Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết (truyện full tác giả Giang Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vâng, Long chủ!” Tất cả một trăm nghìn Thân Long Vệ đứng lên khỏi mặt đất với vẻ mặt kính trọng.

Một trăm nghìn Thần Long Vệ đến, tình thế đã hoàn toàn đảo ngược.

Nhìn hai cha con Khương Khâu Phong và Khương Võ đang tái nhọt, ánh mắt của Dương Tiêu dần trở nên khinh thường dày đặc.

“Hỏi thử, tôi nói các người là một đám người ô hợp, các người phục không?”

“Hỏi thử, tôi nói các người là gà đắt chó sành, các người có phục không?”

Hai câu đơn giản rơi xuống, nhưng lại chứa đựng rất nhiều uy nghiêm, đám người vừa nãy còn đặc ý ngạo mạn lập tức không còn chút máu trước mặt Dương Tiêu.

Ừng ực! Ừng ực!

Cảm nhận được sức ép khủng khiếp như có như không trên người Dương Tiêu, mấy trăm thành viên trong các gia tộc lớn tới giúp nhà họ Khương ở Đề Đô nuốt nước miêng, trên mặt đâu còn máu.

Tuyệt Thế Long Môn chính thức tán công!

Long chủ mới, thái độ nhìn bằng nửa con mắt!

Coi Dương Tiêu là kẻ thù, cũng chính là kẻ thù của Tuyệt Thế Long Môn, tổ chức bí ẩn lớn nhất thế giới.

Các người phục không?

Chuyện này còn cần phải hỏi sao?

Lúc này, người nhát gan chân đã run rây.

Dương Tiêu từ trên cao nhìn xuống, anh nhìn vệ phía một chủ nhà giàu có ở Đề Đô: “Ông có phục không?”

Bị Dương Tiêu nhìn chằm chằm, chủ nhà giàu run sợ, cỗ họng đau rát: “Phục, phục phục phục, tôi phục, cả nhà họ Chu đêu phục!”

Ngay sau đó, chủ nhà giàu kia quay đâu nhìn Khương Khâu Phong ông cụ nhà họ Khương: ŠXin lỗi ông cụ Khương, trời lạnh đồ mưa rôi, tôi phải về nhà cất quần áo!”

Dưới áp lực mạnh mẽ của Dương Tiêu, ông ta quyết định chọn rời đi.

Lúc này cuộc chiến vẫn chưa bắt đầu, nêu còn không kịp thời rút lui, sợ răng ông ta sẽ không đi được nữa.

“Ông, còn ông nữa, các người có phục không?” Dương Tiêu khinh thường nhìn đám chủ nhà các gia tộc lớn.

Tí tách! Tí tách!

Bị Dương Tiêu nhìn chằm chằm, mấy người đứng đầu gia tộc lớn đều toát mô hôi lạnh, cả người run lên.

“Xin lỗi ông cụ Khương, vừa nãy vợ tôi nói nhà bị cháy, tôi phải nhanh chóng vê xem thê nào!”

Nghe đến đây, Khương Khâu Phong buôn bực suýt nôn ra máu.

Trời mưa lớn, ông nói với tôi nhà ông bị cháy? Có cần qua loa đến thê không?

Sau đó, lại thêm một người khác bước tới.

“Xin lỗi ông cụ Khương, hôm nay là một ngày tốt lành, tôi định đi du lịch với vợ, tôi đi trước!”

Cái gì!

Ngày tốt lành? Đi du lịch?

Mẹ kiếp, tròi đang mưa rất lớn, ông lại nói với tôi là một ngày tốt lành?

Một người dẫn đầu, một nhóm người không thẻ bình tĩnh được nữa.

“Xin lỗi ông cụ Khương, lần trước cậu cả Dương Bân Hàn trở về con husky nhà tôi đã sinh con, trùng hợp là hôm nạy husky nhà tôi lại sinh tiếp, tôi phải vê xem sinh được bao nhiêu con!”

“Ha ha! Chủ nhà Lưu trùng hợp thật đấy, chắc chắn là con chó đực thà tôi khiên con chó cái nhà ông mang thai.

Sau này hai nhà chúng ta là họ hàng, tôi cũng đi với ông xem thử thê nào!”

“Mẹ kiếp! Lão Vương, ông không biết xâu hồ hả? Chắc chăn là con chó đực nhà tôi khiến con chó cái nhà lão Lưu mang thai, liên quan gì đến ông?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK