Chương 1798:
Hoa Mộ Tranh chỉ phòng bên cạnh: “Căn nhà không quá lớn, nhưng có đủ mọi thứ, châp nhận ở nhé!”
“Như thế này. vẫn nói là chấp nhận?
Đã đủ xa xỉ rồi!” Dương Tiêu cười nhẹ.
Hai phòng ngủ, cộng với một phòng làm việc, một ban công quan sát rộng hai mươi ba mươi mét vuông, khá sang trọng.
Mệt mỏi cả ngày, Dương Tiêu đầy cửa phòng ngủ bên cạnh, chỉ thấy bên trong có một chiếc giường lớn màu trằng, bên trong có tật cả những đồ sinh hoạt cần thiết, sàn nhà sạch bóng, bệ cửa số không tì vết.
Rõ ràng là phòng đã được chuẩn bị kỹ càng.
Dương Tiêu nhếch mép: “Xem ra cô Hoa đã thật sự hao tâm tôn phí!”
“Đó là đương nhiên, thích không?”
Khoé miệng Hoa Mộ Tranh hơi nhêch lên.
Nhìn dáng vẻ bất ngờ của Dương Tiệu, trong lòng Hoa Mộ Tranh cảm thây rât vui mừng.
Không thể không nói, Hoa Mộ Tranh đã chuẩn bị trước, đang đợi Dương Tiêu đến.
Dương Tiêu đương nhiên có thể nhìn ra Hoa Mộ Tranh đã chuẩn bị trước, chỉ là Dương Tiêu không đoán được Hoa Mộ Tranh đã nảy sinh tình cảm nam nữ với mình.
Dương Tiêu nói đùa: “Không tệ, tôi rất thích!”
“Thích thì tốt, thích thì có thể ở lâu, tôi ở một mình quả thật có hơi xa xỉ!”
Hoa Mộ Tranh cười duyên.
Dương Tiêu lắc đầu: “Một đêm là đủ!
Tôi sợ Mộc Tuyết nhà tôi sẽ hiểu làm!”
“Anh quan tâm đến cảm xúc của Đường Mộc Tuyết đến vậy à?” Hoa Mộ Tranh hỏi thẳng.
Dương Tiêu nhìn Hoa Mộ Tranh với ánh mất trong veo nói: “Đúng Vậy, Mộc Tuyệt rật kỳ vọng vê tôi, tôi không thê đề Mộc Tuyết thất vọng!”
“Tôi thực sự ghen tị với cô ấy!” Khuôn mặt ngọc xinh đẹp của Hoa Mộ Tranh hiện lên nét ghen tị.
Cô thực sự ghen tị với Đường Mộc Tuyết, khi gặp được một người đàn ông tôt, chăm sóc mình chu đáo như vậy.
Hoa Mộ Tranh cũng biết lý do chính khiến Dương Tiêu chọn qua đêm ở đây đêm nay là để bảo vệ sự an toàn của mình.
Kít Đúng lúc này, mấy chiếc xe ô tô màu đen dừng trước Câm Lí Viên.
Bộp bộp bộp bộp!
Ngay sau đó, bóng đen nhanh chóng bước ra khỏi xe, một người đàn ông.
đầu đỉnh dẫn đầu đang ngậm điêu xì gà hỏi: “Tường Tử, nghe ngóng xong chưa? Thăng nhóc đồ sông ở đây à?”
“Lão đại, thật một trăm phần trăm, thằng. nhóc đó sống ở đây!” Một người đàn ông xâu xí bước tới.
Trong mắt . người đàn ông đầu đỉnh hiện lên vẻ khinh thường: “Vậy thì tốt, đi theo tôi!”