Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết (truyện full tác giả Giang Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1705:

Dương Tiêu, cậu biết nơi này là chỗ nào không? Đây là tập đoàn Kim Thị, không phải chỉ nhánh của nhà họ Lý ở Đông Hải!” Đường Long cười âm hiêm.

Lần trước khi làm việc trong công Íy của Lý Minh Hiên, anh ta đã bị đuổi việc một cách tàn nhẫn vì xúc phạm Đường Đường, sự việc này luôn khiến Đường Long ghi hận trong lòng.

Cuối cùng cũng gặp được một cơ hội, Đường Long quyết tâm sỉ nhục Dương Tiêu một cách nghiêm khắc.

Nhìn Đường Long làm người hung ác, Dương Tiêu chế nhạo: “Tôi biễt đây là tập đoàn Kim Thị, vậy thì sao?

Anh muôn nói gì?”

“Hừi! Tôi biệt cậu và Lý Minh Hiên có quan hệ không bình thường, nhưng đây là tập đoàn Kim Thị, là sân nhà của tôi. Là rồng thì phải nằm ngửa, còn nêu là hồ thì phải năm sắp cho tôi. Nếu không, tôi bảo đảm sẽ khiến hai người bị đuổi như chó nhà có tang!” Trên mặt Đường Long lộ vẻ kiêu ngạo mạnh mẽ.

“Đúng vậy, trước mặt Đường tổng…của chúng tôi, các người chăng là cái thá gì!”

“Tôn Bằng, cái thằng vô dụng xúc phạm Đường tổng, còn dám vu oan cho Đường tông không đặt cốc cà phê vào tay cậu ta, thật sự không biết sông chêt!”

“Đường tổng, hai người này trông thật sự rât chướng mắt, hay là anh nói một câu, chúng ta đánh bọn họ đến mức cha mẹ không nhận ra, anh thấy sao?”

Trong tập đoàn Kim Thị, Đường tổng là tông giám đốc dự án, có địa vị cao, hơn nữa Đường Long có thể thu phục lòng người, hiện nay trong công ty có rất nhiêu người lầy lòng Đường Long.

Chính là bởi vì Đường Long ăn sâu bén rễ nên Đường Long mới dám kiêu ngạo như vậy.

Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn Dương Tiêu và Tôn Bằng bằng ánh mát lạnh lùng, như thê chỉ cân Đường Long ra lệnh, bọn họ sẽ bảo đảm khiên Dương Tiêu và Tôn Bằng chịu không nổi.

Nhìn Đường Long không ai bì nồi, Dương Tiêu chê nhạo nhìn Tôn Bằng: “Oai phong như vậy! Hiện tên này giữ chức vụ gì?”

“Em… em không biết!” Vẻ mặt Tôn Băng tái nhọt nói.

Nhắc đến chuyện này, Đường Long ngạo nghề chê nhạo: “Tôi có chức vụ gì? Tôi là trưởng nhóm phụ trách dự án thứ ba của tập đoàn Kim Thị!”

“Nói đến đây, tôi còn muốn cảm ơn cậu nhiều đó Dương Tiêu, nêu không có cậu, tôi cũng sẽ không bị Lý Minh Hiên đuổi việc, cũng không có Thước vị trí tốt như này, biệt không? Lương một năm của công việc này nhiêu hơn trước kia năm trăm nghìn tệ!

Tròn năm trăm nghìn tệ, chét lặng rồi GHỦ 2n Ánh mắt của anh ta cực kỳ khinh thường, như thê Dương Tiêu không đáng nhắc tới trước mặt anh ta, Dương Tiêu chỉ là một tên hề nhảy nhót điền hình mà thôi.

“O! Người phụ trách tổ dự án thứ ba?

Tôi còn tưởng là quan chức cấp cao nào cơ! Được rồi, đừng đắc ý nữa, trở về thu dọn đồ đạc đi!” Dương Tiêu không khỏi bật cười.

Nhìn thấy Dương Tiêu không hề sợ hãi, Đường Long nhíu mày nói: “Thu dọn đồ đạc? Phề vật, cậu có ý gì?”

“Không có gì cả, ý tôi là anh lại bị đuồi việc, thu dọn đồ về nhà đi!” Dương Tiêu nhẹ giọng nói.

Cái gì!

Thu dọn đồ về nhà?

Điều này không phải ám chỉ Đường Long sắp bị sa thải sao? Đường Long bị tập đoàn Kim Thị đuổi việc?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK