Trương Hoài Lam cảm nhận được toàn bộ cánh tay bà ta đều vô cùng đau nhức, rốt cuộc không nhịn được đau đớn thét lên thành tiếng. “Dừng tay!”
Mắt của Long Hải Cung như muốn nứt ra, nhìn thấy Sở Quốc Thiên không chút nào nhúc nhích, lập tức hướng về phía ngoài đại sảnh quát lên: “Đội chấp pháp đâu rồi, lập tức nổ súng bắn chết tên súc sinh này cho tôi!”
Đội chấp pháp của nhà họ Long được coi như lực lượng cơ động của nhà họ Long, bọn họ không chỉ có võ công cao cường, hơn nữa từng người còn được trang bị vũ khí nóng. Bọn họ cũng đã chờ sẵn ở bên ngoài, chỉ là chưa có nhận được mệnh lệnh cho nên mới không dám mạnh động.
Mặc dù đám nhân viên bảo vệ chặn anh lại cũng có súng, nhưng mà bên trong súng của bọn họ tất cả đều là đạn pháo hoa, cơ bản bắn không chết người, mà súng ở trong tay đội chấp pháp nhà họ Long, bên trong toàn bộ đều trang bị đạn thật "Tach tach tach..."
Theo từng tiếng chốt an toàn trên súng được kéo ra, toàn bộ thành viên của đội chấp pháp đều nhằm họng súng về phía anh. “Bắn.”
Long Hải Cung đang muốn ra lệnh nổ súng, nhưng lời của ông ta chỉ vừa mới thốt ra đã lập tức nhìn thấy anh móc ra một nắm kim châm cứu, chuẩn xác tinh vi đâm vào giữa cò súng của tất cả súng lục.
Mặc cho một đám thành viên đội chấp pháp có cổ gắng ra sức thế nào, rốt cuộc đều không thể nổ súng được. “Sao lại thế này? Mau nổ súng đi!”
Long Thiên Dưỡng trơ mắt ra nhìn một màn này, thấy tất cả thành viên của đội chấp pháp lúc này thế mà lại cầm súng lục nhìn trái nhìn phải, anh ta lập tức nhịn không được hỏi một tiếng. “Thiên Dưỡng, súng của bọn họ không dùng được nữa rồi.” Long Hải Cung coi như đã nhìn hiểu được, sau khi ông ta trả lời lại một câu, lập tức ra lệnh: “Đội chấp pháp nghe lệnh, tấn công người này, giết chết bất luận tội!” “RÕ!”
Một đám thành viên đội chấp pháp nghe vậy, trong nháy mắt vứt bỏ súng trong tay, tiếp theo từ trong lồng ngực lấy ra một thanh mã tấu sáng loáng, biểu cảm vô cùng khát máu đánh về phía anh. “Phập phập... phập...
Không ngờ vào lúc này, anh lại ném ra một nắm kim châm cứu to, đâm vào trên đùi bọn họ như tia chớp.
Nhất thời, một đám thành viên hùng hổ của đội chấp pháp thân hình cứng đờ, trong nháy mắt đứng im bất động tại chỗ.
Cái gì?
Toàn bộ người nhà họ Long đều kinh hãi, có làm sao cũng không ngờ tới anh lại mang nhiều kim châm cứu như vậy, hơn nữa còn châm không trượt phát nào, không chỉ vô hiệu hóa súng lục mà còn khống chế được tất cả mọi người ở đây.
Điều càng làm bọn họ tuyệt vọng hơn chính là, đây là đội chấp pháp của nhà họ Long, toàn là những người tinh nhuệ trong tinh nhuệ, kết quả không đến một phút đồng hồ đã out rồi sao?
Thần... thần y Sở này, anh ta... rốt cuộc tại sao anh ta có thể biến thái như vậy được chứ?
Ánh mắt của toàn bộ người nhà họ Long đều thay đổi, bọn họ đã biết anh không phải là kẻ mà bọn họ có thể chống lại được rồi, chuyện này phải mau chóng báo cáo lại cho gia chủ thôi. Nhớ đọc truyện *trên tamlinh247.org để ủng hộ team nha!!!
Nghĩ như vậy, Long Hải Cung lập tức vội vàng phải người đi báo tin cho chủ nhân của dòng tộc, sau đó ông ta vội vàng quăng cho người một nhà Long Thiên Dưỡng một ánh mắt, để cho bọn họ nhanh chóng chạy trốn.
Đương nhiên anh không có khả năng sẽ buông tha cho Long Thiên Dưỡng như vậy, chỉ là khi anh vừa khẽ nhúc nhích, Long Hải Cung đột nhiên ra tay, ngăn chặn đường đi của anh. “Cậu Sở, làm người phải có lòng khoan dung độ lượng, cậu... sẽ không thật sự muốn chống đối nhà họ Long chúng tôi tới mức một mất một còn đó chứ?” Long Hải Cung vững vàng ngăn lại ở trước người anh nói. “Cút ngay.
Anh lạnh lùng nhìn ông ta một cái.
Không phải anh chưa từng cho cơ hội, ngay từ đầu anh vẫn luôn cho nhà họ Long bọn họ cơ hội, nhưng mà đám người này cơ bản là không biết quý trọng cơ hội đó. “Cậu đã cố ý như thế, vậy thì đừng trách tôi không khách khi…”
Long Hải Cung biết, bây giờ muốn theo anh đoạt thức ăn từ miệng hổ, ông ta cũng chỉ có thể lấy cái chết ra liều mạng.
Cho nên lời nói vừa dứt, ông ta lập tức vận khởi nội kình, hai bàn tay như móng ưng không chút do dự chụp vào anh. “Muốn chết!”
Mắt thấy Long Hải Cung không ngừng cản trở bản thân, anh đột nhiên lộ ra sát ý.
Nhưng đúng vào lúc này, phía ngoài đại sảnh truyền tới một tiếng gầm tràn đầy khí thế: "Ai dám lỗ mãng ở nhà họ Long chúng ta!”