Mục lục
Có Chồng Là Thần Y - Sở Quốc Thiên (Truyện full tác giả: Tai)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

**********


Chương 553: Cầu xin tha thứ

Hoàng Bắc nghe tiếng quay đầu lại xem, sau khi thấy rõ được người đang tới là ai thì lập tức mặt cắt không còn giọt máu.

Người này vừa xuất hiện thì nhiệt độ toàn trường vừa mới giảm xuống được một chút thì lại ngùn ngụt bốc cao lần nữa. “Chủ tịch Đường!” “Ôi chao, tôi không nhìn nhầm đấy chứ?” “Là chủ tịch Đường thật đấy, ông ấy là Đường Thái Huy, chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Hạ Giang ở Tôn Châu đấy.” “Rõ ràng là ông ấy rồi!” “Ông ấy ra mặt luôn rồi kìa, chuyện này rồi sẽ thế nào đây? Định chống lưng cho cái người kia thật à?” “Không phải chứ, sao lại thế được. “Nếu mà như vậy thật ấy mà, vậy thì người kia là có thân phận như thế nào? Coi vậy mà lại có thể khiến chủ tịch Đường phải lên tiếng nói cho anh ta như thế?”

Tiếng xì xào thảo luận chung quanh bắt đầu trở nên sôi sục.

Mộ Phong Lâm cũng đã nhíu chặt hàng mày, cậu ta cúi đầu hỏi người đang đứng hầu bên cạnh: “Chuyện này là thế nào?” “Cậu chủ, chúng tôi cũng không rõ cho lắm. Người đàn ông đứng bên cạnh lắc đầu. "Cái người Sở Quốc Thiên này đáng ra chỉ là một thằng ở rể nhà họ Lâm thôi chứ nhỉ." Mộ Phong Lâm nói. “Dựa theo thông tin chúng tôi điều tra được thì quả đúng là như thế, địa vị của anh ta ở trong nhà họ Lâm là gần như không có chỗ đứng, hơn nữa thái độ của Lâm Thanh Di cũng đã rất rõ ràng, về sau chắc chắn sẽ ly hôn với Sở Quốc Thiên, hiện tại vẫn còn ở với nhau là do có ông cụ nhà họ Lâm có lời nhắc nhở. “Nếu đã thế thì chủ tịch Đường xuất hiện là do đâu?” Mộ Phong Lâm nhíu chặt mày, nghi ngờ càng lúc càng sâu. “Có lẽ là bởi vì cô Lâm?” Người kia do dự một thoáng, chần chờ nói. “Lâm Thanh Di?” “Dạ, tôi nghe nói, bất kể là chủ tịch Đường hay là quản lý Hàn ra mắt trước thì đều thể hiện rõ là có quan hệ mật thiết với tập đoàn Minh Châu, có lẽ, bọn họ giờ đang nể mặt cho cô Lâm nên mới đứng ra nói chuyện” “Chỉ là vì thế ư?”


Mộ Phong Lâm nhìn chăm chăm vào mấy bóng người đang đứng giữa đám đông, cậu ta vẫn chưa định hình được tình huống hiện giờ. “Cậu chủ, bây giờ chúng ta làm gì đây? Hoàng Bắc nhất định sẽ không dám ra tay đâu, gần đây ông ta có mấy hạng mục cần chủ tịch Đường hộ đỡ, có lẽ hôm nay sẽ không dám gây chuyện với chủ tịch Đường đâu, vậy thì giờ kế hoạch của chúng ta... Người đàn ông hỏi dò. “Tạm thời cứ tạm ngưng thể đi, Chờ đến khi mọi chuyện ngã ngũ rồi hằng nói, bây giờ là một trong những người trong ban tổ chức, tôi cũng nên ra mặt để bình ổn lại không khí một chút.” Mộ Phong Lâm nói rồi, bèn đứng đầy rảo bước về phía đám người. Lúc này, gã đàn ông béo tên Hoàng Bắc đã xun xoe đứng đó nói cười rồi. “Chủ tịch Đường ơi là Chủ tịch Đường, hai vị này là bạn bè thân thiết của ngài đó ạ, đúng là tôi đây có mắt mà không thấy núi thái sơn, mắt mờ rồi, đúng là mờ thật rồi, nếu biết bọn họ là bạn của ngài thì nhà tôi làm sao lại dám gây chuyện phiền phức đến họ chứ ạ.” Hoàng Bắc vừa cười xòa làm lành, cúi người kh lưng hấp tấp đi tới. “Chuyện này là lỗi do tôi, lỗi của tôi, xin ngài đừng nóng giận a.” Cập nhật chương* mới nhất tại TгцуeлАРР.coм


Đường Thái Huy cười khẩy một tiếng: “Hoàng Bắc, ông lại sai rồi, tôi đến đây sở dĩ là vì không ưa nổi cái thói chèn ép bắt nạt của ông, ngày nào cũng hống hách gây chuyện như vậy” "Rồi cả bà nhà ông nữa đấy, ông cũng chẳng biết quản, còn nuông chiều cô ta dùng thân phận của ông để ý thế hiếp người khắp nơi như thế. Anh bạn này cùng lắm thì cũng chỉ là bất cần va phải mấy người mà thôi, thậm chí là vấn đề còn chẳng nằm ở phía cậu ấy, thế mà mấy người lại cứ bám rịt lấy ở đây để gây khó dễ. Huống hồ người ta đã xin lỗi rồi, ông thì sao, lại còn cứ già mồm không chịu tha cho người ta, đúng là chẳng ra cái thể thống gì hết!”


Đường Thái Huy nói đến đây, giọng nói lạnh đi mấy phần. “Bây giờ ông đã là người có tiếng tăm rồi, tôi không đắc tội nổi rồi, về sau xem ra là có gặp cũng phải đi đường vòng rồi, với những hợp đồng đã bàn bạc trước đó, tôi nghĩ cũng cần phải suy nghĩ lại một chút “Á, đừng, đừng... Hoàng Bắc nghe xong thì choáng váng cả đầu óc, vội vàng cầu xin tha thứ. "Chủ tịch Đường ơi, chủ tịch Đường, có gì chúng ta cử từ từ rồi nói mà, đừng lôi hạng mục ra như thế, số vốn đầu tư trong đó là toàn bộ vốn liếng tôi g góp được, giờ ông còn cân nhắc gì nữa, thế chẳng phải là muốn cái mạng này của tôi đó sao.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK