Chương 1833:
Dù sao bà cụ cũng là bà nội của anh, mặc dù Dương Tiêu muốn đoạt lại tất cả những gì thuộc về mình, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới việc giết chết bà cụ.
Mặt khác, Dương Bân Hàn căm hận Dương Tiêu sâu sắc, người này nhất định phải chết!
Nhưng, ông nội Trịnh Trịnh Thu hiển nhiên là đang duy trì sự uy nghiệm của toàn bộ nhà họ Dương ở Đề Đô, Dương Tiêu rất tôn trọng Trịnh Thu, lần này anh sẽ chọn cho Trịnh Thu thể diện.
Trịnh Thu cũng đã nói rõ, chỉ cần bữa tiệc hôm nay. kết thúc, anh có thể trong tối ngoài sáng giết Dương Bân Hàn bắt cử lúc nào.
Dừng một chút, Dịch Thấp nói tiếp: “Mau giải quyết đi!”
“Vâng!” Dương Tiêu đáp.
Nhìn đồng hồ, Dương Tiêu lâm bẩm: “Lúc này chắc những người nọ cũng đã tới rồi!”
Tạch tạch tạch tạchI Khi lời nói của Dương Tiêu vừa dứt, cách đó không xa trên bầu trời, một chiếc trực thăng bay về phía khách sạn Thần Phong.
“Trực thăng? Vãi ạ! Ở ngay trong Đề ‘ Đô lại có người lái máy bay trực thăng? Không phải chứ?” Nhìn thấy trực thăng tới gần, mí mắt của mọi người nhảy loạn xạ.
Dưới ánh mắt quan sát của mọi người, chiếc trực thăng hạ cánh, những người tóc vàng lần lượt bước ra từ trực thăng.
“Người nước ngoài? Người nước ngoài từ đâu đên?”” Nhiêu người kinh ngạc.
Như đã biết, Đề Độ vốn là thủ đô của Thiên Phủ Chỉ Quốc, ở thủ đô không cho phép máy bay trực thăng bay.
Bây giò không chỉ có máy bay trực thăng tới, mà còn là người nước ngoài tới, điều này hoàn toàn năm ngoài dự đoán của mọi người.
Dưới sự chú ý của mọi người, ông già Âu Mỹ cúi đầu chào Dịch Tháp trên chiếc xe thể thao Vàng trước, sau đó ông già bước vào đại sảnh: “Ronald kính chào điện hạt”
Cái gì! Ronald?2 Oal Vừa dứt lời, hiện trường bỗng nhiên nồ tung như bom khiến ai cũng choáng váng.
“Ronald? Đây không phải là chủ nhà cũ của gia tộc Chris, một tập đoàn tài phiệt tầm cỡ thế giới ở châu Âu sao?
Tại sao ông ấy lại tới đây?”
“Đờ mờ! Không biết! Chẳng lẽ Ronald cũng là người của Dương Tiêu?”
“Đò mò! Chắc chắn là thế rồi, không nghe thấy Ronald gọi Dương Tiêu là điện hạ hả?”
Sự kinh ngạc trên gương mặt của gân một nghìn người không còn có thể lay chuyển được nữa, họ biết Dương Tiêu có thực lực, nhưng lại không biết Dương Tiêu có uy lực đến mức có thể khiến nhà tài phiệt đẳng cấp thế giới kính chào.
Như đã biết, Tuyệt Thế Long Môn không bao giờ can thiệp vào cuộc chiên giữa các nhà tài phiệt đẳng cấp thế giới.
Thậm chí có thê nói, Tuyệt Thê Long Môn có địa vị cao cả, bọn họ thậm chí không thèm kết bạn với các nhà tài phiệt tầm cỡ thế giới.
Vì vậy, Ronald này chắc chắn đến vì Dương Tiêu, và không liên quan gì đên Tuyệt Thé Long Môn.
Sau đó, một âm thanh khác bùng nỗ.
“Tôi Stephen kính chào điện hạ!” Một ông già khác bước tới, nghiêm nghị nói.