Dịch giả: nhatky
Biên Dịch: nhatky
Ba ngàn thân thể hùng tráng bắt đầu sải bước thật nhanh trực diện đánh chặn! Mà tám huynh đệ Lộc Thánh Tôn xa xa phía sau cũng nhập trận!
Cao thủ đối phương phía trước chưa xuất động, bọn hắn tuyệt đối cũng không ra tay! Tám người bọn hắn chính là lực lượng trọng yếu hộ pháp cho ba ngàn chiến sĩ Ưng tộc!
Trước khi ba nghìn chiến sĩ Ưng tộc khôi phục hoàn toàn, bọn hắn không được có một chút sơ sẩy. Cục diện trước mắt, đám người Lộc Thánh Tôn hoàn toàn khẳng định: trân chiến này khồng cần bọn hắn phải ra tay!
Hùng Khai Sơn cùng bộ tộc hoàn toàn có thể ứng phó! Điều bọn hắn muốn làm, chính là lẳng lặng chờ đợi khoảng khắc cao thủ đối phương chịu không nổi mà ra tay!
Ba ngàn chiến sĩ Hùng tộc cuồn cuộn tiến về phía trước, bước chân hùng tráng tạo thành dòng thiết lưu không thể ngăn cản! Ba ngàn ánh mắt hoàn toàn lộ rõ chiến ý điên cuồng, sát khí khắp nơi bay lên tận trời!
Dị tộc nhân mặc dù là đầu liên thể, một người tương đương với hai người thường, nhưng so sánh với chiến sĩ Hùng tộc thì thân thể không thể nào mạnh mẽ rắn chắc bằng!
Đội ngũ hai bên giống như hai dòng nước lũ mãnh liệt lao vào nhau, tất cả đều thể hiện rõ khí thế một đi không trở lại, gào thét mãnh liệt, xông thẳng về phía đối phương!
Giờ đây, đại địa lại thêm một phen rung chuyển mãnh liệt!
Khoảng cách hai bên tổng cộng chỉ trên dưới trăm trượng, song phương chỉ như gió lốc cuốn qua vài bước là đã đâm sầm vào nhau! Cú va chạm này khiến máu mưa văng lên đầy trời! Trên đất lại xuất hiện những mảnh thân thể vỡ vụn sót lại!
Trong mắt người ngoài, khoảng khắc song phương đụng vào nhau cứ như liều mạng mà đâm sầm vào nhau.
Trên đường ngã xuống lập tức biến thành một đống thịt vụn nát!
Tiếng kêu thảm thiết, thanh âm rống to, tiếng binh khí va vào nhau như muốn lay động đại địa lại như muốn đánh tan thương thiên, nhưng lại càng trấn áp mọi người thuộc Đức Khố gia tộc đang ở phía sau quan sát!
Hóa ra chiến lực của Thú Vương Thiên Phạt lại khủng bố như vậy!
Trận chiến phát động đã nhanh, thế mà kết thúc lại còn nhanh hơn.
Nhân thủ hai bên một khi đã chạm mặt nhau, chẳng khác nào bày ra một trận tử chiến tàn khốc tràn ngập máu tanh nhất!
Hoàn toàn giống với phán đoán của Đức Khố Bộ Thưởng, chiến lực của dũng sĩ Hùng tộc hơn xa võ sĩ Thượng Xuyên gia tộc. Hơn nữa trường đao trong tay tráng sĩ Hùng tộc cầm trong tay, đều là thần binh lợi khí Quân Khương Lâm bỏ công ra chuẩn bị, trường đao sắc bén, bền bỉ hơn, lại cực kỳ nặng, đủ dài, đủ rộng, ước chừng khoảng hai thước! Một khi vung tay lên, trước mắt như có ngàn vạn tia sét, tia chớp bắn ra!
Đao như thế cho dù lưỡi đao không sắc bén đi chăng nữa, chỉ cần chém lên người khác, kết hợp sức nặng của đao cùng khí lực mạnh mẽ của chiến sĩ Hùng tộc cũng đã đem thân thể con người ta đập thành mớ thịt vụn rồi!
Sinh mệnh dị tộc nhân ương ngạnh không cần phải nói, thậm chí trái tim có bị trường kiếm đâm vào, nửa người còn lại vẫn có thể tiếp tục chiến đấu tiếp. Nhưng... cho dù là có cường hãn đến mức đó, thân thể có thể chống đỡ được đến mức đó nhưng chắc chắn cũng không kéo dài mãi như vậy, cuối cùng cũng phải chịu một đao toàn lực chém đôi mà thôi!
Một đao vung ra, kẻ hứng chịu chỉ biết nhìn thân thể mình chia năm xẻ bảy. Cho dù sinh mệnh cực kỳ cường thịnh như Hung Binh, so ra chỉ làm trò cười mà thôi!
Dù sao toàn bộ dị tộc nhân cũng không phải là U Minh Quỷ Nhẫn!
Nhân số tham chiến tuy nhiều, nhưng chân chính có thể ẩn thân tổng cộng cũng chỉ khoảng bảy tám chục người mà thôi. Mà quy mô hỗn chiến lớn như vậy, những người này tuy cũng có chút tác dụng, cũng đả thương nặng không ít chiến sĩ Hùng tộc, nhưng cũng bởi hỗn loạn như vậy, cũng không ít kẻ bị chính U Minh Quỷ Nhẫn vô ý loạn đao giết chết!
Ba ngàn đại đao kích thước to lớn đồng thời quạt như thế... Cho dù ngươi có thể ẩn thân, nhưng thân thể ngươi cũng đâu phải là không khí chứ! Vạn nhất đụng phải đại vận cũng bị chặt ra làm nhiều mảnh, huyết vụ bay đầy trời. Ngay sau đó chính là ánh đao Hùng tộc kéo đến ngùn ngụt thiên địa!
Một khi song phương đụng nhau, ít nhất sẽ có hai ba mươi vị U Minh Quỷ Nhẫn cứ như vậy chết dưới loạn đao!
Bất cứ một U Minh Quỷ Nhẫn nào cũng đều có thực lực tương ứng! Nếu nhờ vào ẩn thân thuật, đơn đả độc đấu đối chiến hay là gặp những trận chiến nhỏ, lập tức sẽ phát huy được tính ảnh hưởng đến cục diện trận chiến! Nhưng đối với trận chiến dây dưa mấy ngàn người thế này, dường như không bỏ mạng thì cũng hoàn toàn phải hiện thân!
Bởi vì cho dù bọn họ có ẩn thân cỡ nào, cũng không thể nào tránh thoát toàn bộ công kích của các cao thủ từ bốn phương tám hướng!
Cho nên, xuất hiện thương vong bực này hoàn toàn nằm trong dự liệu!
Cuối cùng, Thượng Xuyên Phách Khố mới phát hiện ra, lập tức ra lệnh toàn bộ U Minh Quỷ Nhẫn rút về. Nhìn toàn bộ cục diện, hắn cực kỳ đau lòng, chút nữa đã hôn mê bất tỉnh: cử ra bảy mươi sáu vị U Minh Quỷ Nhẫn tham chiến vốn tính toán trong loạn chiến sẽ kiếm chút tiện nghi, lại không ngờ lại phải trả cái giá đắt như thế, chỉ còn không quá năm mươi người trở về, mà hơn một phần ba trong số đó thân mang đại thương!
Đối với Thượng Xuyên gia tộc mà nói, đây quả là một đòn đả kích trầm trọng!
Nhưng sau khi U Minh Quỷ Nhẫn rút khỏi trận chiến, trận chiến lại biến thành một tràng chém giết nghiêng về một phía!
Điều làm các chiến sĩ Hùng tộc lo lắng và cố kỵ nhất chính là cái thuật ẩn thân đó. Không sợ bọn chúng công kích chính mình, mà lại lo sợ bọn chúng trực tiếp ẩn thân vòng qua chính mình rồi tấn công các huynh đệ Ưng tộc đang dưỡng thần điều tức.
Cho nên trong lúc chiến đấu, lòng mọi người đều đè nặng một áp lực rất lớn, đồng thời lại rất dè dặt. Nhưng U Minh Quỷ Nhẫn của Thượng Xuyên gia tộc vừa rút lui, các dũng sĩ Hùng tộc như trâu rừng vượt rào!
Mỗi thanh trường đao hai trượng sáng như tuyết cũng đã nặng mấy trăm cân, cứ đánh xuống phần phạt như thế, khí thế cứ như phạt lúa, một đao giáng xuống là một mảng lộ ra! Càng về sau, Hùng Khai Sơn càng hưng phấn ra tay tàn sát hơn, dứt khoát ra lệnh cho các chiến sĩ Hùng tộc cứ mười người chia làm một tổ, cứ tùy ý đồng thời vung đao cùng lúc!. Đam Mỹ Sắc
Mười chuôi đao đồng loạt chém ra, trong phạm vi ba mươi trạm lại có một loạt đầu người rơi xuống cứ như dưa hấu rụng giàn, lăn loạn xạ cả lên. Máu tươi lại phun ra như suối, thỉnh thoảng lại như cầu vòng giữa không trung, sau đó rơi xuống mặt đất, lại bị sức nóng biến thành những tia khói nhẹ.
- Giết! Một tên cũng không chừa!
Hùng Khai Sơn nghiêm mặt dữ tợn, lớn tiếng rống to.
- Giế.........t…
Chiến sĩ Hùng tộc đồng thời rống to! Tích góp mấy năm chiến ý, lại có hung tính huyền thú luôn nung nấu trong tâm can, trong trận chiến giàn giụa máu tươi thế này, thật sự đã hoàn toàn phát kích ra rồi!
Dũng sĩ Hùng tộc thật là khủng khiếp! Dũng sĩ Thiên Phạt thật khủng khiếp!
Da mặt Thượng Xuyên Phách Khố trở nên tái mét, nhìn thấy chiến trường lúc này, thân thể không nhịn được mà bắt đầu run lạnh.
Tộc nhân xung phong lúc trước giờ đây lớp lớp ngã xuống, nhưng Thượng Xuyên Phách Khố đã hiểu, trận chiến này thật sự đã kết thúc rồi! Bất kể kết quả chiến đấu cuối cùng thế nào, bản thân cũng xong rồi, có thể nói là hoàn toàn thất bại rồi!
Bất kể hung hãn thế nào, mặc dù có tâm huyết, nhưng thực lực chênh lệch quá lớn, mọi chuyện thật sự đang diễn ra trước mắt! Trừ mười mấy tên U Minh Quỷ Nhẫn đã lui ra, những người khác thực lực cũng đạt đến nhẫn giả cấp chín, ít ra cũng tương đương với tầng lớp chí tôn của nhân loại!
Chỉ như vậy mà phải chiến đấu cùng ba ngàn thánh giả cấp Thánh Hoàng! Hơn nữa đều được trang bị thần binh lợi khí! Chênh lệch như vậy... Chẳng khác nào khoảng cách giữa trời với đất, đến cuối cùng chỉ là đơn phương giết hại mà thôi! Lên bao nhiêu chết bấy nhiêu! Mà cái cách chém giết của bọn Hắc Hùng, tuyệt đối không chút nhân từ nương tay!
Dưới âm thanh bạo rống đánh nhau kịch liệt như thế, máu tươi rơi trên mặt đất lại càng nhiều hơn. Ban đầu do mặt đất quá nóng, máu rơi xuống chỉ lưu lại một ấn ký màu nâu, nhưng tới bây giờ, thì lại như cả thác máu!
Trong hoàn cảnh nhiệt độ cao như thế mà cũng không kịp bốc hơi!
Mà các chiến sĩ Hùng tộc, toàn thân cơ hồ cũng đã thấm đẫm máu tươi! Nhưng thương thế của bản thân lại cực kỳ bé nhỏ. Một đám thực lực thấp bé như con kiến, thật sự có thể gây ra thương tổn cho bọn hắn quả thật quá ít.
Trừ bỏ mấy người bị thương nặng do U Minh Quỷ Nhẫn tham chiến ban đầu gây ra, những người khác hầu như không có bất kỳ thương tổn nào! Từ lúc U Minh Quỷ Nhẫn rút lui, thì chả còn bất cứ thương tổn nào nữa. Tổng cộng ba ngàn dũng sĩ Hùng tộc đối mặt với số lượng địch nhân gấp mấy lần, số lượng tử vong coi như không đáng kể tới!
Kết quả chiến đấu thế này quả hợp tình hợp lý rồi, dù sao con kiến có đông hơn chăng nữa nhưng phải đối diện với một cự tượng khỏe như vâm thì thật sự chả có ý nghĩa gì! Thêm vào đó, chẳng phải là một con đại tương mà là một đàn đại tượng!
Ba ngàn chiến sĩ Hùng tộc, không một ai có ý định rút lui, cho dù phía trược là những người đi đầu chịu thương tổn bởi U Minh Quỷ Nhẫn cũng không ngoại lệ. Ai ai cũng ra sức quơ quơ trường đao trong tay, tựa như tạo thành một tòa núi đao, liên tục chém giết không thôi, cứ thả sức chém giết để lại sau lưng những núi thịt vụn nát! Thế nhưng lại không tìm ra được một thi thể trọn vẹn!
Mỗi một người đều vung đao, đều đặn nhịp nhàng! Một dị tộc nhân thường ít nhất phải chịu mười nhát đao chém qua, kết quả cuối cùng không chỉ là thân thể chia năm sẻ bảy mà phải là năm mươi bảy mươi mảnh...
Một đao chém xuống, không chỉ là cắt đôi, mà cứ như củ khoai lang bị băm vằm...
Thượng Xuyên gia tộc tổng cồng gần vạn dị tộc nhân, trước mawth ba ngàn chiến sĩ Hùng tộc Thiên Phạt, trước sau không tới nửa nén nhang đã phải phơi xác xa trường! Thân thẻ nát như tương!
Mà ba ngàn chiến sĩ Hùng tộc lại cứ giẫm nát những đống thịt nát bên dưới. Dưới sự dẫn dắt của Hùng Khai Sơn, ngang nhiên dứng trước mặt bọn người dị tộc nhân. Ba ngàn ánh mắt bừng bừng sát khí! Đó là một loại sát khí uy nghiêm tràn đầy mãn nguyện!
Những đôi mắt tràn đầy sát khí như thế không hẹn mà gặp chính là đặt lên bọn dị tộc nhân càng lúc càng nhiều phía sau Thượng Xuyên gia tộc!
Toàn bộ ánh mắt của chiến sĩ Hùng tộc, hết thảy đều tràn ngập ý tứ nóng lòng, khát vọng, mong mỏi được chém giết thêm lần nữa!
Lại lần nữa thống khoái đầm đìa chém giết!
Chắc hẳn rằng, trận chiến này đối với bọn họ vẫn chưa đủ kịch liệt, còn chưa đủ ngăn họ lại!
Sá...t Bất quá nghiện!
Tổng cộng ba ngàn đại đao sáng như tuyết, mũi đao đều đặn hướng xuống, vẫn còn vương những giọt máu không ngừng nhỏ xuống đất!
Trong đó cũng có vài chục vị chiến sĩ vì bị U Minh Quỷ Nhẫn ẩn thân bất ngờ đánh úp mà bị thương, lúc này đây vẫn đứng thẳng trong đội hình! Trên mặt hoàn toàn không có chút đau khổ nào. Tựa như những giọt máu chảy ra từ miệng vết thương kia cũng không hẳn chảy ra từ người mình!
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.
Biên Dịch: nhatky
Ba ngàn thân thể hùng tráng bắt đầu sải bước thật nhanh trực diện đánh chặn! Mà tám huynh đệ Lộc Thánh Tôn xa xa phía sau cũng nhập trận!
Cao thủ đối phương phía trước chưa xuất động, bọn hắn tuyệt đối cũng không ra tay! Tám người bọn hắn chính là lực lượng trọng yếu hộ pháp cho ba ngàn chiến sĩ Ưng tộc!
Trước khi ba nghìn chiến sĩ Ưng tộc khôi phục hoàn toàn, bọn hắn không được có một chút sơ sẩy. Cục diện trước mắt, đám người Lộc Thánh Tôn hoàn toàn khẳng định: trân chiến này khồng cần bọn hắn phải ra tay!
Hùng Khai Sơn cùng bộ tộc hoàn toàn có thể ứng phó! Điều bọn hắn muốn làm, chính là lẳng lặng chờ đợi khoảng khắc cao thủ đối phương chịu không nổi mà ra tay!
Ba ngàn chiến sĩ Hùng tộc cuồn cuộn tiến về phía trước, bước chân hùng tráng tạo thành dòng thiết lưu không thể ngăn cản! Ba ngàn ánh mắt hoàn toàn lộ rõ chiến ý điên cuồng, sát khí khắp nơi bay lên tận trời!
Dị tộc nhân mặc dù là đầu liên thể, một người tương đương với hai người thường, nhưng so sánh với chiến sĩ Hùng tộc thì thân thể không thể nào mạnh mẽ rắn chắc bằng!
Đội ngũ hai bên giống như hai dòng nước lũ mãnh liệt lao vào nhau, tất cả đều thể hiện rõ khí thế một đi không trở lại, gào thét mãnh liệt, xông thẳng về phía đối phương!
Giờ đây, đại địa lại thêm một phen rung chuyển mãnh liệt!
Khoảng cách hai bên tổng cộng chỉ trên dưới trăm trượng, song phương chỉ như gió lốc cuốn qua vài bước là đã đâm sầm vào nhau! Cú va chạm này khiến máu mưa văng lên đầy trời! Trên đất lại xuất hiện những mảnh thân thể vỡ vụn sót lại!
Trong mắt người ngoài, khoảng khắc song phương đụng vào nhau cứ như liều mạng mà đâm sầm vào nhau.
Trên đường ngã xuống lập tức biến thành một đống thịt vụn nát!
Tiếng kêu thảm thiết, thanh âm rống to, tiếng binh khí va vào nhau như muốn lay động đại địa lại như muốn đánh tan thương thiên, nhưng lại càng trấn áp mọi người thuộc Đức Khố gia tộc đang ở phía sau quan sát!
Hóa ra chiến lực của Thú Vương Thiên Phạt lại khủng bố như vậy!
Trận chiến phát động đã nhanh, thế mà kết thúc lại còn nhanh hơn.
Nhân thủ hai bên một khi đã chạm mặt nhau, chẳng khác nào bày ra một trận tử chiến tàn khốc tràn ngập máu tanh nhất!
Hoàn toàn giống với phán đoán của Đức Khố Bộ Thưởng, chiến lực của dũng sĩ Hùng tộc hơn xa võ sĩ Thượng Xuyên gia tộc. Hơn nữa trường đao trong tay tráng sĩ Hùng tộc cầm trong tay, đều là thần binh lợi khí Quân Khương Lâm bỏ công ra chuẩn bị, trường đao sắc bén, bền bỉ hơn, lại cực kỳ nặng, đủ dài, đủ rộng, ước chừng khoảng hai thước! Một khi vung tay lên, trước mắt như có ngàn vạn tia sét, tia chớp bắn ra!
Đao như thế cho dù lưỡi đao không sắc bén đi chăng nữa, chỉ cần chém lên người khác, kết hợp sức nặng của đao cùng khí lực mạnh mẽ của chiến sĩ Hùng tộc cũng đã đem thân thể con người ta đập thành mớ thịt vụn rồi!
Sinh mệnh dị tộc nhân ương ngạnh không cần phải nói, thậm chí trái tim có bị trường kiếm đâm vào, nửa người còn lại vẫn có thể tiếp tục chiến đấu tiếp. Nhưng... cho dù là có cường hãn đến mức đó, thân thể có thể chống đỡ được đến mức đó nhưng chắc chắn cũng không kéo dài mãi như vậy, cuối cùng cũng phải chịu một đao toàn lực chém đôi mà thôi!
Một đao vung ra, kẻ hứng chịu chỉ biết nhìn thân thể mình chia năm xẻ bảy. Cho dù sinh mệnh cực kỳ cường thịnh như Hung Binh, so ra chỉ làm trò cười mà thôi!
Dù sao toàn bộ dị tộc nhân cũng không phải là U Minh Quỷ Nhẫn!
Nhân số tham chiến tuy nhiều, nhưng chân chính có thể ẩn thân tổng cộng cũng chỉ khoảng bảy tám chục người mà thôi. Mà quy mô hỗn chiến lớn như vậy, những người này tuy cũng có chút tác dụng, cũng đả thương nặng không ít chiến sĩ Hùng tộc, nhưng cũng bởi hỗn loạn như vậy, cũng không ít kẻ bị chính U Minh Quỷ Nhẫn vô ý loạn đao giết chết!
Ba ngàn đại đao kích thước to lớn đồng thời quạt như thế... Cho dù ngươi có thể ẩn thân, nhưng thân thể ngươi cũng đâu phải là không khí chứ! Vạn nhất đụng phải đại vận cũng bị chặt ra làm nhiều mảnh, huyết vụ bay đầy trời. Ngay sau đó chính là ánh đao Hùng tộc kéo đến ngùn ngụt thiên địa!
Một khi song phương đụng nhau, ít nhất sẽ có hai ba mươi vị U Minh Quỷ Nhẫn cứ như vậy chết dưới loạn đao!
Bất cứ một U Minh Quỷ Nhẫn nào cũng đều có thực lực tương ứng! Nếu nhờ vào ẩn thân thuật, đơn đả độc đấu đối chiến hay là gặp những trận chiến nhỏ, lập tức sẽ phát huy được tính ảnh hưởng đến cục diện trận chiến! Nhưng đối với trận chiến dây dưa mấy ngàn người thế này, dường như không bỏ mạng thì cũng hoàn toàn phải hiện thân!
Bởi vì cho dù bọn họ có ẩn thân cỡ nào, cũng không thể nào tránh thoát toàn bộ công kích của các cao thủ từ bốn phương tám hướng!
Cho nên, xuất hiện thương vong bực này hoàn toàn nằm trong dự liệu!
Cuối cùng, Thượng Xuyên Phách Khố mới phát hiện ra, lập tức ra lệnh toàn bộ U Minh Quỷ Nhẫn rút về. Nhìn toàn bộ cục diện, hắn cực kỳ đau lòng, chút nữa đã hôn mê bất tỉnh: cử ra bảy mươi sáu vị U Minh Quỷ Nhẫn tham chiến vốn tính toán trong loạn chiến sẽ kiếm chút tiện nghi, lại không ngờ lại phải trả cái giá đắt như thế, chỉ còn không quá năm mươi người trở về, mà hơn một phần ba trong số đó thân mang đại thương!
Đối với Thượng Xuyên gia tộc mà nói, đây quả là một đòn đả kích trầm trọng!
Nhưng sau khi U Minh Quỷ Nhẫn rút khỏi trận chiến, trận chiến lại biến thành một tràng chém giết nghiêng về một phía!
Điều làm các chiến sĩ Hùng tộc lo lắng và cố kỵ nhất chính là cái thuật ẩn thân đó. Không sợ bọn chúng công kích chính mình, mà lại lo sợ bọn chúng trực tiếp ẩn thân vòng qua chính mình rồi tấn công các huynh đệ Ưng tộc đang dưỡng thần điều tức.
Cho nên trong lúc chiến đấu, lòng mọi người đều đè nặng một áp lực rất lớn, đồng thời lại rất dè dặt. Nhưng U Minh Quỷ Nhẫn của Thượng Xuyên gia tộc vừa rút lui, các dũng sĩ Hùng tộc như trâu rừng vượt rào!
Mỗi thanh trường đao hai trượng sáng như tuyết cũng đã nặng mấy trăm cân, cứ đánh xuống phần phạt như thế, khí thế cứ như phạt lúa, một đao giáng xuống là một mảng lộ ra! Càng về sau, Hùng Khai Sơn càng hưng phấn ra tay tàn sát hơn, dứt khoát ra lệnh cho các chiến sĩ Hùng tộc cứ mười người chia làm một tổ, cứ tùy ý đồng thời vung đao cùng lúc!. Đam Mỹ Sắc
Mười chuôi đao đồng loạt chém ra, trong phạm vi ba mươi trạm lại có một loạt đầu người rơi xuống cứ như dưa hấu rụng giàn, lăn loạn xạ cả lên. Máu tươi lại phun ra như suối, thỉnh thoảng lại như cầu vòng giữa không trung, sau đó rơi xuống mặt đất, lại bị sức nóng biến thành những tia khói nhẹ.
- Giết! Một tên cũng không chừa!
Hùng Khai Sơn nghiêm mặt dữ tợn, lớn tiếng rống to.
- Giế.........t…
Chiến sĩ Hùng tộc đồng thời rống to! Tích góp mấy năm chiến ý, lại có hung tính huyền thú luôn nung nấu trong tâm can, trong trận chiến giàn giụa máu tươi thế này, thật sự đã hoàn toàn phát kích ra rồi!
Dũng sĩ Hùng tộc thật là khủng khiếp! Dũng sĩ Thiên Phạt thật khủng khiếp!
Da mặt Thượng Xuyên Phách Khố trở nên tái mét, nhìn thấy chiến trường lúc này, thân thể không nhịn được mà bắt đầu run lạnh.
Tộc nhân xung phong lúc trước giờ đây lớp lớp ngã xuống, nhưng Thượng Xuyên Phách Khố đã hiểu, trận chiến này thật sự đã kết thúc rồi! Bất kể kết quả chiến đấu cuối cùng thế nào, bản thân cũng xong rồi, có thể nói là hoàn toàn thất bại rồi!
Bất kể hung hãn thế nào, mặc dù có tâm huyết, nhưng thực lực chênh lệch quá lớn, mọi chuyện thật sự đang diễn ra trước mắt! Trừ mười mấy tên U Minh Quỷ Nhẫn đã lui ra, những người khác thực lực cũng đạt đến nhẫn giả cấp chín, ít ra cũng tương đương với tầng lớp chí tôn của nhân loại!
Chỉ như vậy mà phải chiến đấu cùng ba ngàn thánh giả cấp Thánh Hoàng! Hơn nữa đều được trang bị thần binh lợi khí! Chênh lệch như vậy... Chẳng khác nào khoảng cách giữa trời với đất, đến cuối cùng chỉ là đơn phương giết hại mà thôi! Lên bao nhiêu chết bấy nhiêu! Mà cái cách chém giết của bọn Hắc Hùng, tuyệt đối không chút nhân từ nương tay!
Dưới âm thanh bạo rống đánh nhau kịch liệt như thế, máu tươi rơi trên mặt đất lại càng nhiều hơn. Ban đầu do mặt đất quá nóng, máu rơi xuống chỉ lưu lại một ấn ký màu nâu, nhưng tới bây giờ, thì lại như cả thác máu!
Trong hoàn cảnh nhiệt độ cao như thế mà cũng không kịp bốc hơi!
Mà các chiến sĩ Hùng tộc, toàn thân cơ hồ cũng đã thấm đẫm máu tươi! Nhưng thương thế của bản thân lại cực kỳ bé nhỏ. Một đám thực lực thấp bé như con kiến, thật sự có thể gây ra thương tổn cho bọn hắn quả thật quá ít.
Trừ bỏ mấy người bị thương nặng do U Minh Quỷ Nhẫn tham chiến ban đầu gây ra, những người khác hầu như không có bất kỳ thương tổn nào! Từ lúc U Minh Quỷ Nhẫn rút lui, thì chả còn bất cứ thương tổn nào nữa. Tổng cộng ba ngàn dũng sĩ Hùng tộc đối mặt với số lượng địch nhân gấp mấy lần, số lượng tử vong coi như không đáng kể tới!
Kết quả chiến đấu thế này quả hợp tình hợp lý rồi, dù sao con kiến có đông hơn chăng nữa nhưng phải đối diện với một cự tượng khỏe như vâm thì thật sự chả có ý nghĩa gì! Thêm vào đó, chẳng phải là một con đại tương mà là một đàn đại tượng!
Ba ngàn chiến sĩ Hùng tộc, không một ai có ý định rút lui, cho dù phía trược là những người đi đầu chịu thương tổn bởi U Minh Quỷ Nhẫn cũng không ngoại lệ. Ai ai cũng ra sức quơ quơ trường đao trong tay, tựa như tạo thành một tòa núi đao, liên tục chém giết không thôi, cứ thả sức chém giết để lại sau lưng những núi thịt vụn nát! Thế nhưng lại không tìm ra được một thi thể trọn vẹn!
Mỗi một người đều vung đao, đều đặn nhịp nhàng! Một dị tộc nhân thường ít nhất phải chịu mười nhát đao chém qua, kết quả cuối cùng không chỉ là thân thể chia năm sẻ bảy mà phải là năm mươi bảy mươi mảnh...
Một đao chém xuống, không chỉ là cắt đôi, mà cứ như củ khoai lang bị băm vằm...
Thượng Xuyên gia tộc tổng cồng gần vạn dị tộc nhân, trước mawth ba ngàn chiến sĩ Hùng tộc Thiên Phạt, trước sau không tới nửa nén nhang đã phải phơi xác xa trường! Thân thẻ nát như tương!
Mà ba ngàn chiến sĩ Hùng tộc lại cứ giẫm nát những đống thịt nát bên dưới. Dưới sự dẫn dắt của Hùng Khai Sơn, ngang nhiên dứng trước mặt bọn người dị tộc nhân. Ba ngàn ánh mắt bừng bừng sát khí! Đó là một loại sát khí uy nghiêm tràn đầy mãn nguyện!
Những đôi mắt tràn đầy sát khí như thế không hẹn mà gặp chính là đặt lên bọn dị tộc nhân càng lúc càng nhiều phía sau Thượng Xuyên gia tộc!
Toàn bộ ánh mắt của chiến sĩ Hùng tộc, hết thảy đều tràn ngập ý tứ nóng lòng, khát vọng, mong mỏi được chém giết thêm lần nữa!
Lại lần nữa thống khoái đầm đìa chém giết!
Chắc hẳn rằng, trận chiến này đối với bọn họ vẫn chưa đủ kịch liệt, còn chưa đủ ngăn họ lại!
Sá...t Bất quá nghiện!
Tổng cộng ba ngàn đại đao sáng như tuyết, mũi đao đều đặn hướng xuống, vẫn còn vương những giọt máu không ngừng nhỏ xuống đất!
Trong đó cũng có vài chục vị chiến sĩ vì bị U Minh Quỷ Nhẫn ẩn thân bất ngờ đánh úp mà bị thương, lúc này đây vẫn đứng thẳng trong đội hình! Trên mặt hoàn toàn không có chút đau khổ nào. Tựa như những giọt máu chảy ra từ miệng vết thương kia cũng không hẳn chảy ra từ người mình!
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.