Àm!I!
Ngay khi vua Muay Thái Fordi bước ra, một luồng khí mạnh mẽ ở trên cao cách đó không xa nhốt Fordi.
Nhìn kỹ hơn, Trịnh Thu Thánh Võ châu Ä, quản gia của nhà họ Dương ở Đề Đô đang nhấp một ngụm trà.
“Fordi, đã lâu không gặp, đến uống trà với ông già này đi!” Giọng nói chậm rãi của Trịnh Thu vang lên.
Vua Muay Thái Fordi cười khinh thường: “Trịnh Thu, Thánh Võ châu Ä2 Thú vị!”
“Ha! Đối thủ của ông là tôi!”
Khi vua Judo Louis XIII nhìn chằm chằm Dương Tiêu với ánh mắt lạnh lùng, chiến thần Sol mang theo một thanh kiếm bước tới.
“Chiến thần Sol?2” Nhìn thấy người nọ, Louis XIII ngạc nhiên.
Rõ ràng ông ta không ngờ bên cạnh Dương Tiêu lại có nhiều èao thủ siêu câp như vậy.
Anh Tán hủ Khương Văn Long chế nhạo: “Tất cả cao thủ của anh xuất hiện hết rồi chứ? Anh không gọi được ai nữa rồi đúng không? Chờ lát nữa tôi hợp lực với ông cụ giết anh như giết chó!”
“Anh tự tin đến vậy?” Một giọng nói chế giêu đột nhiên vang lên.
Lý Thần Chiến cầm dao pha bước ra ngoài.
Anh Tán Thủ Khương Văn Long liếc nhìn Lý Thần Chiến, khinh thường nói: “Lý Thần Chiến đúng không?
Người hầu cũ của nhà họ Liễu ở Đề Đồ nhí? Anh còn không bảo vệ được người mình yêu, còn muôn đối phó với tôi2 Đúng là ngu dốt, nực cười!”
Bị Khương Văn Long chế giễu, Lý Thần Chiến nắm dao pha càng chặt hơn, một luồng sát khí từ ttdhT người Lý Thân Chiến bộc phát.
Bởi vì Khương Văn Long đã chạm vào nồi đau thực sự trong lòng Lý Thần Chiến.
“Làm như anh rất giỏi không bằng, tới tói tới, thêm ông nội Lonò Ngũ này thì sao?” Long Ngũ không hề dò dự bước ra.
“Hả?” Khương Văn Long nhìn thấy Long Ngũ bước ra anh ta đột nhiên thay đôi sắc mặt.
Lý Thân Chiên vốn đã có kỹ năng phi thường, lại thêm Long Ngũ có cảm giác khủng hoảng mạnh mẽ, Khương Văn Long có thể ngửi thấy cảm giác khủng hoảng.
Các cao thủ đỉnh cao lần lượt đối đầu với nhau.
Mà ánh mắt của Dương Tiêu và Khương Khâu Phong đêu vô cùng sác bén khóa chặt đôi phương.
Khương Khâu Phong giêu cọt: Tên khôn, sức triệu tập của cậu vượt ngoài dự đoán của tôi. Đáng tiệc, dù sao gừng càng già càng cay, bây giò cậu còn có thời gian, đề lại di ngôn đi!”
Cho dù anh đã kêu gọi tất cả các cao thủ ra đối đầu với những đối thủ mạnh, nhưng Khương Khâu Phong vân không hê sợ Dương Tiêu.
Là lưỡi dao sắc bén đầu tiên của Thiên Phủ Chi Quốc, Khửơng Khâu Phong có sự kiêu ngạo của riêng ông ta.
“Lão nghé con, tôi đã chuẩn bị quan tài tôt cho ông. Đúng lúc ở đây có khá nhiêu nghĩa trang, cho ông thời gian chọn một cái!” Dương Tiêu nhẹ nhàng chỉ vào một phân đất trong nghĩa trang.
Hôm nay, hai thế hệ lưỡi dao sắc bén của Thiền Phủ Chỉ Quốc quy tụ về nghĩa trang Hương Sơn.
Dù hai bên chưa đấu, nhưng trận đấu đỉnh cao đã diễn ra một cách lặng lẽ.
“Hừù! Tên khốn mồm mép sắc bén!”
Ngay khi vua Muay Thái Fordi bước ra, một luồng khí mạnh mẽ ở trên cao cách đó không xa nhốt Fordi.
Nhìn kỹ hơn, Trịnh Thu Thánh Võ châu Ä, quản gia của nhà họ Dương ở Đề Đô đang nhấp một ngụm trà.
“Fordi, đã lâu không gặp, đến uống trà với ông già này đi!” Giọng nói chậm rãi của Trịnh Thu vang lên.
Vua Muay Thái Fordi cười khinh thường: “Trịnh Thu, Thánh Võ châu Ä2 Thú vị!”
“Ha! Đối thủ của ông là tôi!”
Khi vua Judo Louis XIII nhìn chằm chằm Dương Tiêu với ánh mắt lạnh lùng, chiến thần Sol mang theo một thanh kiếm bước tới.
“Chiến thần Sol?2” Nhìn thấy người nọ, Louis XIII ngạc nhiên.
Rõ ràng ông ta không ngờ bên cạnh Dương Tiêu lại có nhiều èao thủ siêu câp như vậy.
Anh Tán hủ Khương Văn Long chế nhạo: “Tất cả cao thủ của anh xuất hiện hết rồi chứ? Anh không gọi được ai nữa rồi đúng không? Chờ lát nữa tôi hợp lực với ông cụ giết anh như giết chó!”
“Anh tự tin đến vậy?” Một giọng nói chế giêu đột nhiên vang lên.
Lý Thần Chiến cầm dao pha bước ra ngoài.
Anh Tán Thủ Khương Văn Long liếc nhìn Lý Thần Chiến, khinh thường nói: “Lý Thần Chiến đúng không?
Người hầu cũ của nhà họ Liễu ở Đề Đồ nhí? Anh còn không bảo vệ được người mình yêu, còn muôn đối phó với tôi2 Đúng là ngu dốt, nực cười!”
Bị Khương Văn Long chế giễu, Lý Thần Chiến nắm dao pha càng chặt hơn, một luồng sát khí từ ttdhT người Lý Thân Chiến bộc phát.
Bởi vì Khương Văn Long đã chạm vào nồi đau thực sự trong lòng Lý Thần Chiến.
“Làm như anh rất giỏi không bằng, tới tói tới, thêm ông nội Lonò Ngũ này thì sao?” Long Ngũ không hề dò dự bước ra.
“Hả?” Khương Văn Long nhìn thấy Long Ngũ bước ra anh ta đột nhiên thay đôi sắc mặt.
Lý Thân Chiên vốn đã có kỹ năng phi thường, lại thêm Long Ngũ có cảm giác khủng hoảng mạnh mẽ, Khương Văn Long có thể ngửi thấy cảm giác khủng hoảng.
Các cao thủ đỉnh cao lần lượt đối đầu với nhau.
Mà ánh mắt của Dương Tiêu và Khương Khâu Phong đêu vô cùng sác bén khóa chặt đôi phương.
Khương Khâu Phong giêu cọt: Tên khôn, sức triệu tập của cậu vượt ngoài dự đoán của tôi. Đáng tiệc, dù sao gừng càng già càng cay, bây giò cậu còn có thời gian, đề lại di ngôn đi!”
Cho dù anh đã kêu gọi tất cả các cao thủ ra đối đầu với những đối thủ mạnh, nhưng Khương Khâu Phong vân không hê sợ Dương Tiêu.
Là lưỡi dao sắc bén đầu tiên của Thiên Phủ Chi Quốc, Khửơng Khâu Phong có sự kiêu ngạo của riêng ông ta.
“Lão nghé con, tôi đã chuẩn bị quan tài tôt cho ông. Đúng lúc ở đây có khá nhiêu nghĩa trang, cho ông thời gian chọn một cái!” Dương Tiêu nhẹ nhàng chỉ vào một phân đất trong nghĩa trang.
Hôm nay, hai thế hệ lưỡi dao sắc bén của Thiền Phủ Chỉ Quốc quy tụ về nghĩa trang Hương Sơn.
Dù hai bên chưa đấu, nhưng trận đấu đỉnh cao đã diễn ra một cách lặng lẽ.
“Hừù! Tên khốn mồm mép sắc bén!”