Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết (truyện full tác giả Giang Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1837:

Sau đó, Dương Tiêu nhìn những người ở Đệ Đô tới chúc mừng: “Mọi người, yên tiệc đã bắt đầu rồi, sao mọi người không động đũa?”

“Chuyện này… chuyện này…”

Nghe Dương Tiêu nói, gần nghìn người sợ tới mức nhìn nhau.

Không ai trong số họ là kẻ ngốc, họ biệt lúc này Dương Tiêu đang tức giận như thê nào.

Dương Tiêu không nhúc nhích đũa, ai dám động?

Cho dù Dương Tiêu dám dùng đũa, thì ai đủ can đảm dùng đũa?

Ai dám động, người đó chết!

Dương Tiêu liệc nhìn mọi người với cái nhìn lạnh lùng nói: “Mọi người, hôm nay là ngày trọng đại của anh cả tôi trở về Đề Đô, đừng ngây ngốc nữa, mau động đũa đít”

Dưới ánh mắt thiêu đốt của Dương Tiêu, tất cả mọi người chỉ cảm thấy ón lạnh từ gót chân bay vút lên Bội Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên mô hôi nhễ nhại không kìm được sợ hãi bước tới nói: “Bà cụ, cậu Dương, tôi chợt nhớ hôm nay vợ tôi sắp sinh, tôi phải về nhà xem thê nào, chào tạm biệt trước!”

Vừa dứt, cơ thể người đàn ông trung niên gân như hóa thành một tia chớp, biến mắt tại hiện trường khách sạn Thần Phong.

“Không phải chứ?” Nhìn chằm chằm bóng lưng người trung niên xâu hỗ biên mật, mọi người sững sờ.

Như đã biết, người đàn ông trung niên chạy trỗn chính là Mã Bân, chủ nhà họ Mã một trong mười hai gia tộc lớn ở Đề Đô.

Ngay cả chủ nhà giàu ở Đề Đô cũng bôi rồi chạy trôn, điêu này đơn giản là quá kinh hoàng!

Một áp lực vô hình lân nữa quét qua xung quanh, Dương Tiêu giơ tay phải lên: “Mọi người, còn chần chừ gì nữa? Sao không động đũa? Chẳng lẽ các người coi thường anh trai Dương Bân Hàn của tôi à?”

Nhìn chằm chằm vẻ mặt nghiêm nghị của Dương Tiêu, gần nghìn người sợ . hãi nuôt nước bọt vào trong.

Ngay sau đó, Chu Quảng Khôn chủ nhà họ Chu ở Đề Đô nhanh chóng đứng lên: “Bà cụ, cậu Dương, thật sự xin lôi, con chó husky nhà tôi sắp sinh rôi, tôi phải về nhà xeml”

Vèol Vừa dứt lời, Chu Quảng Khôn chủ nhà họ Chu gần như biên thành tia chớp, hoảng sợ bỏ chạy.

“Đờ mờ, tàn nhẫn!” Nhìn thấy một nhà giàu khác chạy trốn, nh mắt của không ít người đêu tan vỡ.

Đặc biệt là khi nghe husky sắp sinh, ông nội ông, ông cần qua loa đến thế hả?

Sau đó, Triệu Minh chủ nhà họ Triệu ở Đế Đô vội vàng tiền lên nói: “À, tôi quên mắt một chuyện, chó husky, nhà tôi cũng sắp sinh, tôi cũng phải về nhà xem sao, mọi người, tạm biệt!”

Vèol Nói xong, ba nhà giàu ở Đề Đô đã bỏ trôn.

– Ba nhà giàu ở Đề Đô liên tiếp chạy trốn khỏi hiện trường, đám người còn lại cũng không dám ở lại.

“Vãi a, tôi chọt nhớ: ra hôm nay mẹ tôi đã sắp xếp một buồi gặp mặt họ hàng cho tôi, tôi cũng phải đi trước!” Một ông già r nhà giàu nồi tiếng trạc sáu mươi tuổi nói.

Nhìn ông cụ trạc tuổi sáu mươi, ai cũng sững sờ nhồn nháo.

Mẹ kiếp, ông nội ông có thể bịa ra một lý do lây lệ khác không?

“Đờ mời! Trước khi đến đây tôi quên tắt gas ở nhà, xin lỗi mọi người, tôi phải đi đây!”

“AI Tôi đột nhiên nhớ ra lúc trước tôi đến Đại Bảo Kiện không làm biện pháp an toàn, không tốt, tôi phải đến bệnh viện xét nghiệm máu xem mình có bị AIDS không!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK