Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết (truyện full tác giả Giang Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1685:

Nói trắng ra, lần này Mục Lâm các chủ của Long Lân Các tới đây là nhắm vào mình, anh ta không hề quan tâm đến ngôi vị Thánh Ÿ.

Về y thuật của Mục Lâm, Dương Tiêu biết quá rõ ràng.

Không nói quá khi nói Mục Lâm được mệnh danh là Thánh Y tâm cỡ thế giới.

Thực lực của Alan giám khảo chính của cuộc thi giành ngôi vị Thánh Y mười năm một lần và hai vị Thánh Y các mùa trước ngôi vững trên hiện trường này hoàn toàn không bằng Mục Lâm.

Ở trong nước, mọi người chỉ biết Mục Lâm là các chủ của Long Lân Các.

Không hề hay biết, trước khi Dương.

Tiêu ra mắt, Mục Lâm đã được đê cử giải Nobel Ỷ học, suýt chút nữa Mục Lâm đã nhận được giải Nobel Y học.

Chỉ là Mục Lâm có một thân phận đặc biệt, anh ta đã từ chối giải thưởng Nobel giành cho anh ta.

Nếu không, cái tên của Mục Lâm đã đủ gây chân động trong giới y học trong nước.

Mọi người trong giới y học quốc tế đều biết rằng có hai bác sĩ yêu nghiệt ở đất nước phương Đông, bọn họ là Dương Tiêu, Dương tài ba và Mục Lâm, các chủ của Long Lân Các. Nhóm lên chính trên app truyện-hola nhé cả nhà!

Hai người này đều là những siêu đẳng cập thê giới được giới y học công nhân, chỉ là cả hai đêu quá kín tiêng, hiểm khi xuất hiện trên sàn đấu thê giới.

Nêu Dương Tiêu và Mục Lâm đề lộ thân phận trên hiện trường của cuộc chiến giành ngôi vị Thánh Y của Thiên Phủ Chỉ Quốc, thì e rằng trên toàn thế giới sẽ có một sự chân động.

Không còn cách nào, cả hai quá mạnh, mạnh đến mức khiến người khác thầm líu lưỡi.

“Chỉ như vậy đã xong? Chém gió hả?” Một thành viên của Long Lân Các chê nhạo.

“Đúng vậy, tôi thấy tên nhóc này chăng có bản lĩnh gì, nhưng kỹ năng chém gió lại quá đỉnh!”

“Ha ha ha ha! Buồn cười chết mất, câu chỉ xoa bóp thôi tế bào ung thử đã không còn nữa, làm sao có thể?”

Trong chốc lát, không biết có bao nhiêu người nhìn Dương Tiêu với vẻ mặt vui đùa, nhự thể đang nhìn chằm chằm một tên hề nhảy nhói.

Dương Tiêu thờ ơ nói: “Chém gió?

Phải chém gió hay không, chẳng phải qua kiểm tra sẽ biết ngay à?”

“Bậc thầy Alan, mời!” Liễu Giang Hà nói với Alan.

Alan nhìn Dương Tiêu, Dương Tiêu gật đầu với Alan.

Được sự cho phép của Dương Tiêu, Alan bước tới tiễn hành kiểm tra.

Sau khi xác nhận tật cả các tê bào ung thư trong người bệnh nhân đã được bài trừ hết, Alan thốt lên: “Biết mắt rồi, tế bào ung thư đã thực sự đã biến mắt. Xoa bóp Trung y kết hợp với điều trị bằng dụng cụ khoa học có thê dễ dàng loại bỏ tê bào ung thư, thật sự quả thần kỳ.”

Biến mắt?

Tế bào ung thư đã biến mắt?

ÀmI!!

Vừa dút lời, không kém một tiếng sắm chói tai từ trên trời rơi xuống, tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều sững sờ.

“Chỉ như vậy đã khỏi? Không phải chứ?” Vô sô người trợn mắt há hốc môm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK