Chương 1118:
Lương Mãnh không ngại giết Triệu Thiệt Căn, hiện nhà họ Lương của anh ta được hậu thuẫn bởi một ông lớn, mà ông lón này cũng có ý muỗn giành được phong thủy đất quý báu của núi Tướng Quân.
“Dương… Dương Tiêu?” Nhìn rõ người chặn năm đâm sắt của Lương Mãnh, người nhà họ Triệu trồ mắt đứng nhìn.
Bọn họ biết rất rõ thực lực của Lương Mãnh mạnh như nào, vừa nãy mây người nhà họ Triệu đều bị một đâm của Lương Mãnh đánh ngã xuông đất, bây giờ đã được đưa tới bệnh viện.
“Sao lại là cậu ta?” Triệu Văn Triết, Tôn Phú Quý, Triệu Liên và những người khác đều thay đổi sắc mặt.
Không ai ngờ một phế vật trong mặt người khác lại đứng ra vào thời điểm nguy hiểm.
Trong sự kinh ngạc của mọi người, Dương Tiêu quay đâu nhìn Triệu Thiệt Căn: “Ông ngoại, ở đây giao cho cháu, ông lui lại một chút đi!”
Vẻ mặt của Triệu Thiết Căn rất phức tạp, ông thật sự không ngờ Dương Tiêu lại đứng ra vì mình.
Ông coi Dương Tiêu là kẻ giết người, ngay cả bản thân mình cũng đối xử với Dương Tiêu như vậy, nhưng không ngờ, Dương Tiêu không những không so đo với ông mà còn đứng ra vì mình. Trong chốc lát, trên mặt Triệu Thiết Căn lộ ra vẻ xâu hỏ.
“Kỹ năng của Lương Mãnh không tầm thường, cậu cân thận chút!” Triệu Thiết Căn nhắc nhở trước, sau đó lùi lại.
Dương Tiêu cười nhẹ nhàng: “Ông ngoại yên tâm, cháu tự có chừng mực!”
“Tên phế vật này điên à?” Triệu Cầm sợ hãi co rụt cô lại.
Bọn họ biết rất rõ Lương Mãnh hung tàn như thế nào, bây giờ Dương Tiêu đứng ra, trong mặt bọn họ chăng phải là muôn chêt sao?
Sác mặt Đường Kiến Quốc u ám nhưng cũng không tiện nói thêm, dù sao Triệu Thiết Căn cũng là bố vợ của ông ta.
Sau khi khuyên Triệu Thiết Căn lui xuông, Dương Tiêu mới nhìn Lương Mãnh: “Có hai vị tướng quân được chôn ở núi Tướng Quân, đó là liệt sĩ họ Triệu và liệt sĩ họ Lương của các anh!”
“Từ xựa đến nay, hậu duệ của hai nhà đều chôn ở núi Tư: ớng Quân.
Bây giò nhà họ Lương của các anh muốn chiếm núi Tướng Quân, chuyện này không thích hợp lãm nhĩ?”
“Nhóc con, tôi khuyên cậu không cần xen vào chuyện của người khác!”
Lương Mãnh tỏ vẻ thù địch.
Đám người nhà họ Lương nghe thấy Dương Tiêu vì chuyện núi Tướng Quân mà đứng ra, tật cả đều rất tức giận.
“Ai nói nhà họ Lương chúng tôi chiếm, rõ ràng chúng tôi đã đưa tiền, đây là mua, không phải chiếm!”
“Trước đó chúng tôi đã cảnh cáo người nhà họ Triệu rồi, bọn họ không biết tốt xấu, đây là tự rước lấy nhục!”
“Nhìn đức hạnh của người nhà họ Triệu bọn họ đi, giao núi Tướng Quân cho bọn họ cũng lãng phí, tốt hơn hết là giao hết toàn bộ cho nhà họ Lương chúng tôi!”
Nghe vậy, đám người nhà họ Triệu đêu giận tím mặt. Mỗi người đều run rấy toàn thân, nhưng lại không thể làm gì. Đứng sau nhà họ Lương còn có một ông lón, thế lực yếu ớt của nhà họ Triệu không đủ khả năng xúc phạm bọn họ. Hơn nữa Lương Mãnh đã từng giết người thấy máu, nếu Lương Mãnh bị xúc phạm đến chết, hậu quả khủng khiếp là hoàn toàn có thể tưởng tượng được.