Mục lục
Binh Vương Chiến thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch giả: Chim Ruồi

Sau khi thấy mọi người ngồi xuống, nàng cũng ngồi xuống theo bản năng, nhưng ánh mắt của nàng trống rỗng vô hồn, tựa hồ không có gì tồn tại trong mắt nàng...

Cổ Hàn hít một hơi thật sau, cả người quang hoa lưu chuyển, huyền khí từ màu đen từ từ sáng dần lên, sau đó chuyển thành đỏ, xanh biếc... Sau khi đã thay đổi hơn mười loại màu sắc, đến khi hoàn toàn chuyển thành màu bạch ngọc mới "phụt" một tiếng, phun ra một ngụm máu đặc đen ngòm.

Sau đó, toàn bộ da thịt cháy đen của hắn từ từ bong ra, lộ ra da thịt trắng hồng bên trong.

Vết thương nghiêm trọng như thế, nếu là người thường thì e là đã chết vô số lần rồi, nhưng hắn lại có thể trong thời gian ngắn mà hoàn toàn khôi phục, ít nhất là nhìn bề ngoài đã không có tí trở ngại nào.

Thương thế không có gì đáng ngại, nhưng bộ dáng hiện giờ của hắn thì....

Từ lúc hắn bắt đầu phối hợp với Quân Khương Lâm ép Chiến Luân Hồi rơi xuống miệng núi lửa, hắn đã dồn toàn bộ huyền công vào tấn công, huyền lực hộ thân của hắn đã hạ đến mức thấp nhất, vì thế, quần áo cũng đã bị đốt sạch, kể cả lông mi, lông mày, tóc tai đều cháy hết. Vừa rồi hắn toàn thân chật vật, đen thùi như than nên cũng không ai để ý, nhưng giờ phút này cả thân thể của hắn đã phục hồi, một thân da thịt trắng nõn hồng hào, nhưng lại lộ hết ra ngoài, còn có cái đồ chơi kia....

Quân đại thiếu gia cười thầm trong lòng, khi xưa nhìn thấy lão già này, lúc nào cũng có vẻ tiên phong đạo cốt, khí độ ung dung, có cảm giác như thế ngoại cao nhân vô thượng tao nhã. Tuy nhiên, giờ phút này, cũng lộ ra bộ dáng chật vật như ai. Hắn nghĩ đến đây liền vung tay một cái, một bộ ngoại bào liền xuất hiện, đưa qua cho Cổ Hàn!

Cổ Hàn tiếp nhận theo bản năng, sau đó hắn nhận biết rõ hoàn cảnh thì khuôn mặt già nua không khỏi đỏ bừng lên, bối rối khoác bộ trường bào vào. Thương thế của bản thân đã khôi phục, nhưng trần truồng như thế thì quả là khó coi quá. Lúc nãy thì còn không đáng nói, chiến đấu với Chiến Luân Hồi bộ dáng cũng y chang lúc này, nhưng khi đó trượng phu vì việc nghĩa nên không câu nệ tiểu tiết, nhưng lúc này lại có phụ nữ nơi đây...

Mọi người của Thiên Thánh Cung cũng không phải nghĩ đến điểm này, nhưng bọn họ đâu có khùng mà mang theo quần áo bên mình, cũng không có một không gian riêng khủng bố như Quân đại thiếu gia, bọn họ mà muốn thì chỉ có thể đem quần áo mình đang mặc mà đưa ra, hơn nữa đều là rách thủng lỗ chỗ...

- Chiến Cuồng! Chính tên Chiến Cuồng là đầu sỏ gây ra tai ương lần này!

Cổ Hàn chợt thở ra một hơi, cắn răng nói:

- Chiến Cuồng là nguyên tổ của Chiến gia, một trong bát đại thế gia của Phiêu Miểu Huyễn Phủ, đồng thời cũng là một trong những đệ tử đời đầu tiên của chủ nhân Huyễn phủ Miêu Khuynh Thành, đến tận bây giờ là người đệ tử duy nhất còn sống...

Quân Khương Lâm gật gật đầu nói:

- Ân, vậy mọi chuyện bắt đầu thế nào?

Cổ Hàn hừ một tiếng, sắc mặt nhăn nhó nói tiếp:

- Tất cả đều do lòng tham mà ra, mấy vạn năm trước, từ khi bắt đầu xuất hiện, Phiêu Miểu Huyễn Phủ và Tam Đại Thánh Địa đã có sự liên quan mật thiết không thể tách rời! Năm xưa, Đệ Nhất Thiếu tổ sư phong ấn Thiên Trụ Sơn, phân chia đại lục thành hai vực. Vì có thể bảo trì phong ấn vĩnh cửu, người liền thành lập một trận thế tên là Cửu Huyễn Lưu Sa Niết Bàn Đại Trận ngay tại tổ đường của Tam Đại Thánh Địa, dùng trận thế này hấp thu thiên địa linh khí, tạo thành Cửu Huyễn Lưu Sa, sau đó lại lấy Cửu Huyễn Lưu Sa để giúp cho Niết Bàn Đại Trận có thể tự thân vận hành liên tục không ngừng, duy trì sự vĩnh cửu của trận thế, sinh ra phong ấn vĩnh viễn đối với Thiên Trụ Sơn, mãi mãi không đổi, bảo đảm dị tộc không thể dễ dàng bước chân vào Huyền Huyền đại lục!

- Cửu Huyễn Lưu Sa... Niết Bàn Đại Trận...

Quân Khương Lâm thì thào tự nói một câu:

- Thì ra là thế...

- Mà Phiêu Miểu Huyễn Phủ có thể hình thành, cũng là do một tay Đệ Nhất Thiếu lưu truyền lại một tòa thiên địa trận thế huyền ảo có tên là Cửu Huyễn Thần Châu, trận thế này có thể dời càn khôn đặt vào mầm cây, chuyển nhật nguyệt vào một điểm nhỏ (để mặt trăng mặt trời có vẻ hơi nhảm nên dùng Hán Việt)! Lúc này mới hình thành nên Phiêu Miểu Huyễn Phủ! Nhưng muốn Phiêu Miểu Huyễn Phủ tiếp tục tồn tại thì cứ mỗi một ngàn năm, đều phải tiến vào trận nhãn của Cửu Huyễn Thần Châu, rót vào đó một lượng Cửu Huyễn Lưu Sa nhất định. Nếu bị gián đoạn thì cả Phiêu Miểu Huyễn Phủ sẽ bị tan biến.

Cổ Hàn thở dài một hơi:

- Mà tai họa hôm nay, ngọn nguồn chính là từ đây....

Đến lúc này thì Quân Khương Lâm hoàn toàn hiểu ra.

- Nếu mắt trận của Huyễn Phủ không được cung cấp Cửu Huyễn Lưu Sa thì sinh mệnh chi nguyên của Huyễn Phủ là Thất Thải Thánh Thụ sẽ nhanh chóng khô héo rồi chết đi, mà Thất Thải Thánh Thụ chết đi thì cả tòa Huyễn Phủ, cộng với toàn bộ sinh linh bên trong nó tất cả đều biến thành bụi phấn!

Cổ Hàn nặng trĩu nói:

- Năm xưa, Cửu U Đệ Nhất Thiếu đã từng suy nghĩ, vì ngăn ngừa Tam Đại Thánh Địa nảy ra ý muốn tàn độc, có ý muốn diệt sạch nhất mạch Phiêu Miểu Huyễn Phủ, nên Cửu Huyễn Lưu Sa Niết Bàn Đại Trận, mặc dù được đặt bên trong từ đường của Thánh Địa để phong ấn Thiên Trụ Sơn, nhưng muốn vận hành, bảo trì trận pháp này thì phải do chính tay người của Huyễn Phủ mới có thể tiến vào mắt trận mà giải quyết.

Hắn ngẩng đầu nhìn Quân Khương Lâm, biết Quân Khương Lâm đang khó hiểu thì nói tiếp:

- Năm xưa, Cửu U Đệ Nhất Thiếu từng truyền xuống một bộ huyền công độc đáo, sau đó tiến hành thay đổi, phân cho tứ đại đệ tử mỗi người một bản, khi bốn người tu luyện thì mỗi người lại có khả năng phát huy hiệu quả hoàn toàn khác biệt nhau. Mà huyền công truyền cho nhất mạch của Huyễn Phủ Miêu Khuynh Thành tiền bối là loại duy nhất có thể chân chính vận hành Cửu Huyễn Lưu Sa Niết Bàn Đại Trận! Thêm vào đó, phải là người có tu vi từ thánh tôn trở lên mới có thể làm.

Quân Khương Lâm yên lặng gật đầu, đây chính là kế hoạch hợp tác với nhau, sống dựa lưng vào nhau chặt chẽ nhất.

- Mà tòa Cửu Huyễn Lưu Sa Niết Bàn trận này, ngoài tác dụng bảo trì phong ấn vĩnh viễn Thiên Trụ Phong ra, uy lực của bản thân nó cũng vô cùng to lớn, nếu người có tu vi dưới thánh tôn thì không thể nào tiến vào trận được! Cho dù là thánh tôn đi chăng nữa, sau khi tiến vào mắt trận, thì dù huyền công có cao cách mấy, thực lực của bản thân hắn khi vào trận chỉ bằng một gã người thường!

- Mà với lực lượng của một người bình thường, số lượng Cửu Huyễn Lưu Sa lớn nhất có thể mang theo ra ngoài vừa vặn đúng số lượng cần thiết để duy trì Cửu Huyễn Thần Châu trong một ngàn năm. Nếu cố gắng mang ra nhiều hơn, dù chỉ là nhiều hơn một ít thôi cũng không thể nào thoát ra khỏi trận thế.

Quân Khương Lâm hít một hơi thật sâu, đột nhiên sinh ra một loại cảm giác kính ngưỡng từ tận đáy lòng đối với Cửu U Đệ Nhất Thiếu! Tên điên cuồng vọng nhất cổ kim, vì chính đồ tử đồ tôn của mình mà có thể tính toán một cách vô cùng chu đáo. Với bố cục như vậy, có thể nói là gần như hoàn mỹ.

Có thể áp chế Tam Đại Thánh Địa nảy sinh ý định hiểm độc, nhưng cũng tuyệt luôn đường chỉ muốn tự lo cho bản thân mình của Huyễn Phủ, vì thế khiến cả hai phe phải bảo trì hòa bình, chung sống cùng nhau đến vĩnh hằng.

Khó trách Tam Đại Thánh Địa cứ sừng sững cả vạn năm mà không đổ, nguyên nhân chính là vì điều này, chính là vì cái Cửu Huyễn Lưu Sa Niết Bàn trận này!

- Mỗi một ngàn năm, Huyễn Phủ sẽ cử người đến Niết Bàn trận để tiến hành vận chuyển, bảo trì, đồng thời lấy đủ số lượng Cửu Huyễn Lưu Sa mang về Huyễn Phủ để rót vào trận thế của Huyễn Phủ, cả vạn năm nay chưa bao giờ thay đổi, cũng chưa bao giờ xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn. Mà Tam Đại Thánh Địa cũng vì nguyên nhân sống dựa vào nhau này mà đạt đến một sự ăn ý nhất định với Huyễn Phủ. Mỗi một ngàn năm khi người của Huyễn Phủ tiến đến, đều mang theo hai quả Thất Thải Thánh Quả, còn phía Thánh Địa thì đưa ra hai đóa Linh Lung Liên, gọi là trao đổi cũng được, gọi là có qua có lại cũng được, một vạn năm trôi qua không có chuyện nguy hiểm nào xảy ra....

Cổ Hàn trầm trọng nói tiếp:

- Cách đây vài ngày, Chiến Luân Hồi, chính là Chiến Cuồng chuyển sang kiếp sau đột nhiên tiến vào Thiên Thánh Sơn cầu kiến lão phu. Hắn nói sắp đến Đoạt Thiên chi chiến, sợ quấy nhiễu sự chuẩn bị chiến tranh của Thánh Địa nên có ý tự thân tiến đến bảo trì đại trận, thuận tiên mang Cửu Huyễn Lưu Sa cho một ngàn năm kế tiếp về Huyễn Phủ.

Quân Khương Lâm nhíu mày, trên mặt lộ rõ nghi vấn.

Cổ Hàn cười khổ:

- Ngươi cũng không cần nghi vấn, quả thật kỳ hạn một ngàn năm chưa đến. Tên Chiến Luân Hồi này tiến đến cũng có chút bất ngờ. Nhưng sau khi tám ngàn năm trước Thiên Trụ Sơn bị rung động qua, nó ảnh hưởng khá nhiều đến Cửu Huyễn Lưu Sa Niết Bàn trận. Vài năm nay, phong ấn của Thiên Trụ Sơn đôi khi xuất hiện vài sơ hở nhỏ. Lúc này lại sắp đến Đoạt Thiên chi chiến, mà thực lực trước mắt của Tam Đại Thánh Địa chúng ta lại khá bạc nhược, cũng không có niềm tin tất thắng, thậm chí có thể nói sau trận chiến này, có khi phải chịu cảnh toàn quân bị diệt cũng không biết chừng.

- Lúc này Chiến Luân Hồi tự thân nói thế, làm ta cũng có suy nghĩ, nếu sau trận chiến này, toàn bộ đám người bọn ta phải chết trận, nhưng Cửu Huyễn Lưu Sa Niết Bàn trận vẫn có thể tiếp tục vận hành, ít nhất là thêm một ngàn năm tiếp theo, dù cho dị tộc có thể xâm chiếm, nhưng cũng chỉ có cường giả có thực lực cao cấp mới có thể vượt qua Thiên Trụ Sơn mà đặt chân vào Huyền Huyền đại lục. Đồng thời, ta cũng lo lắng tính mạng của toàn bộ Huyễn Phủ không thể nằm trong tay người ngoài, nếu thời gian sau này Tam Đại Thánh Địa bị suy thoái, thì người của Phiêu Miểu Huyễn Phủ chúng ta sẽ đóng quân ngay tại chỗ này luôn.... Vì thế, sau khi bọn lão phu thương lượng xong, liền đáp ứng thỉnh cầu của Chiến Luân Hồi. Lúc đó ta còn chưa biết hắn chính là Chiến Cuồng của năm xưa! Vì hắn chỉ để lộ ra thực lực thánh tôn tứ cấp nên ta chưa bao giờ lo lắng hắn xảy ra vấn đề!

Cổ Hàn cười thảm:

- Thực lực của ta có thể chưa được gọi là cực cao, nhưng đối phó với một tên thánh tôn tứ cấp, ta rất tự tin nói ta có thừa khả năng đó. Cho dù hắn thật sự gây chuyện, ta vẫn có khả năng ra tay ngăn cản dễ dàng! Nào ngờ có ai dự đoán được...

Nói tới đây, mặt của Cổ Hàn tím lại, ho khan kịch liệt, ánh mắt đã đỏ tươi:

- Nào ngờ tên Chiến Luân Hồi này... lại là Chiến Cuồng, thủy tổ của Chiến gia Huyễn Phủ!

- Chiến Cuồng phát rồ, ỷ vào thực lực cao hơn thánh tôn rất nhiều, vượt qua cả thánh quân, gần như đạt đến trình độ thánh nhân, sự ảnh hưởng của Cửu Huyễn đại trận đối với hắn vô cùng nhỏ bé, nên hắn vào trong mắt trận, mạnh mẽ tận thu Cửu Huyễn Lưu Sa! Số lượng Cửu Huyễn Lưu Sa tích lũy trong mấy vạn năm, vậy mà bị hắn lấy đi toàn bộ, một chút cũng không để lại!

Hắn nói tới đây, mọi người của Thiên Thánh Cung đều nắm chặt tay, trên mặt đều lộ rõ bi phẫn.

Cổ Hàn dừng một chút rồi phẫn hận nói tiếp:

- Số lượng Cửu Huyễn Lưu Sa mà Chiến Cuồng đã lấy đi đủ cho đại trận thiên địa của Phiêu Miểu Huyễn Phủ dùng trong trăm vạn năm! Chiến Cuồng quả không hổ là đệ tử đắc ý nhất của Miêu tứ gia, quả nhiên là nhìn xa trông rộng, hắc hắc, một chiêu này quả thật là nhất lao vĩnh dật (một lần vất vả, nhàn nhã suốt đời)!

- Sau khi hắn lấy đi toàn bộ Cửu Huyễn Lưu Sa, chỉ sau một hai ngày, Cửu Huyễn Lưu Sa Niết Bàn trận đã không còn Cửu Huyễn Lưu Sa để vận hành!

Cổ Hàn cười khổ:

- Đã không có Cửu Huyễn Lưu Sa, làm sao có thể còn cái gì gọi là Cửu Huyễn Lưu Sa Niết Bàn trận?

- Ngay khi Chiến Cuồng trở về, Thiên Trụ Sơn đột nhiên xuất hiện tình huống lung lay như sắp sụp đổ! Lão phu biết rõ có chuyện không ổn, liền hỏi hắn đã làm gì bên trong đại trận?

Khuôn mặt của Cổ Hàn bắt đầu run rẩy:

- Lúc ấy Chiến Cuồng giải thích là sau lần gia cố trận pháp này, phong ấn của Thiên Trụ Sơn sau khi có chút chấn động thì sẽ càng thêm vững chắc!

Quân Khương Lâm đảo cặp mắt trắng dã, tên Chiến Cuồng này không ngờ có thể đạt đến cảnh giới vô liêm sĩ đến mức độ như thế!

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK