Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết (truyện full tác giả Giang Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 278

Trong đầu Dương Tiêu bất giác nảy ra một suy nghĩ to gan, Đường Đường này không phải sẽ thích mình rồi chứ? Nếu không, dựa theo tính cách tùy tiện của cô, tuyệt đối sẽ không trang điểm bản thân thành dạng thục nữ như thế nào.

Trong lòng Đường Đường cũng đã dẫn vặt rất lâu, quyết định có nên bước đầu dò thám Dương Tiêu hay không.

Chị gái, xin lỗi, em nghĩ em thật sự đã thích anh rễ rồi. Hơn nữa, những năm nay hai người đều không có làm chuyện vợ chồng, cũng đủ chứng minh rằng tình cảm hai người lúc riêng tư có điểm bất hòa. Dù cho trong lòng Đường Đường chịu dày vò không gì sánh bằng, nhưng cô vẫn có xúc động muốn tiến một bước dò thám thử.

Không còn cách nào khác, đối với Đường Đường lúc này vẫn còn trong giai đoạn tình đầu e ấp, xúc động khi thích Dương Tiêu đã chiến thắng tát cả lý trí của cô.

Nếu như cô không dũng cảm dò thám thử, có lẽ cô sẽ hối hận cả đời này.

Dương Tiêu lúc này xoa đầu cô sau đó kỳ quái hỏi: “Con bé này, không sốt! Như thế nào lại ăn nói bậy bạ rồi?”

Nhìn thấy phản ứng của Dương Tiêu, trong lòng Đường Đường tràn ngập cô đơn, cô gượng cười nói: “Anh rễ, anh đang nghĩ gì vậy? Em chỉ đùa giỡn với anh mà thôi! Anh có biết cái gì gọi là trò camera ẫn chỉnh người khác hay không?”

*Trò camera ẩn chỉnh người khác?” Dương Tiêu cả khuôn mặt không tin tưởng lặp lại.

Mi Đường Đường không dám nhìn trực tiếp vào mắt hắn, một lần nữa kiên định nói: “Đúng vậy! Chúng em hiện tại vô cùng phổ biến trò chơi châm chọc nam sinh, nếu không tin anh có thể đến trường học hỏi thăm một chút!”

Dương Tiêu dở khóc dở cười nói: “Con bé này, em phải chú ý một chút, nếu như người khác thật sự hiểu lầm em có ý gì với họ thì sao, nếu như em nói đây chỉ là trò camera ẩn, vậy thì ngượng ngùng cho cả hai rồi!”

Đường Đường cắn nhẹ môi, đột nhiên nhìn Dương Tiêu hỏi: “Anh rễ, nếu như vừa rồi không phải là camera ẩn thì anh sẽ như thế nào?”

Nhìn thấy phản ứng của Đường Đường, Dương Tiêu lập tức hoảng hốt không thôi, hắn như thế nào cũng không ngờ được rằng Đường Đường vậy mà lại đặt ra câu hỏi như vậy.

Nếu như Đường Đường thật sự thích hắn, vậy thì Dương Tiêu nhức đầu rồi đây.

Dù sao, Đường Đường cũng là em gái ruột của Đường Mộc Tuyết, là em vợ của mình, loại tình tiết cầu huyết trong thể loại phim gia đình như thế này tại sao lại xuất hiện ở ngoài đời chứ?

Hơn nữa, Dương Tiêu là một người chung thủy trong chuyện tình cảm, hắn nhất định sẽ không chấp nhận tình cảm này. Suy nghĩ tỉ mỉ một phen, Dương Tiêu cho rằng bản thân mình đã suy nghĩ quá nhiều rồi.

Trong năm năm nay, Đường Đường đối với bản thân chán ghét cực kỳ, đây nhất định đang muốn chỉnh mình một phen, kiểm tra xem bản thân hắn có chung thủy với Đường Mộc Tuyết hay không đây.

Dương Tiêu cười nhạt một tiếng nói: “Con bé này, em cứ yên tâm đi; toàn bộ tâm trí của anh đều đặt trên người chị em, tuyệt đối sẽ không làm ra bắt kỳ chuyện gì có lỗi với Mộc Tuyết!”

“Ò!” sau khi nghe được câu trả lời của hắn, Đường Đường càng cảm thấy cô đơn.

Cô thật sự không nghĩ rằng Dương Tiêu lại cho rằng bản thân mình nói những lời này chính là đang khảo nghiệm tình cảm của hắn và chị gái. Trong lòng thở dài một hơi, Đường Đường vô cùng bất lực. Không lẽ tình cảnh bản thân mình lúc này giống như câu nói xa xưa kia hay sao?

Một bại cho lý tưởng phù phiếm thuở thiếu thời; hai bại cho thời thanh xuân không hiểu chữ tình, ba bại cho hiện thực tàn khốc tang thương, tựa như kẻ niên thiếu không chờ kịp mùa hè quay về. Thiêu thân rõ ràng biết ngọn lửa đỏ đốt nó tan thành tro bụi, nhưng vẫn kiên quyết chọn thiêu thân lao đầu vào lửa. Bản thân yêu thích anh rễ của mình, rốt cuộc là đúng hay sai?

Nhằm mục đích không khiến cho Dương Tiêu suy nghĩ quá nhiều, Đường Đường miễn cưỡng nợ nụ cười, cô mỉm cười nói: “Anh rễ, anh có biết hôm nay là ngày gì không?”

“Là ngày gì?” Dương Tiêu kinh ngạc hỏi.

Đường Đường có chút tức giận nói: “Hôm nay là sinh nhật của em, không lẽ anh không nhớ hay sao?”

“Sinh nhật?” Dương Tiêu có chút dở khóc dở cười Chuyện này cũng đừng nhắc đến, hắn quả thật không nhớ kỹ ngày sinh của Đường Đường, hắn chỉ biết cô đại khái sinh vào tháng mấy, nhưng không biết thời gian cụ là ngày tháng nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK