Chương 1511:
“Con rơi nhà giàu?” Victor giật mình.
Giây tiếp theo, Victor dùng ánh mắt trịnh trọng nhìn chằm chằm Dương Tiêu: “Cho dù cậu Dương là con rơi nhà giàu, thì cũng giông như thần linh cửu thiên, bọn tôi chỉ có thể ngước nhìn!”
Cái gì!!!
Dương Tiêu giống như thần linh cửu thiên?
Bọn tôi chỉ có thể ngước nhìn?
Àm!!
Victor vừa dứt lời, Đường Hạo và Miyamoto Masao như bị sét đánh, hai mắt hoàn toàn đờ đẫn.
Dưới ánh mắt đờ đẫn của Đường Hạo và Miyamoto Masao, Victor nhanh chóng ký tên vào bản hợp đồng, đóng dâu rồi đưa bản hợp đồng cho Dương Tiêu.
“Cậu Dương, cậu xem hợp đồng này có vấn đề gì không?” Trong mắt Victor hiện lên vẻ cuông nhiệt hỏi.
Dương Tiêu cầm lấy hợp đồng đưa cho Đường Mộc Tuyết: “Mộc Tuyết, nhìn xeml”
Đường Mộc Tuyết cần thận kiểm tra, mừng rỡ nói: “Không có vần đề gì, không có vân đê gì cải”
“Cô Đường, hợp tác vui vẻ!” Khuôn mặt bà Miria tràn đây nụ cười.
Bà có thể nhìn ra Dương Tiêu thật sự yêu chiều Đường Mộc Tuyết.
Đường Mộc Tuyết kích động duỗi bàn tay nhỏ nhắn ra: “Bà Miria, hợp tác vui vẻi”
“Hợp… hợp tác vui vẻ?”
Đường Hạo và Miyamoto Masao chứng kiến cảnh này, như bị trúng một triệu điểm sát thương, hai mắt tối sâm.
Bọn họ bố trí tỉ mỉ lâu như vậy, nhưng cuôi cùng lại bị Dương Tiêu không đáng đê mắt tới phá hỏng.
Có được sự hợp tác, Dương Tiêu nhìn Victor: “Ông Victor, bảo tướng quân Sol qua sớm chút, tôi đợi ở Trung Nguyên!”
“Cảm ơn cậu Dương, cảm ơn cậu Dương!”
Bệnh nhiễm lạnh của con trai có thể chữa trị, Victor thân là người cha rất Vui mừng. Rốt cuộc, không ai muôn người tóc trắng tiễn người tóc xanh.
Chào hỏi mấy câu với vợ chồng.
Victor Miria xong, Dương Tiêu dẫn Đường Mộc Tuyết ra khỏi phòng.
Trước khi đi, Dương Tiêu nhìn nhân viên phục vụ: “Đã đóng gói bít tết Kobe xong chưa? Lát còn đưa về cho chó ăn!”
“Thưa anh, bít tết Kobe mà anh muốn đóng gói đây ạl” Nhân viên phục vụ đưa miễng bít tết cho Dương Tiêu với vẻ kính trọng.
Sau khi nhận miếng bít tết Kobe đã đóng gói, Dương Tiêu nhẹ nhàng nói: “Không biết những con chó kia ăn xong món này có bị biến thành chó dại không. Thời buổi này có rất nhiều chó dại!”
Nói xong, Dương Tiêu thôn thức, câm bàn tay nhỏ xinh của Đường Mộc Tuyết đi về phía bên ngoài khách sạn Thân Đô.