cấu thành một chỉnh thể cực kỳ hoàn thiện!
Mà cũng chỉ có ở trên không mới nhìn ra được, tại mặt đất lại là hoàn toàn không có thể cảm giác được. Quân đại thiếu gia không khỏi oán thầm, cái này ngoài ý muốn phát giác Cửu Cung bố cục sẽ hay không là của mình độc đắc bí mật thì sao?…
Còn có ngoại trừ chủ cung chỗ ngọn núi chính phát ra một cổ đường đường chính chính cùng uy nghiêm khí thế. Những ngọn núi khác, cũng không tồn tại cảm giác như vậy! Mặc dù vậy, nhưng ngọn núi chính vẫn có thể cùng với khác ngọn núi hình thành hỗ trợ lẫn nhau. Cửu Phong liên hoàn, đồng khí liên chi, hữu ý vô ý cấu thành một bố cục tự nhiên phong thuỷ to lớn!
(NBV: Cửu Phong liên hoàn, đồng khí liên chi >>> Chín gọn núi nối nhau tựa như môi với răng)
Từ nơi này ngồi nhìn bố cục phong thuỷ có thể nhìn ra được, mặc dù tám ngọn núi khác biến dời như thế nào, ngọn núi chính thủy chung bất động! Chỉ cần ngọn núi chính bất động, như vậy Huyễn Phủ tựu vĩnh viễn không tiêu vong!
Hết thảy ở trước mắt, không phải sức người có thể đụng, nhưng tự nhiên tình huống mặc dù trùng hợp, thực sự khó có thể trùng hợp như thế mà làm ra như vậy bố cục. Duy nhất khả năng, chín ngọn núi này chính là do có người có ý chí bố trí. Bực này đại thủ bút bề ngoài giống như Cửu U đệ nhất thiếu kiến tạo cái không gian này, mà một phần suy nghĩ độc đáo lí thú cũng đủ làm cho người thán phục!
Do hiểu rõ cách bố cục bên ngoài Huyễn Phủ Cửu Phong Cửu Cung, Đại thiếu còn có phát giác ngoài ý muốn, bảy tòa thành thị cũng ẩn chứa Huyền Cơ!
Tuy nhiên giờ phút này không có nghiệm chứng. Nhưng tất cả đều có thể đoán được. Vị trí phân bố bảy tòa thành thị, tất nhiên cũng là hô ứng lẫn nhau. Không phải xếp đặt theo Bắc Đấu Thất Tinh mà sắp xếp theo 7 hướng khác nhau. Vốn các trận hình đa số là dùng Bắc Đấu Thất Tinh xếp đặt, nay xếp đặt như vậy có thể làm cho ngọn núi chủ cung lại trở thành Cửu Cung hạch tâm, đồng thời Bắc Đấu Thất Tinh dựa theo Bắc Cực tinh mà tồn tại!
Trách không được Phiêu Miểu Huyễn Phủ so ngoại giới Tam đại thánh địa còn cường thịnh rất nhiều, nguyên lai trong chuyện này. Lại có nhiều như vậy Huyền Cơ. Dùng như thế bố trí cách cục vi nội tình, như vậy Huyễn Phủ số mệnh lâu dài không suy yếu…
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.
-"Bạch Kỳ Phong! Lão hỗn đãn! Cái miệng này của ngươi quá thúi mà. Lão phu cùng ngươi liều mạng! "
Chiến Vũ Vân không kềm được cơn giận. Nhanh chóng tiến lên.
-"Tới thật tốt! Lão tử chờ lão tiểu tử ngươi lâu rồi!"
Bạch Kỳ Phong không chút nào yếu thế. Nhanh chóng động thân nghênh tiếp.
-"Con mẹ nó, Chiến gia khuê nữ các ngươi làm được,. Người khác ngược lại không thể nói trước à... Xem lão tử giáo huấn ngươi ra sao nón xanh thế gia gia chủ! "
"Nón xanh thế gia gia chủ" mấy chữ này vừa ra tới. Chiến Vũ Vân liền tái mặt.
Chỉ một thoáng, hai người ở đánh thành một đoàn, hai luồng bóng trắng nhanh chóng quấn lại sau đó không hẹn mà cùng bay lên, một đường quyền cước nảy ra. Thẳng tắp bay lên giữa không trung…
Tào Quốc Phong không ngớt lời quát bảo ngưng lại, nhưng bên hai người mắt điếc tai ngơ sống mái với nhau.
Bạch Kỳ Phong sớm cũng bởi vì đồ đệ bảo bối gặp phải ám sát nên trong nội tâm một đoàn lửa giận không chỗ phát tiết. Giờ phút này lại bắt được cơ hội tốt trời ban há có thể không hảo hảo mà hả giận?
Chiến Vũ Vân càng cảm thấy căm tức. Chính mình rõ ràng cái gì cũng không làm, thiệt tình hóa giải thù hận hai nhà, không duyên cớ gặp phải loại tai bay vạ gió, ở trước mặt mọi người bị vạch trần vết sẹo như thế này thật tức muốn chết.
"Con mẹ nó, các ngươi không phải là chỉ thu được đồ đệ có không linh thể chất sao? Chẳng lẽ vì vậy mà có thể tùy tiện khi dễ người sao?? Người khác hoặc là kiêng kị bảy Đại Thánh hoàng các ngươi, nhưng Chiến gia chúng ta cũng không sợ!"
Tuy tạm thời song phương còn không có đạt tới trình độ một sống hai chết nhưng cũng là đều đánh ra thực lực của bản thân!
Hết lần này tới lần khác hai người đều là nhị cấp Thánh hoàng, đúng là thực lực ngang nhau lực lượng ngang nhau!
Mắt thấy hai người trên không trung di chuyển, đem bầu trời đánh nát.
Trời phảng phất không có một âm thanh cơn gió nào ảnh hưởng đến phía dưới. Hiển nhiên hai người đánh nhau kịch liệt phía trên. Vẫn là có chút cẩn thận khống chế khí kình đổ xuống...
-"Đủ rồi!"
Miêu Kinh Vân mặt trầm như nước bỗng gào to một tiếng!
Toàn bộ đình viện theo một tiếng "OANH" mà run lên một cái. Thậm chí, trong không khí cũng tựa hồ nổi lên một tầng rung động có thể thấy được rõ ràng!
Quân Khương Lâm tâm thần chấn động ngưng mắt nhìn lại.
Vị này Huyễn Phủ Phủ chủ này thực lực không giống người thường, tu vị tuyệt đối ở cấp độ phía trên Thánh hoàng! Chỉ riêng cái tiếng gào này đã bao hàm một loại lực lượng thuộc về cấp độ nghiền nát không gian!
Hơn nữa cái này ngắn ngủn hai chữ, lại rõ ràng biểu đạt một loại cảm giác vi diệu khiến cho mọi người đều muốn cúi đầu nghe lệnh!
Một tiếng gào to phía dưới làm cho Bạch Kỳ Phong cùng Chiến Vũ Vân hai người dừng tay, đồng thời rơi xuống.
-"Hai người các ngươi còn nhỏ sao? Còn hành động theo cảm tình như thế? Mọi chuyện dừng ở đây!"
Miêu Kinh Vân từ từ nói:
-"Vừa rồi một trận phát tiết cũng nên đủ rồi! Nếu còn tiếp diễn chuyện này đừng trách lão phu không lưu tình nể mặt! Cho dù là có giao tình với lão phu, cũng không thể nhờ vào nhân tình mà thoát khỏi Phủ quy đấy!"
Ở đây tất cả mọi người tinh tường, nếu Miêu Kinh Vân ngay từ đầu ngăn cản hai người kia căn bản là không dám đánh. Nhưng hai người kia đều là một cái bụng nóng tính, nếu không phải làm cho bọn họ phát tiết đi ra chỉ sợ ngày sau khó tránh khỏi sinh thêm sự cố!
Cho nên Miêu Kinh Vân dứt khoát lựa chọn làm cho bọn họ thống thống khoái khoái mà làm một trận rồi nói sau!
Đây cũng là một loại thủ đoạn!
Quân Khương Lâm nhạy cảm mà nắm lấy điểm này, trong nội tâm đối với vị gia gia này của Miêu Tiểu Miêu lại đặc biệt tăng thêm vài phần coi trọng!
(NBV: Cũng đáng để học tập lắm đó)
Đoàn người dùng xong cơm trưa, các vị gia chủ tự giác liền nhất tề đứng dậy cáo từ, chỉ có tại tại lúc ra cửa Miêu Kinh Vân một mình đối với Quân Khương Lâm cười nói:
-"Mặc tiểu tử, ba ngày sau,là đại thọ 500 tuổi của lão phu! Đến lúc đó... Tiểu tử ngươi cũng tới nha!"
Lời này vừa nói xong, tất cả gia chủ đều quay lại nhìn Quân Khương Lâm, tự đáy lòng tăng thêm vài phần phân lượng!
Huyễn Phủ Phủ chủ rõ ràng chính miệng mời một vị trẻ tuổi tham gia thọ yến của chính mình!
Cái này là bực nào quang vinh sủng ái!
"Đại thọ 500 tuổi... Nguyên lai lão này rõ ràng đã 500 tuổi, cháu gái mới mười chín..."Xem ra già mà còn gân dữ"..." Quân Khương Lâm cảm thấy cũng là khẽ giật mình. Thầm nghĩ, cái này lão làng cũng không hổ thẹn. Hiển nhiên rõ ràng đã bắt đầu muốn thọ lễ rồi... Đây là trần trụi hối lộ... Đáng thương của cải bổn thiếu gia vốn mỏng "...
(NBV: Xem ra cũng là lão đến xinh đẹp >> Cái này có nghĩa là già mà còn gân, hoặc già mà vẫn phong lưu)
Nếu là các vị các gia chủ biết rõ ý nghĩ trong lòng Quân Khương Lâm chỉ sợ muốn một người một ngụm nước bọt dìm hắn đến chết! Huyễn Phủ Phủ chủ Miêu Kinh Vân là hạng người gì? Người ta sao lại vì cái thọ lễ tiểu bối ngươi? Ngươi còn có thể xuất ra vật gì tốt sao?
Nói trắng ra là bọn họ chẳng biết gì về tính cách của Quân Đại Thiếu gia cả. Nếu xet theo tính cách của Quân Đại Thiếu gia nhà chúng ra thì mấy cái trò yến tiệc này chẳng lạ lùng gì. Với lại thân phận hiện tại của Quân Khương Lâm thì trên thế gian này không hiếm kẻ muốn mời mọc… Có điều chuyện này mấy người ở đây làm sao biết rõ được
Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục của Quân Khương Lâm, Miêu Kinh Vân thoả mãn gật gật đầu. Lại phân phó Tào Quốc Phong rằng buổi chiều muốn thương nghị sự tình với bảy người, yêu cầu bọn họ đi Huyễn Phủ chủ cung tìm mình. Lúc này mới mỉm cười rời đi, tất cả gia chủ cũng lập tức không thấy bóng dáng...
Qua ánh mắt chú ý tới bảy Đại Thánh hoàng, Quân Khương Lâm lập tức biết rõ không xong, đám lão già này khẳng định phải hỏi sự tình chính mình đột phá vừa rồi. Quân Khương Lâm là người nào! Nhướng mày một cái là nảy ra ý hay ngay. Đột nhiên hắn ngáp một cái, sau đó lập tức biểu hiện ra một sắc mặt buồn ngủ lim dim, hàm hồ nói:
- "Thật sự là mệt muốn chế...t Đêm qua cũng ngủ không ngon... "
-"Cái kia tiểu tử ngươi còn không tranh thủ thời gian đi ngủ"
Bảy vị Thánh hoàng cùng một lúc ân cần rống giận. Quân Khương Lâm nhanh như chớp mà trở về phòng.
Rõ ràng thủ đoạn bỏ đi cũng có thể mang lại hiệu quả....
Gian phòng hiện tại của Đại thiếu sớm cũng không còn dùng được. Do Quân Khương Lâm mạnh mẽ yêu cầu nên đành thay đổi một gian khác, hơn nữa còn có một lý do rất có lợi: vì hấp thu thiên địa linh khí rất tốt.
Cho nên gian phòng mới của Quân đại thiếu được thiết trí ở giữa, xung quanh là đình viện, rồi đến bên tường ngoài...Cái này tự nhiên là để Quân đại thiếu gia dễ dàng làm việc.
Bên cạnh phòng của Quân Khương Lâm còn có một cánh cửa phòng khác, phía bên kia cũng có một căn phòng như vậy. Tào Quốc Phong bọn người ân cần dặn dò Quân Khương Lâm ngàn vạn không muốn tùy tiện đi ra ngoài. Rồi sau đó phân phó nhóm nô bộc, yêu cầu bọn họ về sau hầu hạ hắn cho cẩn thận. Lúc này mới cẩn thận đi đàm luận...
Lần thương nghị này đề tài thảo luận rất rõ ràng. Nhất định là về tương lai phát triển của Quân Khương Lâm kẻ có được không linh thể chất, với tư cách sư phó thì bảy người đều phải trình diện...
Mắt thấy bảy người rời đi. Quân Khương Lâm phân phó người hầu một câu mình buồn ngủ, nếu không chuyện quan trọng bất luận kẻ nào không được làm phiền. Sau đó liền trở lại trong phòng, dùng Âm Dương Độn nhanh như chớp giống như bay trốn ra ngoài.
Ánh mặt trời chiếu rọi, nhưng Quân Khương Lâm như "U Linh" một đường thông suốt!
Biết làm sao được, Âm Dương Độn bậc này thần thông thật sự quá nghịch thiên!
Cấp tốc chạy như bay một hồi. Quân Khương Lâm tựa hồ có thể đã nghe được kiếm linh "Viêm Hoàng chi huyết" đang khát máu kêu lên.
Cái này để lại sát cơ ẩn nấp trong lòng hắn, càng giấu càng nặng!
Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ ba phen mấy bận mà tính toán hại hắn. Với tính cách của Quân Khương Lâm có thù tất báo thì như thế nào chịu được? Hắn có thể nhịn đến bây giờ đã là một việc không dễ dàng rồi.
Hiện tại có thể nói mọi sự đã chuẩn bị!
Trước kia, bất quá là cân nhắc đến việc muốn thông qua đánh cuộc với Chiến gia mà đạt được tư cách tiến vào Linh Dược Viên! Do vậy mới cưỡng ép chịu đựng ức hiếp không có động thủ!
Hiện tại, tư cách tiến vào linh Dược Viên cũng đã lấy được... Quân Khương Lâm còn có cái gì cố kỵ hay sao?
Tự nhiên là muốn không kiêng nể gì làm một phen cho đã tay rồi!
Chỉ cần không bạo lộ thân phận của mình thì vô luận làm cái gì cũng không có vấn đề gì!
Cho nên Quân Khương Lâm quyết định không hề lại để cho Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ hai cái huynh đệ Chiến gia này sống sót! Trêu chọc bổn thiếu gia nhất định phải trả giá một cái giá lớn tương ứng! Gia tộc các ngươi cấm túc hiển nhiên không thỏa mãn được yêu cầu trừng phạt của bổn thiếu gia đối với các ngươi!
Lại vừa nghĩ tới hai tên khốn kiếp này rõ ràng có ý nghĩ biến thái đối với Miêu Tiểu Miêu. Quân Khương Lâm có cảm giác mình không thể ngồi xem!
Quản các ngươi là ai, giết không tha.
(NBV: Hình như đây mới là lý do chính của anh Tà thì phải, dân gian người ta hay nói là "ghen ngầm" đó mà)
Đoạn đường này chạy như bay một hồi, vị trí thân hình tiến đến càng cao. Dần dần đã lên tới trên tầng mây, tầm mắt cực kỳ trong sáng. Quân Khương Lâm đúng là muốn nhờ cảnh từ trên cao cẩn thận quan sát hết thảy phía dưới.
Phóng mắt nhìn lại chỗ Huyễn Phủ chủ cung kia là tòa núi lớn nhưng lại một ngọn núi chính.
Xung quanh là tám ngọn núi hơi nhỏ, rất rõ ràng là cho Huyễn Phủ bát đại gia tộc mỗi nhà chiếm cứ một tòa. Thành xu thế sao quanh trăng sáng quay chung quanh ngọn núi chính.
Quân Khương Lâm ở trên không cẩn thận nhìn xem, nhịn không được một hồi kinh ngạc, bởi vì hắn ngoài ý muốn phát hiện vị trí chín ngọn núi lại là bố trí dựa theo cái gọi là Cửu Cung phương vị.
Cửu Cung chi trận, có thể nói bứt giây động rừng!
Toàn bộ Huyễn Phủ chủ cung cùng tám ngọn núi, cấu thành một chỉnh thể cực kỳ hoàn thiện!
Mà cũng chỉ có ở trên không mới nhìn ra được, tại mặt đất lại là hoàn toàn không có thể cảm giác được. Quân đại thiếu gia không khỏi oán thầm, cái này ngoài ý muốn phát giác Cửu Cung bố cục sẽ hay không là của mình độc đắc bí mật thì sao?…
Còn có ngoại trừ chủ cung chỗ ngọn núi chính phát ra một cổ đường đường chính chính cùng uy nghiêm khí thế. Những ngọn núi khác, cũng không tồn tại cảm giác như vậy! Mặc dù vậy, nhưng ngọn núi chính vẫn có thể cùng với khác ngọn núi hình thành hỗ trợ lẫn nhau. Cửu Phong liên hoàn, đồng khí liên chi, hữu ý vô ý cấu thành một bố cục tự nhiên phong thuỷ to lớn!
(NBV: Cửu Phong liên hoàn, đồng khí liên chi >>> Chín gọn núi nối nhau tựa như môi với răng)
Từ nơi này ngồi nhìn bố cục phong thuỷ có thể nhìn ra được, mặc dù tám ngọn núi khác biến dời như thế nào, ngọn núi chính thủy chung bất động! Chỉ cần ngọn núi chính bất động, như vậy Huyễn Phủ tựu vĩnh viễn không tiêu vong!
Hết thảy ở trước mắt, không phải sức người có thể đụng, nhưng tự nhiên tình huống mặc dù trùng hợp, thực sự khó có thể trùng hợp như thế mà làm ra như vậy bố cục. Duy nhất khả năng, chín ngọn núi này chính là do có người có ý chí bố trí. Bực này đại thủ bút bề ngoài giống như Cửu U đệ nhất thiếu kiến tạo cái không gian này, mà một phần suy nghĩ độc đáo lí thú cũng đủ làm cho người thán phục!
Do hiểu rõ cách bố cục bên ngoài Huyễn Phủ Cửu Phong Cửu Cung, Đại thiếu còn có phát giác ngoài ý muốn, bảy tòa thành thị cũng ẩn chứa Huyền Cơ!
Tuy nhiên giờ phút này không có nghiệm chứng. Nhưng tất cả đều có thể đoán được. Vị trí phân bố bảy tòa thành thị, tất nhiên cũng là hô ứng lẫn nhau. Không phải xếp đặt theo Bắc Đấu Thất Tinh mà sắp xếp theo 7 hướng khác nhau. Vốn các trận hình đa số là dùng Bắc Đấu Thất Tinh xếp đặt, nay xếp đặt như vậy có thể làm cho ngọn núi chủ cung lại trở thành Cửu Cung hạch tâm, đồng thời Bắc Đấu Thất Tinh dựa theo Bắc Cực tinh mà tồn tại!
Trách không được Phiêu Miểu Huyễn Phủ so ngoại giới Tam đại thánh địa còn cường thịnh rất nhiều, nguyên lai trong chuyện này. Lại có nhiều như vậy Huyền Cơ. Dùng như thế bố trí cách cục vi nội tình, như vậy Huyễn Phủ số mệnh lâu dài không suy yếu…
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.