Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết (truyện full tác giả Giang Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1416:

 

Bên trong bao tải vậy mà lại là một đống tiền xu, một hào, năm hào, một tệ, lỗm đốm hỗn hợp, đầy bao tải.

 

*Hào:1/10 đồng Nhìn chằm chằm vào đống tiền xu trong bao tải, Miyamoto Masao gân _ như trô mặt ra.

 

Ông ta không thể tin được, lại mở bao thứ hai.

 

Kiểm tra kỹ hơn thì trong bao thứ hai vẫn chất đây tiền xu.

 

“Không thể!” Miyamoto Masao gầm lên.

 

Tuy nhiên, ông ta đã mở liên tiếp nhiều bao tải, tất cả đều là tiền xu.

 

Dương Tiêu nói với Lý Thần Chiến: “Bảo mọi người đồ hết tiền ra, chủ nhà Miyamoto Masao sẽ đếm từng xu một!”

 

“Vâng!” Lý Thần Chiến cung kính đáp.

 

Ngay sau đó, Lý Thần Chiến vụng tay, nhóm đàn em làn lượt đồ lượng lớn tiền xu trong bao tải xuống đất.

 

Lạch cạch!

 

Lạch cạchI!

 

Lạch cạchI!I Trong ánh nhìn của mọi người, trên mặt đất chỉ còn lại những đồng tiền – xu ngồn ngang.

 

Khi vô sô bao tải tiên xu bị đồ ra hết, sảnh tầng một của nhà hàng Sakura đồ Nhật đầy áp tiền xu cao như một ngọn núi, mọi người đều hoa mắt.

 

“Tiền xu?” Ba người Đường Mộc Tuyết, Lam Vi Ví và Phương Văn Châu vô cùng kinh ngạc.

 

“Tiền xu?” Bọn thanh niên Ono kinh hãi há to miệng.

 

Đúng vậy, tiền xu, tất cả đều là tiền xul Vừa nấy Dương Tiêu gọi cho Lý Thần Chiến, làn Lý Thần Chiến chuẩn bị đầy đủ năm mươi triệu tệ tiền xu cho mình.

 

Sau khi nhận được cuộc gọi từ Dương Tiêu, Lý Thần Chiên đã huy động tât cả anh em của mình càn quét các ngân hàng lớn ở Trung Nguyên, gần như rút hết tiền của các ngân hàng lớn, cuôi cùng thu vê nhiều tiền xu như vậy.

 

Hai mắt Miyamoto Masao đờ đẫn tại chỗ, nhìn chằm chằm đống tiền xu chất đầy như núi trước mặt, ngực ngột ngạt, suýt nôn ra một ngụm máu _ già.

 

_ Chết tiệt, mẹ nó cậu có cần ác độc như vậy không?

 

Đưa tôi năm mươi triệu tệ tiền xu tròn chẵn. Đây là đang muốn tôi sống sờ sờ tức chêt hả?

 

Dương Tiêu cười xấu nhìn Miyamoto Masao trợn mắt há hốc mồm: “Chủ nhà Miyamoto, đời này chưa từng thây nhiêu tiên như vậy phải không?”

 

“Cậu… cậu…” Miyamoto Masao suy Sụp cực độ.

 

Đúng vậy, trong đời ông ta chưa từng thây nhiều tiên như vậy, trong đời ông ta chưa từng thây nhiều tiền xu như vậy.

 

Mẹ kiếp, đây là lấy tất cả tiền xu của các ngân hàng lớn ở Trung Nguyên đúng không?

 

Dương Tiêu nở nụ cười: “Nếu đã chưa nhìn thấy, vậy còn không mau đếm đi, hôm nay cho ông đếm tiền đến mức bị chuột rút luôn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK