Bà ta chỉ mới nhìn thấy một tia sáng mặt trời mọc le lói cho nên cũng không muốn vì mình mà làm cho con gái xúc động thì cô sẽ làm trái ý bà ta, đến lúc đó thật sự là bà ta có muốn khóc cũng không kịp.
Sở Anh Ngọc thấy Triệu Mai Hương và Lâm Thanh Di cũng không phản đối nữa thì lập tức cảm thấy vui sướng trong lòng, cô ta vội vàng nhắc nhở: “Chị Thanh Di, chị mau nhìn thử xem chỗ ăn cơm là ở đâu vậy?”
Lâm Thanh Di nhìn thử một chút thì nhẹ giọng trả lời: “Khách sạn Thành Đại!” "Khách sạn Thành Đại sao? Chẳng lẽ hôm nay tin tức truyền đi ở Hoan Châu là có người bí mật bao trọn khách sạn Thành Đại chính là chủ tịch Sở chuẩn bị vì chị đó sao?” Sở Anh Ngọc nghe vậy thì giật nảy mình.
Sau đó, Lâm Thanh Di dưới sự nhắc nhở của Triệu Mai Hương thì mới chịu ăn mặc tỉ mỉ một chút, mãi cho tới khi bà hài lòng thì mới thả Lâm Thanh Di đi gặp chủ tịch Sở.
Mà Sở Anh Ngọc cũng không có rảnh rỗi, cô ta cũng trở về khách sạn thay một bộ quần áo lộng lẫy khác, sau đó mới đi tới bên ngoài khách sạn Thành Đại, chờ Lâm Thanh Di dẫn cô ta đi theo vào. "Taxi!"
Triệu Mai Hương dẫn theo Lâm Thanh Di ăn mặc chỉn chu đi ra bên ngoài chung cư, cản lại một chiếc taxi. “Xin chào bác tài, tôi muốn đi khách sạn Thành Đạt
Lâm Thanh Di nhẹ giọng nói. “Khách sạn Thành Đạt sao? Nơi đó hôm nay không kinh doanh, cô đến đó làm gì?”
Chú tài xế sững sờ hỏi. “Không kinh doanh sao? Có ý gì đây?” Mấy người Triệu
Mai Hương sững sờ hỏi. “Các người vậy mà không biết à? Bây giờ toàn bộ thành phố Hoan Châu đều truyền ra một tin là nói có một người giàu có bí ẩn đã bao trọn khách sạn Thành Đạt, tùy tiện tra trên điện thoại thì cũng tra ra một chút tin tức mà. Lái xe giải thích nói.
Lâm Thanh Di nghe xong càng thêm mơ hồ, chỉ là Triệu Mai Hương cũng là người phản ứng kịp thời nhất nói: “Tôi biết rồi! Chắc chắn đó là chủ tịch Sở làm, Thanh Di, chủ tịch Sở vậy mà nhọc lòng vì con như vậy” “Mẹ, mẹ đang nói mò gì vậy?” Lâm Thanh Di tuyệt đối không tin. “Đứa nhỏ ngốc này, mẹ đã sớm nói để con đừng nghĩ mình thường như vậy mà, con phải tin tưởng vào sức quyến rũ của mình, nếu không sao lúc bình thường khách sạn Thành Đạt không bị bao trọn đi, đợi tới lúc chủ tịch Sở mời con ăn cơm lại bị bao trọn hả?” Triệu Mai Hương sẵng giọng nói.
Lâm Thanh Di khẽ nhíu mày, chỉ là vừa nghĩ tới thực lực của chủ tịch Sở, có lẽ... Hình như rất có khả năng xảy ra thật...
Chỉ là lúc này, người tài xế kia lại lộ ra vẻ mặt đầy khinh bỉ nói: “Tôi nói mấy người này, các người vì vài món ăn thức uống mà muốn tới như vậy sao?” “Ông nằm mơ đi, mau đưa chúng tôi tới khách sạn Thành Đạt!” Trong lòng Triệu Mai Hương kích động không thôi, sau khi liên tục khoát tay thì nhét Lâm Thanh Di vào trong ghế sau xe. Nhớ đọc t*ruyện trên tamlinh247.org để ủng hộ team nha!!!
Lúc hai mẹ con họ đi vào khách sạn Thành Đạt thì Sở Anh Ngọc cũng đã tiến lên đón đầu tiên.
Ngay lúc ba người định cho thấy thân phận của mình thì quản lý lễ tân lập tức vội vàng dẫn ba người đi vào thang máy, nhấn vào tầng cao nhất mà lên.
Lúc này, trong bốn người họ thì người kích động nhất chính là Triệu Mai Hương, bà ta cố nén lại trái tim như muốn nhảy khỏi cổ họng vì kích động, thỉnh thoảng còn kiểm tra giúp Lâm Thanh Di xem có chỗ nào không ổn không, mà bên kia Sở Anh Ngọc lại cảm thấy vô cùng buồn cười.
Chỉ là Triệu Mai Hương cũng không để ý, bà ta nguyện ý tự mình kiểm tra cách ăn mặc của Lâm Thanh Di, mục đích cũng đã rành rành ra đó rồi.
Cũng không lâu lắm thì thang máy dừng lại ở tầng cao nhất.
Dưới sự dẫn đầu của quản lý lễ tân thì ba người Lâm Thanh Di từ từ đi ra khỏi thang máy.
Thế nhưng ngay lập tức sắc mặt của họ biến thành vẻ sững sờ, tràn đầy vẻ không dám tin mà nhìn chằm chăm về phía trước...
Nam chính một đời là chiến thần, giữ gìn đất đai, bảo vệ tổ quốc, chính chiến tám phương, vậy mà vợ mình lại bị người khác ép nhảy lầu. Anh tức tốc quay về, đã thấy vợ mình nhảy từ trên cao xuống... Bộ truyện này có tên "Chiến soái", các bạn hãy trải nghiệm qua cuốn sách này!