Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết (truyện full tác giả Giang Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một người khiêu khích bảy tám mươi nghìn người, Dương… Dương Tiêu này sợ đên mức nồi điên rồi hả?

“Đám người ô hợp? Gà đất chó sành? Đầu cậu bị lừa đá à? Sắp chết đến nơi mà cậu còn không nìn rõ tình huống hả?”

Khương Võ chủ nhà họ Khương nhìn Dương Tiêu bằng ánh mắt vui đùa dày đặc, như thể Dương Tiêu giống một con môi có tinh thân đang trên đà sụp đồ.

“Đúng vậy, chủ nhà, tôi thấy tên nghiệp chướng này bị doạ chết lặng, cậu ta hoàn toàn xong đời rồi!”

“Vùng vẫy giãy chét, ai mà chẳng biết ăn nỏi lớn lôi2 Doạ ai đấy?”

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu rồi chế nhạo.

Bây giờ bọn họ đã tập hợp được bảy tám mươi nghìn nh: bọn họ không tin Dương Tiêu còn có thê gây sóng gió.

Quân đội do nhà họ Khương đứng đầu đã vượt qua Dương Tiều gấp mười lần, họ ăn đứt Dương Tiêu dễ như trở bàn tay.

Trong mát người nhà họ Khương, chỉ cân ông cụ Khương Khâu Phong ra lệnh, bọn họ nhất định sẽ trong nháy mắt có thể giết chết tên giặc Dương Tiêu.

Long Ngũ tiến lên nói: “Anh bạn, xem ra tình huống không lạc quan mắy!”

“Cậu Dương, hay lát nữa chúng tôi chặn sau, cậu rời đi trước. Đây là Đề Độ, tôi tin bọn họ không dám tàn sát trắng trọn, giữ. được núi xanh không lo không có củi đốt!” Cung Minh chủ nhà họ Cung cũng tiên lên khuyên ngăn.

“Người anh em Dương, rút, nắm bắt cơ hội rút càng sớm càng tôt!” Kim Đại Chung cũng khuyên.

Bên kia người đông thê mạnh, bảy tám nghìn người bọn họ làm sao có thê đầu với bảy tám mươi nghìn người, cho dù bọn họ đầu sắt cũng không dám chơi Tại hiện trường to lớn, chỉ có hai cha con Trần Khải, Trần Long chủ nhà họ Tràn và hai cha con Lý Minh Hiên, Lý Minh Dương chủ nhà họ Lý là không hề lo lắng, vì họ biết Dương Tiêu còn có những lá bài khác.

Dương Tiêu cười nhẹ: “Rút? Không cân thiệt! Mọi người, lát nãy mọi người hãy đứng xa một chút, không cần tham chiên, cần thận máu bắn vào người.”

Cái gì!

Không cần tham chiến?

Cần thận máu bắn vào người?

Đây… đây là có ý gì?

“Anh bạn!” Vẻ mặt Long Ngũ thay đổi.

Dương Tiêu gật đầu, xác nhận lại: “Nghe tôi, tránh xa chút, không cân tham chiên!”

”Ýo yo yo! Đúng là có tình có nghĩa, khiến người khác cảm động chết mắt!

Dương Tiêu, tôi sẽ thoả mãn cậu.

Nhà họ Khương chúng tôi chỉ cần giết cậu, chỉ cần cậu đứng ra chịu chết, tôi bảo đảm sẽ không động vào một cọng tóc của những người này!”

Khương Võ chê giêu.

Đúng vậy, mục đích cuối cùng của nhà họ Khương là tiễn Dương Tiêu về châu trời, báo thù rửa hận cho Khương Hiến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK