Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết (truyện full tác giả Giang Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 34

Đường Kiến Nghiệp có nhịn cười nói: “Long Long, hiện tại con cũng xem như đã có thành tụ, quen biết rộng, không bằng giới thiệu cho Dương Tiêu một công việc khác, ở Đường Gia tham ăn biếng làm như vậy cũng không phải là kế sách lâu dài, hơn nữa đám người dòng chính Đường Gia còn cũng biết rồi đấy!”

Lời nói của Đường Kiến Nghiệp dù không rõ ràng, nhưng những người ở đó ai mà không hiểu ẳn ý của ông là gì, chính là ám chỉ Dương Tiêu trong mắt dòng chính Đường Gia chính là một tên phế vật, một trò cười không hơn không kém mà thôi.

Đường Long gật đầu nói: “Phụ thân nói không sai, để con suy nghĩ thử! Tập đoàn của con hiện tại vẫn đang tuyển nhân viên quét dọn nhà vệ sinh, Dương Tiêu khẳng định không làm được, dù sao cũng không thể cướp công việc của những ông lão bà lão đúng không?”

“Con có quên một quản đốc, hiện tại công trình đang thiếu công nhân dọn gạch, nhưng nhìn tay chân của Dương Tiêu chắc chắn cũng không làm được! Đúng rồi, con còn quen biết một hộ nuôi heo, không Dương Tiêu cậu đi giúp người ta cho heo ăn?”

Vừa dứt lời, Đường Long nhịn không được bật cười, Đường Kiến Nghiệp cũng cười phụ họa theo.

Hai người Đường Kiến Quốc, Triệu Cầm lỗ tai đỏ ửng, bọn họ đều biết Đường Long chính là cố ý xỉ nhục Dương Tiêu, nhưng bọn họ có thể làm được gì.

Không còn cách nào khác, Dương Tiêu tên phế vật này quá vô dụng, căn bản không có gì để khoe khoang.

“Đường Long, anh đừng quá đáng!” Đường Mộc Tuyết tức giận nói.

Đường Long không chút để ý nói: “Mộc Tuyết, anh đây là vì Dương Tiêu tốt mà thôi, ở Đường Gia lừa ăn lừa uống không những trở thành trò cười trong mắt người khác, mỗi tháng cũng chỉ có hơn hai ngàn đồng; nuôi heo có gì không tốt chứ, không người chế nhạo, hơn nữa mỗi tháng thu nhập từ bốn đến năm ngàn đồng, không biết bao nhiêu người muốn đi nuôi heo mà không có cơ hội.

Đường Mộc Tuyết tức đến mức toàn thân run ry, đến mức cô muốn đứng dậy lập tức rời khỏi đi Nhìn thấy ba người nhà Đường Mộc Tuyết sắc mặt vô cùng khó coi, Đường Long và Đường Mộc Tuyết nhìn nhau, trong lòng cực kỳ thỏa mãn,.

Đường Kiến Quốc, Triệu Cầm tức đến nghiền răng nghiến lợi, mặt mày âm u.

Ngay trong khoảnh khắc hai cha con Đường Long đang cười cợt châm chọc, cửa phòng đột nhiên bật mở.

Một người đàn ông khí chất bất phàm sắc mặt khó chịu bước vào, quét mặt lạnh lùng nhìn những người đang ngồi bên trong: “Cho các người thời gian một phút, lập tức biến mất khỏi mắt tôi.”

Trong vòng một phút phải biến mắt?

Nhìn người vừa bước vào vô cùng hênh hoang, tất cả mọi người trong phòng đều kinh ngạc Đường Kiến Nghiệp tức giận, tối nay dù sao cũng là cơ hội tốt cho ông khoe khoang, làm sao có thể dễ dàng bị người khác cắt ngang được.

Đường Kiến Nghiệp đứng lên nhìn về phía người trung niên đó nói: “lời này của ông có phải có chút huênh hoang hay không?

Căn phòng này chúng tôi đã bao toàn bộ, xin mời ông ra ngoài chol”

“Đúng vậy! Lập tức biến đi, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!” Đường Long cũng không khách khí nói thêm vào.

Người đàn ông trung niên ấy cười khinh miệt, trong mắt toàn là sự coi thường: TÔ), vậy sao?”

Lúc này, một trận bước chân vội vã vang lên, giám đốc sảnh của khách sạn Chí Tôn vội vã chạy đến.

“Tống tiên sinh, thật xin lỗi ngày, nhân viên lễ tân phụ trách đặt phòng là người mới đến, cô ta không hiểu rõ quy tắc, đã bị chúng tôi sa thải!” Giám đốc sảnh vội vàng giải thích.

Vị Tống tiên sinh nói: “Bót phí lời, cho các người thời gian một phút để xử lý bọn họ, đợi lát nữa khách của tôi đến đây, nếu chậm trễ phút nào, tôi đảm bảo tất cả các người đều phải mất việc”

“Vâng, vâng, vâng!” Giám đốc sảnh không dám thở mạnh trước người đối diện.

Giây kế tiếp, giám đốc sảnh liền bước vào gian phòng bao vội vã nói: “Nhanh nhanh nhanh, lập tức rời khỏi đây, chúng tôi sẽ miên phí bữa ăn cho mọi người!”

Sắc mặt Đường Kiến Nghiệp vô cùng khó coi, tối nay là do bọn họ mời khách, nếu như bị người khác vô duyên vô cớ đuổi ra ngoài, chắc chắn vô cùng mắt mặt.

“Hừ! Dựa vào cái gì mà khiến chúng tôi phải nhường chỗ? Căn phòng này là do chúng tôi đã đặt trước.” Đường Kiến Nghiệp một chút cũng không muốn rời khỏi.

“Không sai!” Đường Long phụ họa thêm.

Triệu Cầm cười lạnh: “Các người có biết đây là ai không? Anh ta là Đường Long, cũng là người phụ trách phần mềm của Tập đoàn Microsoft Trung Nguyên, được gia chủ Tống Gia vô cùng coi trọng, các người dám đắc tội sao?”

“Anh ta được vị gia chủ nào của Tống Gia coi trọng?” Giám đốc sảnh có chút giật mình, dùng ánh mắt như nhìn kẻ thiểu năng để nhìn đám người Triệu Cầm.

“Các người có biết vị tiên sinh vừa nãy là ai không? Đó chính là Tống Công Minh gia chủ Tống Gia, tại sao lúc nãy khi Tống tiên sinh đến đây, ngài ấy lại không nhận ta các người?”

Cái gì?

Lời này vừa nói ra, khiến cho tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều biến sắc.

Đặc biệt là bản thân Đường Long, hắn giống như chịu phải hàng ngàn cú đả kích, sắc một trong phút chốc trở nên trắng bệch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK