Lời này vừa nói ra, một đám vệ sĩ theo bản năng tiếc nhìn nhau. “Cậu Sở, tôi mạnh dạn hỏi một chút, ngài nói là giết không tha thật sự là muốn... Một trong những vệ sĩ nói rồi làm động tác cắt cổ. “Tất nhiên rồi.” Sở Quốc Thiên từ chối cho ý kiến nói: “Các người có vấn đề gì không?” “Cậu Sở!”
Một thanh niên có vóc dáng to lớn, vẻ mặt nghiêm túc đột nhiên nhìn về phía Sở Quốc Thiên nói: “Tôi không hiểu tại sao công ty lại phải nhiều người chúng tôi đến bảo vệ các người, nhưng tôi muốn nói là anh ra mệnh lệnh thì cần phải gánh vác trách nhiệm pháp lý Giết không tha nói đơn giản, nhưng cu Sở anh thật sự có năng lực gánh vác trách nhiệm sau khi giết không tha sao?”
Bọn họ đều xuất phát từ chiến vực, hơn nữa còn đạt tới cấp binh vương, đối với việc chiến đấu và hy sinh kỳ thật cũng không quá xa lạ, nếu không cũng sẽ không sau khi xuất ngũ có thể được thu nhận vào tập đoàn bảo an Cự Lực, hơn nữa còn được bổ nhiệm làm vệ sĩ cấp S. Nhưng trong mắt của họ, Sở Quốc Thiên chính là một công tử nhà giàu có mà thôi, cũng không biết ý nghĩa chân chính của từ giết không tha, nếu chỉ là nhất thời xúc động nói ra, hậu quả kia có thể không phải là điều anh muốn nhìn thấy.
Trong lúc nhất thời, hầu như tất cả các vệ sĩ đều dùng ánh mắt tế nhị nhìn Sở Quốc Thiên, có cân nhắc, có nghiêm túc, cũng có vài ý tứ muốn khuyên nhủ
Sở Quốc Thiên chỉ hơi liếc nhìn bọn họ, sau đó ngang nhiên ra tay, đột nhiên đá một cước vào người thanh niên vừa nói chuyện, nhất thời người nam thanh niên trẻ tuổi giống như bị đá nghiêm trọng, thân thể không thể khống chế bay về phía sau.
Cái gì vậy?
Tất cả mọi người đều bị động tác đột ngột của Sở Quốc Thiên làm cho kinh hãi, nhìn đội trưởng bị đá xuống đất vẫn muốn bò dậy nhưng làm thế nào cũng không đứng dậy nổi, trong lòng bọn họ không khỏi kinh hãi.
Đội trưởng là người giỏi nhất trong bọn họ đã từng chịu giây phút này bao giờ chưa?
Người này... Cậu Sở này rốt cuộc là ai, anh cũng quá khủng bố rồi chứ? “Tuy rằng các người không ở chiến vực nữa, nhưng làm công việc này cũng là trên phương diện an ninh, mặc kệ nói như thế nào, phục tùng mệnh lệnh mới là thiên chức của các người, các người có hiểu ý của tôi không?”
Sở Quốc Thiên nhìn một đám vệ sĩ trước mắt, lạnh lùng nói.
Vốn dĩ anh định thông báo cho Quách Tiên Nhan hoặc Trương Hùng phải trực thăng tới đón người, nhưng sau khi đến khách sạn, anh lại thay đổi chủ ý. Thay vì làm to chuyện phải điều động từ Hoan Châu bố trí nhân sự, thì tại sao lại không lợi dụng lực lượng bản địa Yên Kinh?
Thế nên anh chỉ gửi tin nhắn cho Trương Hùng đi qua, tập đoàn bảo an Cự Lực lập tức phải gần ba mươi vệ sĩ thuộc nhóm S đến bảo vệ anh, đây rõ ràng là kết quả của việc Trương Hùng bày tỏ không nên quá khoe khoang. “Dạ, thưa cậu Sở!” Cập nhật chương mới n*hất tại TгцуeлАРР.cом
Cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Sở Quốc Thiên, tất cả mọi người không tự chủ được mà rùng mình, không biết vì sao bọn họ lại cảm nhận được tư thế hào hung uy nghiêm từ trên người Sở Quốc Thiên.
Hơn nữa bọn họ biết rõ đội trưởng của mình chính là binh vương trong binh vương, ngày thường mấy chục người bình thường căn bản ngay cả cho anh ấy làm nóng người cũng không đủ, kết quả hiện tại lại bị Cậu Sở dùng một cước đá ngã, cái này... Cũng quá khoa trương rồi phải không?
Đúng lúc này, một người phụ nữ mặc bộ váy công sở màu đen xuất hiện ở hành lang, vừa bước nhanh về phía bọn Sở Quốc Thiên, vừa nhíu mày hỏi: “Cậu Sở, nơi này đã xảy ra chuyện gì sao?" "Không sao cả.
Sở Quốc Thiên nhìn thoáng qua đám vệ sĩ, lập tức nói với người phụ nữ kia “Trợ lý Cam, tôi cần phải nhắc nhở cô một chút, nếu người nhà tôi xảy ra bất kỳ vấn đề gì, tôi bảo đảm đảm vệ sĩ Cự Lực các người cũng sẽ được chôn cất theo, tin tôi đi, tôi nói được làm được.
Nói xong lời này, Sở Quốc Thiên cũng không kéo dài thời gian nữa, bước nhanh ra khỏi hành lang.
Để lại một đám vệ sĩ và trợ lý Cam lại hoàn toàn bị dọa sợ.