Trong ấn tượng của anh, mối quan hệ giữa Lâm Thanh Di và Lâm Hiểu My cũng không tốt đẹp gì, đặc biệt là sau khi Lâm Thanh Di xảy ra xung đột với nhà họ Lâm. “Là Uyển Vy nhờ em.” Lâm Thanh Di thở dài, cẩn thận để không quấy rầy đến giấc ngủ của Bảo Nhi. “Uyển Vy nói Hiểu My gần đây dường như có dính líu đến người xấu, người đó tự xưng là nhà sản xuất gì đó, muốn tìm em ấy diễn vai nữ chính, hình như là hẹn tối nay đến dùng bữa ở Nhà hàng Kim Vận, Uyển Nhi muốn em qua đó xem thử, phòng ngừa lỡ như Hiểu My gặp chuyện không may gì đó. “Nhưng khi em gọi cho Hiểu Mỹ, thì Hiểu Mỹ kiên quyết không cho em đến đó, tình cảnh của em và Hiểu My anh cũng biết rồi đấy, anh nói xem sao em ấy có thể nghe lọt tại mấy lời em nói cơ chứ, nếu là thật thì là tốt nhất, nhưng nếu bị lừa gạt, anh cũng có thể bảo vệ em ấy, không để em ấy bị bắt nạt.
Sở Quốc Thiên nghe vậy, cũng thấy hơi bất đắc dĩ.
Đây là muốn anh đến làm vệ sĩ sao.
Nhưng thật ra anh cũng không có thành kiến gì với Lâm Uyển Vy và Lâm Hiểu Mỹ, Lâm Thanh Di cũng đã mở miệng nói như vậy rồi, tất nhiên anh cũng sẽ đồng ý rồi. "Được, chút nữa anh sẽ qua đó, em yên tâm đi. “Vậy thì cực khổ cho anh rồi, nhưng có lẽ anh nên gọi cho em ấy báo trước một tiếng sẽ tốt hơn” "Được.”
Đứng ở cửa.
Đợi đến khi chiếc xe hoàn toàn đi khuất khỏi tầm mắt, Lâm Thanh Di mới nhìn Bảo Nhi đang ngủ trong lòng, nói một câu nhỏ đến gần như không thể nghe thấy: "Cảm ơn”
Đi qua vài cột đèn giao thông, Sở Quốc Thiên dừng xe lại bên lề đường, và đã gọi được cho Lâm Hiểu My. Sau khi nghe xong ý định trong lời nói của Sở Quốc Thiên, Lâm Hiểu My liền thấy bất mãn. “Anh rể, anh nói vậy là có ý gì? Nhà sản xuất Trương chính là một nhà sản xuất vô cùng nổi tiếng, anh còn sợ ông ta lừa gạt em nữa sao? Có thể anh đang lo bò trắng răng rồi đấy?
Anh biết "Phong” không? Đó chính là bộ phim do nhà sản xuất Trương sản xuất đấy, dù anh không theo kịp trào lưu đi nữa, thì cũng đừng quê mùa như vậy chứ?" “Anh chỉ thay chị em lo lắng cho em mà thôi ." Sở Quốc Thiên xoa bóp ấn đường, nói. “Được rồi được rồi, dù sao em thấy làm vậy không ổn đầu, nếu nhà sản xuất Trương thấy em không thông báo trước mà dẫn theo một người đàn ông xa lạ đến, ông ấy sẽ nghĩ thế nào đây, nếu như ông ta không chịu hợp tác với em nữa thì ai chịu trách nhiệm đây?" Lâm Hiểu My vô cùng tức giận nói. “Nếu ông ta chỉ đơn thuần tìm em đến đóng phim, sao lại để ý mấy chuyện nhỏ nhặt này chứ?" Sở Quốc Thiên hỏi lại. “Chuyện này..." Lâm Hiểu bị vặn lại như vậy liền không biết trả lời thế nào. “Không thì như vậy đi, anh cũng không cần em thuyết phục chị em Uyển Vy nữa, em chỉ cần thuyết phục được chú họ là được, chỉ cần chú họ đồng ý thì anh sẽ không đi cùng em nữa, em thấy vậy có được không?” Sở Quốc Thiên nói. “Không được, không thể nói chuyện này cho ba em biết!” Lâm Hiểu My phản ứng vô cùng kịch liệt, nghe xong thì ý nghĩ đầu tiên là từ chối.
Nhưng vừa dứt lời, cô ta liền nhận ra bản thân đã lỡ miệng rồi, lập tức im lặng nhưng cũng đã muộn mất rồi. Ở đầu dây bên kia, Sở Quốc Thiên đã đạt được mục đích liền nhướn mày: “Vậy là chú họ vẫn chưa biết chuyện này, đúng không?”
Lâm Hiểu My nghe vậy, chép miệng biết rằng nhược điểm bản thân đã nằm trong tay người ta rồi, nên không còn tư cách mặc cả gì với anh nữa rồi.
Suy nghĩ một lát rồi cô ta cũng chỉ có thể thỏa hiệp, nói: “Được rồi được rồi, vậy em dẫn anh đến cùng là được chứ gì?”
Ngoài cổng trường.
Lâm Hiểu My mặc một bộ quần áo rất chính thức dẫn theo một vài người bạn cùng phòng theo, cùng đứng trên lề đường sốt ruột chờ.
Trời cũng đã sang thu rồi, đa số học sinh trong trường đều đã mặc quần áo ấm rồi, nhưng mấy cô gai đang đứng đó không chỉ mặc váy, mà còn không thèm mặc áo khoác nữa và mặc thêm quần tất đen nữa, thu hút vô số ánh mắt của những người xung quanh .
Xinh đẹp thì có xinh đẹp đấy, nhưng chỉ nhìn mà mọi người đã cảm thấy lạnh run rồi, huống chi là người mặc như các cô gái này.
Hôm nay Lâm Hiểu My còn trang điểm vô cùng tỉ mỉ nữa.
Mấy cô gái đứng bên cạnh đều có khuôn mặt rất xinh đẹp, dáng người yểu điệu duyên dáng, nhìn vào thấy rất quyến rũ.
Mái tóc đen dài được búi gọn lên, lộ ra đường cổ xinh đẹp và bả vai trắng nõn, dù đứng ở đâu cũng trở thành tiêu điểm của mọi ánh mắt.