Cho dù là Lão gia chủ nhà họ Long cũng không nhịn được mấy phần tức giận, ông ta sít sao nhìn chằm chằm Sở Quốc Thiên, trầm giọng nói: “Cậu bạn trẻ ngông cuồng hơn nhiều so với trong tưởng tượng của tôi đó, ngựa non hầu đá lẽ ra cũng không lạ gì lắm, nhưng cậu cũng nên hiểu được đạo lý này, hằng quá hóa dở đó!”
Thế nhưng trước những lời chế giễu mỉa mai của mọi người xung quanh, Sở Quốc Thiên còn không hề chớp mắt lấy một cái, anh chỉ lạnh lùng đáp: “Bắt đầu đi “Không biết xấu hổ! “Quá ngạo mạn!” “Lão gia chủ, ra tay đi, nhất định phải khiến nó đổ máu đền lại!” “Một thằng nhóc thổi tha lại dám xem thường Lão gia chủ nhà chúng ta ư?” “Nếu nó muốn chết thì cứ thành toàn cho nó đi.
Nhìn thấy đám con cháu nhà họ Long hoàn toàn tức giận, Lão gia chủ nhà họ Long cũng không kéo dài thêm nữa, chỉ từ tốn nói: “Cậu bạn trẻ, lời nói ra thì không thể rút lại, hy vọng cậu về sau sẽ không hối hận.
Nói xong, ông ta nhún mũi chân nhanh chóng đánh về phía Sở Quốc Thiên. Ngay lúc đó, tất cả mọi người đều im bặt đi, ánh mắt đăm đăm quan sát hai người ở giữa hiện trường.
Sở Quốc Thiên không nhúc nhích, chỉ lẳng lặng nhìn ông cụ nhà họ Long. Trong mắt của anh, người kia giống như một con hổ dữ xuống núi, khí thế hùng hồn ngất trời, vốn không giống loại khí thế toát ra trên người của một ông già lớn tuổi.
Bỗng nhiên, khí thế của Lão gia chủ dấy lên lần nữa khiến một người con cháu nhà họ Long đứng gần đó cũng nhịn không được mà lùi về sau hai bước. Sở Quốc Thiên híp mắt lại, cuối cùng trong lòng cũng thoảng nhìn thẳng một chút, dù sao Lão gia chủ nhà họ Long trước mặt này cũng là người có trình độ võ thuật cao nhất mà anh gặp được từ lúc trở về Hoàn Châu.
Ngay lúc Sở Quốc Thiên đang ngẩn người, bàn tay của Lão gia chủ nhà họ Long giống như một ngọn núi nhỏ hung hăng đánh về phía anh. Bàn tay của ông ta thô gầy, thoạt nhìn chỉ như da bọc xương, thế nhưng cũng không có ai dám coi thường. Bởi vì chỉ trong chớp nhoáng, đôi bàn tay đó đã phát ra một nguồn năng lượng khủng bố không gì sánh kịp. Ngoại trừ sức lực mạnh mẽ ra, dường như còn phát ra cả thốn kình, nội kình. Chỉ đơn giản là một chưởng nhưng lại giống như đã chất chứa nguồn công lực suốt một đời của Lão gia chủ nhà họ Long vậy, vừa nhanh vừa mạnh! Cho dù bản thân Long Quyền Thái mạnh mẽ làm gia chủ đương nhiệm của cả nhà họ Long như ông ta cũng không kiểm soát được mà tê rần cả da đầu. Ông ta dám khẳng định được nếu như mình đối mặt với một chưởng này, dù không chết cũng sẽ bị thương nặng.
Một tiếng vang trầm thấp truyền tới, mọi người kinh ngạc khi phát hiện Sở Quốc Thiên bên này không biết từ lúc nào đã duỗi tay ra thành hình nắm đấm rồi. Mà khí thế của Lão gia chủ nhà họ Long vốn hừng hực, sau khi chạm vào nắm đấm của Sở Quốc Thiên, một chưởng kia lại như nhẹ tựa lông hồng, không để lại bất kì một dư chấn nào. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org đ*ể ủng hộ team nha!!!
Cái gì?
Tất cả mọi người đều mụ mị, sững sờ nhìn sự việc diễn ra trước mắt, hoàn toàn bị mất đi khả năng nói.
So với sự khiếp sợ của tất cả mọi người ở đó, Lão gia chủ nhà họ Long càng rõ ràng hơn ai hết đột ngột thu hồi lại chưởng tay của mình, đôi mắt già nua đục ngầu nhìn chằm chằm Sở Quốc Thiên. “Cậu bạn trẻ, cậu lợi hại hơn đôi chút so với trong tưởng tượng của tôi đó!” “Cho nên mới nói tôi có thể tiếp được mười chiêu của ông” Sở Quốc Thiên cười khẽ, đáp.
Con người của Lão gia chủ nhà họ Long co lại, giọng điệu càng thêm nghiêm túc: "Cậu bạn trẻ, cậu đừng có đắc ý, một chưởng vừa nãy chưa phải là đòn mạnh nhất của tôi đâu. Kế tiếp đây mới là ác mộng của cậu đây!”
Vừa nói xong, ông ta cũng không đợi Sở Quốc Thiên đáp lời lại đã đột nhiên hét lớn một tiếng, nhào đánh Sở Quốc Thiên thêm lần nữa. Tốc độ rất nhanh, thậm chí dường như còn nghe thấy tiếng không khí bị xé toạc ra. Khí thế của một chưởng đó càng thêm khốc liệt, nhằm thẳng vào ngực của Sở Quốc Thiên đánh tới. Thế nhưng, trước một đòn tấn công có khí lực gia tăng kinh khủng như thế, Sở Quốc Thiên lại vẫn điềm đạm như trước duỗi một quyền ra tiếp thắng với bàn tay đang hướng tới của Lão gia chủ nhà họ Long. Mọi người theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt, không hề chớp mắt lấy một cái để theo dõi màn này, trong lòng không ai hẹn nhau lại cùng trào dâng một nỗi nghi hoặc.
Thần y Sở... Anh ta có thể tiếp được sao?