Mục lục
Binh Vương Chiến thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch Giả

Mà mập mạp còn đang hồ nghi, chỉ thấy đại hán ngang tàng chậm rãi đứng dậy, đợi khi đại hán đứng dậy mới thấy người này cũng không tính là cao, thế nhưng thân hình lại rất nở nang, cường tráng. Trong lúc đại hán kia chậm rãi xoay người, hai tay chặp lại ôm quyền thoải mái cởi mở cười nói: "Vị này chính là Quân gia Quân tam thiểu cùng Đường gia lão công tương lai của ta, Đường Nguyên sao? Tiểu muội chính là Tôn Tiểu Mỹ!"

Đường Nguyên Đường đại công tử thoáng cái trợn mắt há hốc mồm, con ngươi thiếu chút nữa lòi ra khỏi tròng mắt, cái cằm cơ hồ gần chạm xuống mặt đất. Ngẩng mặt lên nhìn, vị nữ tử này so với nam nhân còn hào sảng, hào phóng hơn, mày rậm mắt to, lớn lên cũng không xấu trai, cứng cỏi, vóc dáng có thể lấy Sơn Đông đại hán làm tiêu chuẩn.

Cô gái này trên đầu còn cột búi tóc nam nhi, toàn thân không chút son phấn, trên đầu cũng không có tìm được nửa kiện trang sức, nhất là trong lúc ôm quyền. Lại có khí độ uyên thuần nhạc trì vững như Thái Sơn! Mở miệng nói chuyện tiếng như chuông đồng, chấn động màng nhĩ. Cực kỳ có phong thái của bậc võ tướng.

"Quả nhiên không mập chút nào, đúng là mẫu người mà ngươi thích nhé, lão gia tử ngươi nói không sai, quả nhiên là quần anh tụ hội, trời sinh một cặp".

Quân đại thiếu lúc này cũng không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ đành cười ha ha vài tiếng cho có lệ, xấu hổ chắp chắp tay, sau đó thâm trầm nói với mập mạp:

- Chúc mừng!

"Âu ư ứ này!" Đường Nguyên trừng tròng mắt, cả người như bị thiên lôi đánh xuống, bình thường cái mắt ti hí như sợi chỉ, lúc này trợn lớn cỡ bằng mắt con trâu, cái miệng thì há rộng tới mang tai, nước miếng róc rách chảy, đột nhiên rên rỉ một tiếng, tiếp đó trong cổ họng phát ra tiếng vang như là gà trống bị người ta bóp cổ "Ôi ôi khẹc khẹc..." Tiếp đó mắt trợn trắng dã như là bị ai đó bóp cổ, đột nhiên giống như cây cột chống trời, thân thể khổng lồ ầm ầm đổ xuống nền nhà, cái đầu vô ý đập xuống sàn, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Vài năm qua trong suy nghĩ huyễn hoặc của Đường mập mạp vị Tôn đại tiểu thư Tôn Tiểu Mỹ thiên kim của Thượng thư này, là vị hôn thê tốt nhất xinh đẹp nhất, bây giờ thấy thật khác xa so với mộng tưởng, Đường Nguyên đáng thương bị đả kích quá tàn khốc như vậy sao có thể chịu đựng nổi, rốt cục miệng sùi bọt mép dị thường hoàng tráng lăn ra ngất xỉu!

- Xem ra tiểu nữ thật sự đem vị hôn phu của mình dọa sợ tới mức không nhẹ a!

Tôn Tiểu Mỹ tự giễu cười cười, trong mắt lộ ra một tia đau xót, thế nhưng thoáng cái liền biến mất, sau khi đánh giá Đường Nguyên một hồi, nàng gật gật đầu nói:

- Phu quân tương lai của ta đây thật sự là hơi mập. Nên giảm béo một chút có lẽ sẽ tốt hơn.

Nói xong nàng hào sảng ôm quyền, duỗi tay ra mời:

- Quân tam thiểu, mời ngồi!

Nguyên bản Quân đại thiếu tuy đã sớm đoán được chân tướng sự tình trước cả Đường mập mạp, thế nhưng ấn tượng đầu tiên đối với bề ngoài của vị thiên kim Thượng thư này cũng không phải là rất tốt, nên biết mập mạp tuy rất xấu, thế nhưng thủy chung vẫn là người thừa kế chức vị gia chủ của một trong những vị trọng thần Thiên Hương quốc, vợ con của hắn vô luận là về phương diện gì cũng không nên giống như Tôn Tiểu Mỹ a, cũng không phải là xem thường đức hạnh của Tôn đại tiểu thư này, thế nhưng ở cái thế giới đặc biệt cùng với thời đại bối cảnh này, nữ tính cho tới bây giờ đều phụ thuộc vào nam nhân, nam nhân cho dù có khó chịu, lớn lên có xấu xí, tật xấu đầy mình cũng không vấn đề, thế nhưng nữ nhân phàm là có một tí khuyết điểm. Chính là thiên đại tật xấu, chớ nói chi là "phóng khoáng" như Tôn đại tiểu thư này!

Nhưng Quân đại thiếu tuy chỉ mới gặp mặt vị Tôn đại tiểu thư này thế nhưng lại sinh ra một thứ tình cảm mà đối với vị đại sát thủ này lại là thứ xa xỉ đó chính là lòng hảo cảm, trong đôi mắt càng lộ ra vẻ thưởng thức tự đáy lòng, đơn giản là vị nữ tử này trước mắt này, ngoại trừ dung mạo dáng người hơi kém ra, những thứ khác đều không thể bắt bẻ.

Chính là ứng với một câu: Khăn yên không dành cho đấng mày râu!

Chỉ qua vài câu nói, vô luận là tâm tính hay cách làm việc đều gọn gàng linh hoạt, so với đại đa số nam nhân còn xuất sắc hơn! Nếu không phải trời sinh thân phận nữ nhi, cô gái này chắc chắn sẽ là một vị hùng nhân!

Nếu nói là không xứng đôi, cũng chỉ có mập mạp là không xứng với vị tỷ tỷ này mà thôi, mập mạp nếu như buông tay, vậy giống như bỏ đi một viên ngọc quý nha!

Thế nhưng với bề ngoài ngàn ngàn chỗ thiếu hụt của nữ nhân này, không thể nghi ngờ chính là bi kịch lớn nhất trong đời nàng.

Dù sao tuyệt đại đa số nam nhân đều thích nhìn vẻ bề ngoài của nữ tử!

Nữ tử có nét đẹp nội tâm cho dù là có xuất chúng mấy đi chăng nữa, thế nhưng bề ngoài không ra gì cũng không có ý nghĩa đối với nam nhân!

Nói lời không dễ nghe là, Quân đại thiếu giờ phút này tuy có ý tán thưởng, nhưng cũng chỉ là người ngoài cuộc, nếu như Tôn Thượng thư nói với Quân đại thiếu gia: Quân đại thiếu, nếu ngài đã xem trọng tiểu nữ, lão phu liền đem tiểu nữ gả cho ngươi nhé! Bảo đảm Quân đại thiếu sẽ như lợi mã chạy đứt móng, đời này cũng không dám gặp lại Tôn đại tiểu nữ nữa. Như vậy "quý giá" đến mấy cũng chịu!

- Mạc Tà ca ca, bộ dáng của Tôn tỷ tỷ tuy không xuất chúng, thế nhưng tính tình rất thiện lương, tú ngoại tuệ trong, thông minh tuyệt đỉnh, trong một đám khuê nữ chúng ta, Tôn tỷ tỷ là xuất sắc nhất, Tôn tỷ tỷ tính cách vô cùng hào sảng, rộng rãi, cũng không để những việc vụn vặt ở trong lòng, cho nên chúng ta rất yêu mến nàng!

Độc Cô Tiểu Nghệ hì hì cười nói, một mặt dùng tay vuốt ve Tiểu Bạch Bạch ở trong lòng ngực.

"Rất được!" Quân Khương Lâm tán thưởng tự đáy lòng.

Đây cũng không phải là lời nói lấy lòng, Quân đại thiếu minh bạch tính cách đối nhân xử thế của tiểu nha đầu rất khờ dại đơn thuần, ngươi đối với nàng là phát ra từ thiệt tình, nàng nhất định sẽ tiếp nhận, sẽ được nàng khen ngợi từ đáy lòng. Chưa từng có một lời dối trá, có thể nói là tương đối khách quan cùng chân thực!

Với bối cảnh thời đại này, có thể nói là có cực ít nữ tử hào sảng như vậy, không câu nệ tiểu tiết phàm tục. Tuy bề ngoài của Tôn đại tiểu thư thiếu hụt, thế nhưng nội tâm lại đáng quý.

Tôn Tiểu Mỹ mỉm cười ngồi xuống, tự mình cầm lấy ấm trà rót cho Quân Khương Lâm một ly, mày rậm hơi nhíu lại, nhìn Quân Khương Lâm nói:

- Quân tam thiểu, ta thấy ngươi dường như rất hiểu biết, không phù hợp như trong lời đồn đại!

- Thật không?

Quân Khương Lâm nâng chung trà lên, cười hắc hắc nói:

- Có cái gì không hợp?

Tôn Tiểu Mỹ không có trả lời ngay, mà tiêu sái cười, làm một bộ dạng tràn ngập phóng khoáng tươi cười, có thể nói là khiến nét mặt của nàng "thô khuếch" ra, lại có một loại hài hòa khó nói.

- Nói thật tiểu nữ hôm nay đến đây không phải là vì Đường Nguyên.

Tôn Tiểu Mỹ nở nụ cười nói tiếp:

- Tiểu nữ cùng Đường Nguyên là do cha mẹ hai nhà định việc hôn nhân, thân là nữ tử, hơn nữa là lại đơn độc, xấu xí đến cực điểm, ta đã sớm chấp nhận số phận, cũng không có oán thán gì, nhưng mà mỗi chuyện trong 5 năm gần đây mà Đường Nguyên làm, kể cả mỗi một ngày đi tới nơi nào, nói lời gì, mục đích như thế nào, ta đều ghi chép lại, chi tiết cũng rõ như lòng bàn tay!

Quân đại thiếu có cảm giác sau lưng lạnh toát!

Vì mập mạp mà cầu nguyện a, Quân đại sát thủ phảng phất như đã tiên đoán được số phận bi thảm sau này của Đường mập mạp.

- Đường Nguyên cũng không phải người tốt! Càng không phải là quân tử!

Tôn Tiểu Mỹ nhìn Đường Nguyên ở trên mặt đất, mỉm cười nói:

- Nói không khách khí một chút, hắn chính là một kẻ bại hoại từ đầu đến chân, một kẻ tiểu nhân chân chính!

- Nói rất đúng!

Quân Khương Lâm cười to, vỗ tay nói:

- Câu đánh giá này có thể nói là điểm một cái là trúng tim đen!

Thế nhưng hắn lại là người chân thật, có sao nói vậy!

Tôn Tiểu Mỹ thản nhiên cười nói:

- Hắn thích gì, chán ghét gì, cũng không che giấu, hắn đối với những chuyện mà bản thân không thích đều dám đem mặt ra mà lớn tiếng nói, ta thích những người như vậy! Cho nên tuy danh tiếng của hắn cực xấu, xú danh như nước thủy triều, tuy hắn béo như heo, lại là ngu như con lừa, càng làm rất nhiều việc xấu, công tử chính là bạn tốt của hắn, còn hiểu hắn hơn ta, ta cũng không cần phải nói thêm gì nữa, ta chỉ cường điệu thêm một điểm mà thôi, truy cứu tới bản chất, Đường Nguyên vẫn được coi là "người"! Mà không phải là một đầu súc sinh!

- Cho nên ta không thể không hài lòng. Huống chi điều kiện của ta cũng không có tốt, có thể tìm được một người như vậy bầu bạn, coi như là có một bờ vai để kiếp này dựa vào.

Tôn Tiểu Mỹ cười cười, nói như mây trôi nước chảy:

- Cho nên hai người chúng ta coi như là quần anh tụ hội, ông trời tác hợp nhỉ!

- Khụ khụ khụ...!

Quân Khương Lâm ho khan vài tiếng, chỉ cảm thấy mình không còn mặt mũi nào để chống đỡ nữa. Từ khi tiến vào thế giới này, lần đầu hắn mới gặp được nữ tử bực này, không chỉ chậm rãi nói về dung mạo của mình, hơn nữa đối với hôn nhân đại sự của mình cũng không cấm kỵ. Nếu như giống nữ tử khác, chỉ sợ sớm đã xấu hổ, trong lòng cho dù có vạn lời để nói, thế nhưng cũng tuyệt không dám nói ra miệng. Nhưng Tôn Tiểu Mỹ Tôn đại tiểu thư này lại có thể cao đàm khoát luận [ thống khoái bàn luận], không có gì phải dấu diếm, xứng đáng với bốn chữ "Khăn yên trượng phu".

- Quân tam thiểu, ngươi cũng không phải ho khan làm gì, chuyện của mình thì mình tự biết, ngươi cân nhắc một chút đi. Tại đây, ngoại trừ tiểu nữ ra, còn có người nào có thể chịu được Đường Nguyên sao?

Tôn Tiểu Mỹ thản nhiên cười nói:

- Hắn quá nặng đi! [Nói về xxx đây mà! ]

Quân Khương Lâm triệt để chấn kinh rồi! Miệng há hốc mắt trợn trừng, nói không lên lời, cô gái này thật sự là quá cường hãn đi, cái gì cũng dám nói a!

Độc Cô Tiểu Nghệ ở một bên che miệng cười, bả vai nhỏ bé yếu ớt run run không ngớt. Nàng đối với tính cách của vị bạn thân này là phi thường minh bạch, cơ bản là không kinh sợ khi thấy chuyện quái dị.

- Lúc trước nghe qua đại danh của tam thiếu, lại thấy được công tử trợ giúp Đường gia cùng Hàn gia tránh cho khỏi xấu mặt, tiểu nữ đây rất biết ơn! Hôm nay có duyên tương kiến, quả là tam sinh hữu hạnh!

Tôn Mỹ cúi đầu xuống châm trà, không nhanh không chậm nói:

- Với cơ trí của công tử có thể đoán ra lý do mà tiểu nữ hôm nay tới đây gặp gỡ hai vị. Thứ nhất là muốn nhìn xem vị hôn phu rốt cuộc là béo tới cỡ nào, thứ hai, cũng là chuyện trọng yếu nhất mà hôm nay ta tới đây. Tựa như theo lời đồn Quân tam thiểu rất thân với Đường mập mạp vì vậy hôm nay đến đây hắn nhất định sẽ dẫn ngươi theo! Quả nhiên không ngoài sở liệu!

- Vì sao nhất định phải tới gặp ta?

Quân Khương Lâm có phần buồn bực. Làm cái gì mà phải úp úp mở mở a, hai người các ngươi thân mật thì cứ thân mật, nói chuyện nửa ngày bây giờ lại nói là vì ta! Thật sự là kỳ quái kỳ lạ. Nếu nói chỉ là việc "đánh cược hôn nhân", vậy đánh chết Quân đại thiếu cũng không tin.

- Ngoại trừ muốn thay mặt tạ ơn chuyện lúc trước ra, còn bởi vì hai vị tỷ muội của ta, hai vị tỷ muội tốt nhất.

Tôn Tiểu Mỹ thích thú nhìn Độc Cô Tiểu Nghệ một chút rồi nói:

- Trong đó có một vị căm thù ngươi đến tận xương tuỷ, chán ghét đến trình độ không thể nào ghét hơn được nữa. Mà một vị khác đối với ngươi lại tình căn thâm chủng, có thể nói là nếu không có ngươi thì sống không được. Ta thật sự rất ngạc nhiên, ngươi trước là đệ nhất ăn chơi trác táng trong Thiên Hương, làm sao có thể có mị lực lớn như vậy? Lại có thể có thể làm cho hai vị tỷ muội tốt nhất của ta biểu hiện ra hai loại trạng thái hoàn toàn bất đồng như vậy, thực ra là vì cái gì?

Nàng vừa nói vừa nghiêng đầu nhìn khuôn mặt đang đỏ lên của Độc Cô Tiểu Nghệ.

Độc Cô Tiểu Nghệ lại vặn vẹo eo thon, không thuận theo thốt lên:

- Tiểu Mỹ!

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 3: Thiên Phạt sâm lâm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK