CHương 1294:
Lần này, không phải Dương Tiêu chết thì là Đường Hạo chết.
Anh ta hiểu sâu sắc nếu không thể _ lay chuyên được Dương Tiêu, thì đên lúc đó không cân Dương Tiêu ra tay, Dương Bân Hàn cậu chủ lón nhà họ Dương ở Đề Đô sẽ tự tay giết mình.
Dương Tiêu cười khây: “Tôt chiên thư của các người Dương Tiêu này nhận được rôi, không còn sớm nữa, mời trở về!”
Đường Hạo tỏ vẻ không nghe thấy, – nhìn lướt qua toàn bộ tập đoàn Tuyêt Tiêu, ánh mặt càng ngày càng lạnh âm hiểm.
Cuôi cùng, Đường Hạo nhìn về phía đám con cháu dòng chính nhà họ Đường: “Bị Dương Tiêu và Đường , Mộc Tuyết đè ép, chắc các người rất khó chịu đúng không?”
“Nói cho các người biệt, tôi, Đường Hạo không phải như trước đây. Tập đoàn dược phẩm Hạo Thiên có vôn đăng ký mười tỷ tệ. Ngoài ra, tôi còn có sự hỗ trợ hệt mình của Dương Bân Hàn, cậu chủ lớn nhà họ Dương ở Đề Đô”
“Ở lại đây, sau này chỉnh đốn thì đừng tri nhà họ Đường không thương tiếc, đi theo tôi, tôi sẽ xây dựng một nhà họ Đường hoàn toàn mới!”
Cái gì! Xây dựng một nhà họ Đường hoàn toàn mới?
Nghe vậy, đám con cháu dòng chính nhà họ Đường có mặt tại hiện trường đều lộ ra vẻ xúc động, không ít người đã rục rịch.
Nhưng mà bọn họ biết Dương Tiêu là cậu chủ nhỏ nhà họ Dương ở Đề Đô, cho dù bị đuổi khỏi nhà họ Dương ở Đề Đô cũng không phải là người bọn họ có thể đắc tội.
Điều quan trọng nhất là vào ngày Dương Tiêu ủng hộ Đường Mộc Tuyết lên năm quyền, Trịnh Thu quản gia của nhà họ Dương ở Đề Đô đã đích thân đến, điều này đủ cho thấy thái độ của người nhà họ Dương ở Đề Đồ đối với Dương Tiêu.
Nói trắng ra, trận chiến này hoàn toàn không phải là trận chiến giữa Đường Hạo và Dương Tiêu, mà là một trò chơi sinh tử giữa Dương Bân Hàn cậu chủ lớn nhà họ Dương ở Đê Đô và Dương Tiêu.
Trong một trận long tranh hồ đấu có liên quan đến rất nhiều thứ, nếu đồng đội mắc sai lầm, có thể tưởng, tượng cuồi cùng sẽ thể thảm như thê nảo.
Nhìn đám con cháu dòng chính nhà Đường do dự, Đường Hạo lại hét lớn: “Các người yên tâm, hôm nay Đường Hạo này đưa các người đi, Dương Tiêu hoàn toàn không dám giữ lại!”
Lời này vừa dứt, nhiều con cháu dòng chính nhà họ Đường hoàn toàn không nén được nồi bôn chôn trong lòng.
“Anh Hạo, tôi biết anh sẽ dẫn chúng tôi xây dựng một nhà họ Đường hoàn toàn mới, tôi đi theo anh!” Một thanh niên trực tiếp đứng lên.
“Đúng vậy, đi theo Đường Hạo nhà họ Đường mới có tương lai mới, đi theo Đường Mộc Tuyết thì đâu còn có nhà họ Đường? Tôi thây chỉ có nhà họ Dương thôi, tôi ủng hộ Đường Hạo!” Lại có thêm một người trung niên có ảnh hưởng sâu xa trong nhà họ Đường đứng ra.
“Bà nội bị Dương Tiêu hại chết, tên súc sinh này mang tội tày trời, nhât định sẽ bị ông trời trừng phạt, anh Hạo, tôi bằng lòng đi theo anh xây dựng một nhà họ Đường hoàn toàn mới”
Trong chốc lát, hết bóng dáng này đên bóng dáng khác đứng ra.
Không lâu sau, Đường Hạo chiếm ít nhất táni mươi phân trăm đám con cháu dòng chính nhà họ Đường, chỉ có chưa đến hai mươi phần trầm đám con cháu dòng chính nhà họ Đường còn đang do dự.
Nhìn đám con cháu dòng chính nhà họ Đường căm phân dâng trào, Dương Tiêu tự giêu: “Thật sự là nuôi một lũ chó điên không quen biết. Tôi, Dương Tiêu nói tại đẫy, hôm nay chỉ cân các người đi theo Đường Hạo, thì sau này sẽ không có chuyện quay đầu lại!”