Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết (truyện full tác giả Giang Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1441:

 

Nhìn Hâu Tử ngất xỉu, Triệu Vô Cực như được giải toả: “A phi! Chỉ một tên ngu ngốc nhà mày mà lại muôn đầu với tao? Mày xứng à?”“

 

Tuy nhiên, ngay sau đó Triệu Vô Cực đã bật khóc.

 

“Con mẹ nói! Chết mắt, chết mất, chết mắt thôi!”

 

Vì di chuyền quá dữ dội, vết thương của Triệu Vô Cực cũng chảy máu nhiều.

 

“Cứu với! Cứu với!”

 

Triệu Vô Cực dựng tóc gáy, gầm rú liên tục.

 

Đáng tiếc, đây là một công trường bỏ hoang, cơ bản là xung quanh không có người.

 

Thỉnh thoảng một vài người đi đường nghe thây tiêng gầm rú trong bóng tôi, không biệt còn tưởng là bị ma ám nên vội Năng bỏ chạy.

 

Đau đón, tra tấn triền miên.

 

Nước mắt, chảy rì rào.

 

Triệu Vô Cực nằm trên mặt đất mặt tái. nhợt không còn chút máu, chỉ có thể chờ án tử hình từ thần chết.

 

Ngày hôm saul Khi tia nắng đầu tiên chiếu xuống trái đất vào sáng sớm, cuộc chiên khốc liệt bên trong khách sạn Bốn Mùa ở Trung Quốc mới dừng lại.

 

“Chủ nhà Triệu, tra tấn cả một đêm, thoải mái chứ? Tôi là Tiểu Thúy, sau này nhất định phải nhớ lật thẻ bài của tôi nha!” Người phụ nữ trung niên hơn một trấm kilogram hài lòng mặc quân áo vào.

 

“Hu, hu hu hu hưu…”

 

Nằm trên giường, Triệu Tín rơi lệ.

 

Đêm qua đối với ông ta mà nói đơn giản là một cơn ác mộng, ông ta đã bị núi thịt hơn một trăm kiloògram tra tắn cả một đêm.

 

Bây giờ, Triệu Tín nhìn thấy phụ nữ thì nảy sinh cảm giác sợ hãi sâu sắc.

 

Nếu muốn Triệu Tín phải bày tỏ cảm xúc hiện tại của mình, thì chỉ có thể miêu tả là cảm giác mệt mỏi và không thích.

 

“Sao lại dậy sớm vậy?”

 

Đường Mộc Tuyết như mèo con lười biêng nhìn Dương Tiêu.

 

Sau khi tối qua cuối cùng cũng cá – nước thân mật, cả hai người đều rất hài lòng.

 

Nhìn gương mặt xinh đẹp của Đường Mộc Tuyết ửng hồng, khoé miệng.

 

Dương Tiêu hỏi nhệch lên: “Bởi vì, kịch hay, lúc này mới bắt đầu!”

 

“Thằng nhóc này đã làm chuyện xấu xa gì vậy? Thê mà linh vật lại bị đóng đỉnh trên mặt đất!”

 

“Đúng vậy! Tên nhóc này chắc chắn đủ ác, nêu không, ai lại phát rô làm ra loại chuyện này!”

 

“Chậc chậc! Mau đi thôi, nêu đây là chiêu hại người mới thì sao?” Sáng sớm, nhiều người xuất hiện trên công trường bỏ hoang lắc đầu quay lưng bỏ đi khi nhìn thây tình cảnh bi đát của Triệu Vô Cực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK