Người đàn ông lực lưỡng không thể tấn công được cho nên liền bị Sở Quốc Thiên đưa tay ra đơn giản một cái liền bắt được.
Anh ta hồ lớn một tiếng, trong nháy mắt chỉ cảm thấy chính mình giống như bị kìm sắt kẹp chặt lại, anh ta không nhịn được mà nổi giận mắng: “Con mẹ nó, mày biết chúng tạo là ai không hả? Vậy mà mày lại dám động thủ với cả tạo, đúng là mày chán sống rồi mà!” “Tôi không quan tâm các người là ai nhưng mà khi các người chọc đến con gái của tôi cũng là chọc đến tôi! Nếu biết thức thời thì hãy cút ngay!”
Giọng của Sở Quốc Thiên lạnh lùng nói, sức lực ở trong tay cũng tăng mạnh lên.
Bởi vì hôm nay anh cùng với Bảo Nhi và Lâm Thanh Di đi chơi cho nên anh cũng không muốn gặp phải mấy chuyện này.
Ai biết được những người này lại hết lần này đến lần khác không chịu buông tha.
Người đàn ông vạm vỡ này vùng vẫy vài cái nhưng vẫn không thể nào rút tay của mình lại, anh ta cần rằng một cái muốn dùng chân để đạp: "Đồ khốn kiếp, tao đây là người trong hội Kền Kền sẽ nhớ mày, mày lại dám động thủ với bọn tao như vậy có phải là mày không muốn. “A!” Người đàn ông vạm vỡ này còn chưa nói xong thì đã hét thảm lên một tiếng.
Đây vốn là ý định công kích của người đàn ông này cho Sở Quốc Thiên nhưng mà ngược lại anh ta đã bị Sở Quốc Thiên nhấc chân lên dẫm vào đầu gối của anh ta.
Ngay sau đó chính là âm thanh răng rắc. "A..."
Có vẻ như là xương cốt của anh ta đã bị nứt ra.
Dù vậy nhưng Sở Quốc Thiên cũng không có ý dừng tay lại, mà ngay sau đó anh nâng chiếc chân còn lại của mình lên hướng về phía mặt của đối phương sau đó mạnh mẽ đạp xuống.
Toàn bộ quá trình diễn ra Bảo Nhi đã bị che mắt lại cho nên cũng không thể nhìn thấy, không nên để cho trẻ nhỏ thấy cảnh bạo lực như vậy.
Động tĩnh ở bên này không biết đã thu hút sự chú ý của biết bao nhiều du khách đi tới vườn bách thú chơi.
Người đàn ông vạm vỡ kia ngã ở trên mặt đất, nhẹ răng trợn mắt, đầu chảy đầy mồ hôi, chỉ vào Sở Quốc Thiên mà mắng: “Con mẹ nói, vậy mà mày dám động thủ, mày phải chết cho tao! Mày..
Sở Quốc Thiên cười lạnh, mặc kệ anh ta.
Những người đang vây ở xung quanh nhìn thì đại đa số đều đã nghe đến hội kền kền cho nên sắc mặt của bạn họ cũng không khỏi biến đổi.
Có một số người qua đường không biết đến hội Kền Kền này thì cảm thấy không hiểu mà quay sang chỗ mấy người khác hỏi: “Kền kền là tổ chức gì vậy?”
Một người phụ nữ ở bên cạnh đeo mắt kính lộ vẻ kiêng kị nói: “Kền Kền chính là một lũ côn đồ đầu đường xó chợ làm nhiều việc ác táng tận lương tâm, căn bản sẽ không giảng đạo lý với người khác, người này đã chọc phải đảm người bọn họ có lẽ là sẽ gặp phải tai họa rồi đây.” “Cái gì?” Người nọ vẫn không hiểu rõ. “Trong các thế lực ngầm ở khu vực Hoan Châu thì Kền Kền là một trong số đó, lúc trước sòng bạc ngầm ở dưới lòng đất gặp chuyện không may cũng chính là do Kền Kền làm ra! Nếu như bị bọn họ nhìn vào thì chắc chắn sẽ không có cuộc sống bình ổn, huống chỉ là cậu bạn này” Người phụ nữ này nhẫn nại tiếp tục giải thích nói, trên mặt cũng không tránh khỏi vẻ hoảng sợ.
Nghe thấy vậy thì tất cả những ánh mắt xung quanh nhìn về phía Sở Quốc Thiên đều có thêm vài phần thương cảm, liên tục thở dài. “Có lẽ người kia cũng không biết hội Kền Kền như thế nào? Tại sao mà cậu ta lại dám chọc vào... Việc này đúng là sẽ không có ai có thể cứu được cậu ta.
Nghe được những tiếng bàn luận của những người xung quanh thì trong lòng của Lâm Thanh Di cũng cảm thấy lo lắng bối rối, cùng lắm là cô có thể nói được vài câu trong lĩnh vực kinh doanh chứ mấy loại chuyện đánh nhau hỗn loạn như thế này thì cô cũng không làm được gì.
Lúc này trong lòng cô nóng như lửa đốt.
Tên lưu manh lúc trước đi tìm đồ đạc, thấy tình hình không ổn nên vội chạy đến chiếc kệ bên cạnh và đột ngột hét lên. “Mọi người đầu, mau tới đây nhanh lên, Anh Phàm bị đánh rồi!”
Ở cách đó không xa, một người đàn ông đang ngồi xổm hút thuốc lá nghe thấy vậy thì đột ngột đứng dậy, quay mắt nhìn về phía có nhiều người đang tụ tập vây quanh, sắc mặt của anh ta trầm xuống, vứt mạnh điều thuốc lá ở trong tay xuống đất. “Mẹ kiếp, là ai mà lại dám đánh người của tôi! Đi! Mau đi qua đó nhìn xem.
Tên Đầu Trọc mắng một tiếng sau đó liền gọi ra một đám người, hùng hổ đi tới chỗ của Sở Quốc Thiên!