Chương 1826:
Cái gì!!!
Tuyệt Thế Long Môn? Nghe đến đây, biêu cảm của gân một nghìn người _ trong khách sạn Thần Phong thay đổi dữ dội, thậm chí nhiều người còn cho răng họ bị ảo giác thính giác.
Bộp bộp bộp bộp!
Ngay sau đó, một loạt tiêng bước chân ngay ngăn và trật tự vang lên, chỉ thây một loạt bóng đen với khí thế bừng bừng đang tiền về phía khách sạn Thân Phong.
Người đi đầu là Ám Kim Long Vương, một trong tứ đại long vương của Tuyệt Thế Long Môn, đằng sau ông là hàng ngàn thành viên hùng mạnh của Long Môn.
Nhìn rõ logo đầu rồng đen trên ngực của Ám Kim Long Vương, tất cả mọi người tại hiện trường đều vô cùng kinh ngạc.
Lại nhìn đám người áo đen phía sau Ám Kim Long Vương, trên ngực áo có khắc một cái đầu rồng màu đen, trong chốc lát ai cũng không bình tĩnh được!
“Tuyệt Thế Long Môn? Vãi ạ!” Một ông lớn ở Đề Đô không nhịn được chửi thê.
“Vãi, vãi, vãi ạ! Đây… đây hình như là tổ chức bí ần lớn nhất thế giới, Tuyệt Thế Long Môn!”
Trong phút chốc, nhóm người bên trong khách sạn Mi Phong đều sững sờ.
Tuyệt Thế Long Môn là tổ chức bí ẩn lớn nhất thế giới, làm thế nào mà sự tồn tại nặng ký này lại tới đây?
Người ta đồn rằng vũ khí hạt nhân và Tuyệt Thế Long Môn là bắt tử. Hoàn toàn có thể tưởng tượng được Tuyệt Thế Long là tôn tại vững chắc như thế nào trên thế giới này!
Hơn nữa, theo thời đại này, về cơ bản sẽ không huy động được vũ khí hạt nhân.
Một khi vũ khí hạt nhân xuất hiện, nó sẽ không chỉ phá hủy Tuyệt Thế Long Môn, mà là toàn bộ thê giới.
Bà cụ lại đột nhiên đứng lên, vẻ mặt già nua tràn đầy kinh hãi: “Tuyệt Thế Long Môn? Tổ chức bí ẩn lớn nhất thế giới?”
“Tuyệt Thế Long Mộn? Làm sao có thể? Sao tồn tại bí ẩn này lại tới đây?”
Dương Bân Hàn kinh hãi lùi về phiế sau, trên trán toát mô hôi lạnh.
Ám Kim Long Vương bước tới trước mặt Dương Tiêu, trước ánh mắt của mọi người, Ám Kim Long Vương quỳ một gôi xuông, chắp tay hét lớn: “Am Kim Long Vương của Tuyệt Thế Long Môn kính chào điện hại!”
Phịch phịch phịch!!!
Theo sau Ám Kim Long Vương quỳ một chân xuống, hàng ngàn người phía sau Ẩm Kim Long Vương cũng quỳ một chân xuống, nhìn Dương Tiều bằng ánh mắt trang nghiêm.
“Chúng tôi kính chào điện hạt”
Vèo vèo vèo vèo vèol Bên ngoài cửa khách sạn Thần Phong, gân mười nghìn người nhìn vào bên trong khách sạn với vẻ mặt ngưng trọng, tất cả đều há hốc mồm.
“Chúng tôi kính chào điện hại”
“Chúng tôi kính chào điện hạI!!”
Trong chốc lát, giọng nói này đến giọng nói khác vang lên như sắm sét _ cửu thiên, khiến tất cả mọi người chóng mặt choáng váng.
“Quỳ xuống? Tất cả những người này đêu quỳ xuông? Má ơi! Người trong Long Môn kính chào Dương Tiêu?