Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết (truyện full tác giả Giang Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1730:

Bộp bộp!

Cùng lúc đó, tàu cao tốc dừng ở huyện Thiên Sơn, Dương Tiêu đi ra với vẻ mặt trầm như nước.

“Đến bệnh viện nhân dân huyện Thiên Sơn!” Sau khi rời ga tàu cao tốc, Dương Tiêu không thê không bắt taxi.

“Vâng!” Tài xế đạp ga khởi hành về phía bệnh viện nhân dân huyện Thiên Son.

Khi vừa đến phòng chăm sóc đặc biệt, cảnh tượng trước mắt thực sự khiến anh sững sờ.

Mắt phải của Vạn Tứ Hải bị sưng tây, phủ một lớp băng gạc trắng, ‹ chân của ông ta còn bị kéo căng, có vết gãy rõ ràng.

Ngay cả bàn tay của Vạn Tứ Hải cũng sưng tây đến mức gần như trở thành bàn tay béo lúp xúp như lợn, những vết sẹo rỉ máu đông lại càng rùng rợn hơn.

. Vạn Tứ Hải đang ở trong tình trạng rất tồi tệ, khuôn mặt của ông ta vô cùng xanh xao.

“Chết tiệt” Nhìn thây tình cảnh thê thảm của Vạn Tứ Hải, trong lòng Dương Tiêu không ngừng dâng lên ngọn lửa hừng hực.

Nghe thấy giọng nói của Dương Tiêu, .. Vạn Tứ Hải nhận ra Dương Tiêu đang ở đây, vẻ mặt của ông ta cảm động: “Ấn nhân!”

“Ông Vạn, không cân dậy, dưỡng thương cho tốt. Chú cháu nhà họ Lương thật sự muốn lật trời!” Dương Tiêu không khỏi năm chặt tay.

Vạn Tứ Hải là ai? Đó là người giàu nhất huyện Thiên Sơn!

Ngay cả người giàu nhất huyện Thiên Sơn cũng không đề trong mát, ra tay hung ác, kiêu ngạo này thật sự là coi trời bằng vung.

Vạn Tứ Hải không quan tâm đến tình trạng của mình, ông ta nhanh chóng nói: “Ân nhân không cân lo cho tôi, mau đến thôn trang Triệu. Nếu đến muộn có thê sẽ xảy ra án mạng!

Lương Mãnh căm ghét ân nhân và bác Triệu Thiết Căn đến tận xương tủy, e răng nêu ân nhân còn không đi, bác Triệu có thể gặp nguy hiểm đền tính mạng!”

“Đúng rồi ân nhân, bên ngoài có một chiệc xe việt dã, ân nhân mau đi qua đó đi!”

“Được, ông Vạn thù của ông tôi sẽ báo cho ông!” Dương Tiêu không do dự lập tức rời khỏi bệnh viện.

Vạn Tứ Hải bị thương thế này, Dương Tiêu cũng dám tưởng tượng bây giờ Triệu Thiệt Căn sẽ có cảnh tượng như thế nào.

Sau khi ròi khỏi bệnh viện, một thanh niên mặc vest đi giày da nói với Dương Tiêu: “Anh Dương, chìa khóal”

Nói xong, người thanh niên đưa chìa khóa của một chiếc xe việt dã Mercedes-Benz cho Dương Tiêu.

“Cảm ơn!” Dương Tiêu cầm chìa khoá lịch sự đáp lại, anh bước lên chiếc xe việt dã Benz, đi nhanh về phía thôn trang Triệu.

Cùng lúc đó, Lương Mãnh đã dẫn người đến trần áp thôn trang Triệu ở tât cả các hướng.

Hơn ba mươi máy xúc và xe nâng đậu ở công thôn trang Triệu, Lương Mãnh chồng tay lên hông, đặc ý nói: “Lão già sông lâu, mau đưa người của ông cút khỏi đây, nêu không đi hôm nay ông đây Sẽ giết hết mạng chó của các người!”

“Lương… Lương Mãnh, cậu… cậu bắt nạt người quá đáng!” Triệu Thiết Căn tức giận thân thê run lên.

“Đúng vậy, Lương Mãnh, cậu bắt nạt người quá đáng!” Người dân thôn trang Triệu cũng tràn đầy phấn nộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK