Chương 761:
Lúc này sắc mặt Triệu Văn Triết xanh mét đến cực điểm, tức giận chỉ vào Triệu Liên: “Chị… chị đang nói cái gì vậy?
Cô Vạn có thân phận cao quý, sao có thể thích tôi?”
Để làm rõ mối quan hệ, Triệu Văn Triết không ngần ngại làm rùa rụt cổ.
Lúc này Triệu Văn Triết thật sự có cảm giác muốn nôn ra máu, tại sao lại có đám họ hàng ngu dốt này?
“Không đúng! Văn Triết tối qua rõ ràng là cậu nói cô Vạn thích cậu mà!” Tôn Phú Quý lập tức nói.
“Đúng vậy, cậu nói nếu không phải cô Vạn xấu hỏ thì đã mang cô Vạn đến gặp mặt chúng tôi!” Đám người nhà họ Triệu lần lượt phụ hoạ.
Nghe người nhà họ Triệu nói, thân thể mỏng manh của Vạn Thiến run lên, cô ta thật sự không ngờ có người ở huyện Thiên Sơn lại dám lấy tên của mình ra nói lung tung.
Như đã biết bố cô ta Vạn Tứ Hải là người giàu nhất ở huyện Thiên Sơn, trừ Trung Nguyên ra thì là doanh nhân giàu số một tỉnh Hà Nam.
Là con gái của người giàu nhất huyện Thiên Sơn, đi đâu cũng có ánh mắt như ngôi sao vây quanh mặt trăng, làm sao có thể thích một người nhỏ bé như Triệu Văn Triết?
Thật nực cười! Vạn Thiến không phải kẻ ngốc, cô ta biết chắc chắn là hôm qua Triệu Văn Triết đã lấy tên của mình ra nói lung tung.
Vạn Thiền lập tức trừng mắt nhìn Triệu Văn Triết: “Anh biết tôi là ai không?”
“Biết… biết!” Triệu Văn Triết cảm nhận được cơn tức giận phát ra từ Vạn Thiền, sắc mặt anh ta tái nhợt.
Vạn Thiến tức giận nói: “Biết tôi là ai mà còn dám lấy tên tôi ra nói lung tung. Tôi thấy anh là đang chán sống hả?”
“Hiểu… hiểu lầm! Cô Vạn, cô nghe tôi giải thích!” Triệu Văn Triết trọn tròn mắt.
Nếu Vạn Thiến nhớ dai, e rằng sau này anh ta sẽ không lăn lộn được ở huyện Thiên Sơn.
Nghĩ đến đây, Triệu Văn Triết hối hận đứt ruột, néu biết trước sẽ như thế này anh ta đã không khoe khoang, giờ thì hay rồi, bây giờ không chỉ bị lộ da trâu mà còn bị chọc một dao.
Hai mắt Vạn Thiến tràn đầy lửa giận, nếu ánh mắt của cô ta có thể giết người, Triệu Văn Triết đã bị chia năm xẻ bảy.
“Nghe anh giải thích? Còn cần giải thích sao? Đồ khốn nạn!” Khí quản của Vạn Thiền sắp nỗ tung.
Chát!!! Ngay sau đó, Vạn Thiến giơ tay hung hăng đánh lên mặt già của Triệu Văn Triết.
Một tiếng chát nặng nề vang lên, đám người nhà họ Triệu trong phòng tướng tương sững sờ mồm chữ “o”, nhìn chằm chằm vào tất cả những chuyện này với vẻ không thể tin được.
Cảm giác được cơn tức giận bộc phát từ cơ thể Vạn Thiến, trong phút chốc, cả phòng im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Không ai ngờ Vạn Thiến sẽ tát vào mặt Triệu Văn Triết, càng không ai ngờ Vạn Thiến lại nhẫn tâm đến vậy.
Dương Tiêu không tử tế mỉm cười, anh không thương hại Triệu Văn Triết một chút nào, anh ta dám nói phét thì phải gánh lấy hậu quả xấu.
Nhìn thấy Dương Tiêu cười, Đường Mộc Tuyết cũng không nhịn được nở nụ cười, tối hôm qua cô không tin Vạn Thiến sẽ thích Triệu Văn Triết.
Lần này thì hay rồi, mọi chuyện đã lộ ra, Triệu Văn Triết tự đập đá vào chân mình.
“Huh! Chuyện này là sao vậy?” Hai mắt Triệu Liên đò đẫn.
Đám người nhà họ Triệu đều sững sờ rét run, bọn họ cũng có thể nhận ra điều gì đó, những gì Triệu Văn Triết nói tối qua là bốc phét.
Nếu Vạn Thiền tiếp tục làm khó, đem cơn tức giận trút lên người bọn họ thì là người vô tội gặp tai hoạ.