“Sắp đến giờ rồi!” Khương Khâu Phong thập giọng nói.
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, hết xe này đến xe khác nhanh chóng xuất hiện.
“Nhà họ Thang ở Kim Lăng, Thiên Phủ Chỉ Quốc dẫn theo năm nghìn tinh hoa tới tiếp viện!”
“Nhà họ Viên ở Tây Nam, Thiên Phủ Chi Quốc dẫn năm nghìn tinh hoa tới tiếp viện!”
“Lâm Phàm nhà họ Lâm ở Đề Đô dẫn năm nghìn tinh anh đến tiếp viện!”
Trong phút chốc, lại có thêm ba âm thanh đột nhiên vang lên, rất đông người từ ba hướng tới hiện trường.
“Cái gì? Nhà họ Thang ở Kim Lăng?
Nhà họ Viên ở Tây Nam? Nhà họ Lâm ở Đề Đô? Thêm ba nhà trong mười nhà quyền thế lớn ở Thiên Phủ Chi Quốc? Cùng với nhà họ Khương, có bón trong mười nhà quyền thế lớn ở Thiên Phủ Chi Quốc, chúng…
chúng ta đánh như thế nào? Hoàn toàn không đánh được!”
Nhìn thấy số lượng lớn người công kích, ba trong số mười nhà quyền thế lớn ở Thiên Phủ Chi Quốc kéo đên, số lượng bên nhà họ Khương lên tới sáu, bảy mươi nghìn người, cảnh tượng kinh hoàng đên đáng sợ.
Thử tưởng tượng mà xem, chiến đấu ở Đề Đô, tập hợp sáu bảy mươi nghìn người, đây là khái niệm gì?
Đúng là lật đỏ! Quá điên rồ!
Tuy nhiên, lại thêm một giọng nói khác bùng nỗ.
“Nhóm lính đánh thuê Tham Sói ở Đông Nam Á dẫn mười nghìn tinh hoa đến tiếp viện!”
Dưới ánh mắt quan sát của mọi người, đội hình do nhà họ Khương dân đầu có thêm mười nghìn người nữa.
Trần Khải hơi tái mặt nhìn Dương Tiêu: “Lão đại, nhóm lính đánh thuê.
Tham Sói là nhóm lính đánh thuê sô một Đông Nam Á, sao bọn họ lại trộn lẫn vào?”
Bảy tám mươi nghìn người tụ tập, Khương Khâu Phong ông cụ nhà họ Khương cười điên cuông: “Tên giặc Dương Tiêu kia, nhà họ Khương chúng tôi đã tập hợp được bảy tám mươi nghìn người, cậu sẽ đâu với nhà họ Khương chúng tôi như nào?
Tôi cho cậu một lời khuyên, mau quỳ xuống cúi đầu xưng thân, tôi sẽ cho cậu toàn thây! “
“Đúng vậy, Dương Tiêu, nếu cậu còn có chút lương tâm, đừng để người khác chêt oan, mau quỳ xuông cúi đầu xưng thần!” Khương Võ cũng cười điên cuồng.
Đôi mắt của hai cha con họ khóa chặt Dương Tiêu, như thể hôm nay Dương Tiêu muốn trốn cũng khó.
Liếc nhìn bảy tám mươi nghìn người do Khương Khâu Phong và Khương Võ đứng đâu, Dương Tiêu thờ ơ nói: “Một đám người ô hợp, một đám gà đất chó sành, muốn Dương Tiêu này quỳ xuống cúi đầu xưng thân, các người là cái thá gì?” “
Cái gì!!!
Bảy tám mươi nghìn người là đám người ô hợp?
Bảy tám mươi nghìn người là gà đất chó sành?
Dứt lời, vô số người đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Dương Tiêu.
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, hết xe này đến xe khác nhanh chóng xuất hiện.
“Nhà họ Thang ở Kim Lăng, Thiên Phủ Chỉ Quốc dẫn theo năm nghìn tinh hoa tới tiếp viện!”
“Nhà họ Viên ở Tây Nam, Thiên Phủ Chi Quốc dẫn năm nghìn tinh hoa tới tiếp viện!”
“Lâm Phàm nhà họ Lâm ở Đề Đô dẫn năm nghìn tinh anh đến tiếp viện!”
Trong phút chốc, lại có thêm ba âm thanh đột nhiên vang lên, rất đông người từ ba hướng tới hiện trường.
“Cái gì? Nhà họ Thang ở Kim Lăng?
Nhà họ Viên ở Tây Nam? Nhà họ Lâm ở Đề Đô? Thêm ba nhà trong mười nhà quyền thế lớn ở Thiên Phủ Chi Quốc? Cùng với nhà họ Khương, có bón trong mười nhà quyền thế lớn ở Thiên Phủ Chi Quốc, chúng…
chúng ta đánh như thế nào? Hoàn toàn không đánh được!”
Nhìn thấy số lượng lớn người công kích, ba trong số mười nhà quyền thế lớn ở Thiên Phủ Chi Quốc kéo đên, số lượng bên nhà họ Khương lên tới sáu, bảy mươi nghìn người, cảnh tượng kinh hoàng đên đáng sợ.
Thử tưởng tượng mà xem, chiến đấu ở Đề Đô, tập hợp sáu bảy mươi nghìn người, đây là khái niệm gì?
Đúng là lật đỏ! Quá điên rồ!
Tuy nhiên, lại thêm một giọng nói khác bùng nỗ.
“Nhóm lính đánh thuê Tham Sói ở Đông Nam Á dẫn mười nghìn tinh hoa đến tiếp viện!”
Dưới ánh mắt quan sát của mọi người, đội hình do nhà họ Khương dân đầu có thêm mười nghìn người nữa.
Trần Khải hơi tái mặt nhìn Dương Tiêu: “Lão đại, nhóm lính đánh thuê.
Tham Sói là nhóm lính đánh thuê sô một Đông Nam Á, sao bọn họ lại trộn lẫn vào?”
Bảy tám mươi nghìn người tụ tập, Khương Khâu Phong ông cụ nhà họ Khương cười điên cuông: “Tên giặc Dương Tiêu kia, nhà họ Khương chúng tôi đã tập hợp được bảy tám mươi nghìn người, cậu sẽ đâu với nhà họ Khương chúng tôi như nào?
Tôi cho cậu một lời khuyên, mau quỳ xuống cúi đầu xưng thân, tôi sẽ cho cậu toàn thây! “
“Đúng vậy, Dương Tiêu, nếu cậu còn có chút lương tâm, đừng để người khác chêt oan, mau quỳ xuông cúi đầu xưng thần!” Khương Võ cũng cười điên cuồng.
Đôi mắt của hai cha con họ khóa chặt Dương Tiêu, như thể hôm nay Dương Tiêu muốn trốn cũng khó.
Liếc nhìn bảy tám mươi nghìn người do Khương Khâu Phong và Khương Võ đứng đâu, Dương Tiêu thờ ơ nói: “Một đám người ô hợp, một đám gà đất chó sành, muốn Dương Tiêu này quỳ xuống cúi đầu xưng thân, các người là cái thá gì?” “
Cái gì!!!
Bảy tám mươi nghìn người là đám người ô hợp?
Bảy tám mươi nghìn người là gà đất chó sành?
Dứt lời, vô số người đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Dương Tiêu.