CHƯƠNG 268
Trong lòng Dương Tiêu tất nhiên có sự kiên định của mình, bản hòa tấu Song of Herding Sheep do đích thân Lăng Ảnh Huyên sáng tác bị biểu diễn thương mại hóa, chuyện này Dương Tiêu căn bản không cách nào chấp nhận được. Cũng vì vậy, đối diện với tiếng kêu gào của mọi người xung quanh, Dương Tiêu căn bản không hề để ý đến.
Trong mắt Dương Tiêu, điều này không những khinh nhờn Lăng Ảnh Huyên, còn có không tôn trọng bản hòa tâu Song of Herding Sheep.
Bản hòa tấu Song of Herding Sheep phong phú hàm ý, nếu muốn hoàn toàn lĩnh ngộ được tinh túy bên trong không phải là chuyện dễ dàng gì, dù cho là Dương Tiêu cũng chỉ có thể miễn cưỡng nói rằng đã tham ngộ toàn bộ mà thôi.
Chỉ có thể nói rằng, Lãng Lãng mặc dù đã diễn tấu bản hòa tấu này, nhưng lại làm mát đi linh hồn của bản hòa tấu. Chỉ đơn giản là biểu diễn thương mại không hơn không kém căn bản không cách nào khiến cho khán giả cảm nhận được như cây cối gặp gió xuân.
Nhìn thấy thái độ cứng rắn của Dương Tiêu, khán giả có mặt ở hiện trường càng thêm phẫn nộ.
“Cậu nói cái gì? Cả đời này cũng không xin lỗi? Chàng trai này, tôi em cậu chính là chưa từng bị người khác đánh đúng không?”
“Không sai! Chàng trai này, không bằng chị em chúng tôi hôm nay sẽ dạy cho cậu một bài học?”
“Thật quá đáng! Cậu thì được tính là thứ gì? Vậy mà lại ngang nhiên chỉ trỏ phê bình Lãng Lãng đại sư!”
Trong mắt của tất cả mọi người, Dương Tiêu cũng chỉ là một kẻ lâu la không lên được sân khấu, chỉ có thể đứng dưới này huyên hoang lừa bịp người khác mà thôi. Nếu so sánh với Lãng Lãng, Dương Tiêu căn bản không đáng nhắc đền.
Trong mắt của những khán giả có mặt ở đây, Lãng Lãng chính là nam thần hoàn mỹ không tỳ vét trong mắt bọn họ, cho nên bọn họ tuyệt đối không cho phép nam thần của mình bị Dương Tiêu xỉ nhục.
Đám người càng điên cuồng phẫn nộ, Cung Linh Nhi cũng hoảng sợ, cô gấp gáp nói: “Dương Tiêu anh không có việc gì chứ? Không bằng anh nhún nhường một chút?”.
Dù cho cô là thiên kim đại tiểu thư Cung gia, nhưng hiện giờ đối mặt với hiện trường đang mắt khống chế như hiện tại cũng cảm thấy có chút ngây ngốc.
Dương Tiêu cười nhạt một tiếng: “Tại sao phải nhún nhường?
Những lời tôi nói có gì sai hay sao?”
Nhìn thấy Dương Tiêu đến hiện tại cũng không có ý xin lỗi, những người ở hàng ghế đầu có chút mắt khống chế.
“Cậu trai này, xem ra cậu thật sự quá phách lối rồi, xem ra anh em chúng tôi cần phải dạy cho cậu một bài học!” một người đàn ông râu quai nón hung dữ nói.
“Đợi lát nữa nhất định phải đánh cho tên tiểu tử này răng rơi đầy đất, để miễn cho hắn sau này ra ngoài ăn nói bậy bại”
Không ít phái nữ lúc này nhìn Dương Tiêu cảm thấy kinh tởm khôn cùng, giống như Dương Tiêu chính là loại ruồi nhặng khiến người ta chán ghét, hôi thối không chấp nhận được.
Đây rõ ràng chính là buổi hòa nhạc của Lãng Lãng, nếu như hiện trường xuất hiện sự việc âu đả đánh nhau, như vậy tuyệt đối sẽ ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng của hắn.
“Bình tĩnh, xin mọi người nhất định phải giữ bình tĩnh!” Lãng Lãng lên tiếng.
Bản thân dù sao cũng là nhân vật chính của buổi hòa nhạc hôm nay, hắn ta mặc dù cũng không ưa thích Dương Tiêu, nhưng dù sao cũng không thể khoanh tay đứng nhìn người hâm mộ của mình đánh nhau với người khác.
Lãng Lãng lúc này đang đứng trên khán đài nhìn sang Dương Tiêu thắc mắc hỏi: ‘Lãng Lãng tôi mặc dù chưa lĩnh ngộ được hết tinh túy của bản hòa tấu Song of Herding Sheep; nhưng dù sao thực lực cũng xếp thứ nhất thứ hai trong nước; trong giới nghệ thuật đàn piano, tất cả mọi người đều biết bản hòa tấu Song of Herding Sheep vô cùng êm tai, nhưng lại khó lòng biểu đạt được thứ sâu nhất trong tận tâm hồn, không lẽ vị tiên sinh này không thừa nhận chuyện này hay sao?”
Cung Linh Nhi cũng chơi đàn piano, cô đương nhiên biết rằng bản hòa tấu Song of Herding Sheep có bao nhiêu khó chơi: “Đúng vậy! Dương Tiêu à, tiết mục biểu diễn vừa rồi của Lãng Lãng quả thật vô cùng xuất sắc!” Cung Linh Nhi phải thừa nhận nói.
Dưới ánh nhìn quan sát của tất cả mọi người, Dương Tiêu cười nhạt, hắn nhìn sang Lãng Lãng nói: “Tôi hỏi anh, nếu như anh đã biết bản hòa tấu này khó có thể đàn ra được điều cốt lõi linh hồn bên trong, vậy tại sao lại lựa chọn biểu diễn tiết mục này tại buổi hòa nhạc? Đây không là tiết mục thương mại hóa thì là gì?”
“Tôi lại hỏi anh, anh có biết tác giả của bản hòa tấu Song of Herding Sheep này rốt cuộc là ai không? Anh biểu diễn thương mại hóa bản hòa tấu này có nhận được ủy quyền của tác giả hay chưa?”
Sau khi bị Dương Tiêu liên tục đưa ra câu hỏi chất vấn, sắc mặt Lãng Lãng dần dần trở nên ngây ngốc.
Hắn ta vậy mà thật sự bị Dương Tiêu bắt bài rồi, bản hòa tấu Song of Herding Sheep này hắn chỉ tình cờ nghe được bản thu âm trên mạng, căn bản không biết người sáng tác là nhân vật nào.
Cho dù có hỏi thăm tất cả mọi người trên trái đất này, e rằng cũng không có ai biết được tác giả của bản hòa tấu Song of Herding Sheep này rốt cuộc là ai?
Tất cả mọi người có mặt ở hiện trường cũng ngây người, không ít người yêu nhạc dương cầm cũng tỉ mỉ suy nghĩ lại, nhất thời đờ đẫn không cách nào nghĩ ra được người sáng tác bản hòa tấu Song of Herding Sheep này là ai.
Cung Linh Nhi kỳ quái nhìn sang Dương Tiêu hỏi: “Bản hòa tấu Song of Herding Sheep này không phải là bản thu âm được lưu truyền trên mạng hay sao? Tác giả sáng tác hình như chưa bao giờ xuất hiện qua!”
Lãng Lãng cũng nghiêm túc nói: “Tôi mặc dù không nhận được sự đồng ý của tác giả bản hòa tấu này, nhưng cũng vì tôi không biết đây rốt cuộc là tác phẩm của vị tiền bối nào trên thế giới.”