Sở Quốc Thiên bị lườm cũng không bận tâm lắm, không có để ý gì liền nói: “Chỉ cần không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, tôi sẽ không có bất kỳ hành động nào.” “Có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cơ chứ, đừng tự tìm lý do ch bản thân nữa, cho dù xảy ra chuyện gì anh cũng phải yên phận ngồi yên một chỗ cho tôi!”
Trương Lam Châu bất mãn nói.
Sở Quốc Thiên lại không hề để tâm chút nào.
Ngay lúc này, một chiếc xe BMW chậm rãi dừng lại. “Trời ạ”
Ngay lập tức, âm thanh kinh ngạc vang lên xung quanh.
Không ít sinh viên tò mò nhìn về phía này.
Một người đàn ông mặc tây trang bước xuống xe, nhìn mấy người Lâm Hiểu My, hỏi: “Xin chào mọi người, xin hỏi đây là cô Lâm và cô Trương sao?” “Vâng đúng vậy, anh là…...... Trương Lam Châu hỏi. “Xin chào các cô, tôi là trợ lý sản xuất của nhà sản xuất Trương, nhà sản xuất bảo tôi đến đón mọi người, xin mời lên xe. Người đàn ông cười thân thiện. Mấy cô gái nghe vậy, lập tức hưng phấn đến đỏ mặt, lần lượt lên xe. Sở Quốc Thiên vốn cũng định lên xe, nhưng lại bị người kia ngăn lại. “Thật ngại quá, anh đang làm gì vậy?”
Sở Quốc Thiên giải thích nói: “Tôi là anh rể của Lâm Hiểu My “Nhà sản xuất của chúng tôi hình như không có mời anh. Trợ lý cười nói.
Lâm Hiểu My nhìn tình huống lúc này, thấy hơi khó xử.
Ngay lúc này, Từ Na đang ngồi trong xe nói: “Nếu không anh tự lái xe đến đi.”
Trương Lam Châu cười lạnh: “Đúng vậy, anh tự lái xe đến đi, anh chắc thường hay lái xe nhỉ, anh cũng biết địa chỉ rồi, chuyện này cũng không cần bọn tôi phải dạy anh chứ”
Lâm Hiểu My quay sang nhìn vị trợ lý đó, nói: “Anh trợ lý ơi, anh có thể tiện đường cho anh rể tôi đi cùng được không?”
Không đợi đối phương trả lời, Sở Quốc Thiên đã xua tay nói: “Được rồi, Hiểu Mỹ, mọi người cứ đi trước, không cần phải để ý đến anh, lát nữa anh sẽ đến sau. “Hả? Anh rể."
Lâm Hiểu My còn muốn nói gì đó, nhưng Sở Quốc Thiên mỉm cười ngắt lời. “Yên tâm đi, không cần lo cho anh, anh sẽ không làm phiền đến mọi người dâu.
Lâm Hiểu My hơi do dự, nhưng sau đó vẫn gật đầu: “Được rồi, vậy anh đến sau nhé. “Đồ quỷ nghèo đó còn muốn đi nhờ siêu xe của nhà sản xuất Trương chắc. Tên trợ lý mặc tây trang dùng ánh mắt trào phúng nhìn
Sở Quốc Thiên, sau đó liền lên xe, nghênh ngang rời đi. Những học sinh đứng ở cổng trường vây xem cũng sôi nổi bàn luận. “Mấy cô gái đó ăn bận thành như vậy, lại còn leo lên một chiếc siêu xe nữa chứ. “Nhất định là gái bao rồi, xì”
Sở Quốc Thiên nghe những lời bàn tán của mấy người đó cũng thấy hơi bất đắc dĩ, nhưng cũng không giải thích gì thêm, bắt một chiếc taxi chuẩn bị đến đó.
Ngay lúc này, một chiếc xe đang chạy băng băng trên đường đột ngột dừng lại trước mặt Sở Quốc Thiên, cửa sổ xe được hạ xuống, liền xuất hiện một gương mặt rất to của một người đàn ông trung niên.
Ông ta nheo mắt nhìn kỹ Sở Quốc Thiên một lượt, sau đó ánh mắt liền sáng rỡ, vội xuống xe rồi kích động nắm lấy tay Sở quốc Thiên: “Anh là anh Sở đúng không.
Sở Quốc Thiên nhíu mày, lạnh nhạt rút tay lại, nghi ngờ nhìn người đàn ông trước mặt, không nhớ nổi đối phương là ai nữa. “Ông là “Là tôi đây, ai dà, lúc trước chúng ta đã gặp mặt ở Y Dược Thanh Di rồi, chính là gặp trong văn phòng, anh hằn đã quên mất rồi.”
Người đàn ông trung niên lộ vẻ hưng phần nói. “Ông.” Sở thiên nhíu mày nghĩ kỹ lại, mơ hồ nhớ ra hình như thật sự có người như vậy. “Ông chắc là Hách Trạch Dũng rồi, là bên công ty đóng gói phải không?” Sở Quốc Thiên nói không chắc lắm. “Đúng đúng đúng, là tôi đây” Hách Trạch Dũng vui vẻ nói.
Thật ra Hách Trạch Dũng này, Sở Quốc Thiên vẫn có chút ký ức mang máng, ông ta làm bên mảng marketing của công ty đó, trước đây muốn hợp tác với Y Dược Thanh Di, muốn tạo ra một chiến lược truyền thông in trên bao bì cho bọn anh .
Ông ấy cũng không biết anh là chủ tịch của Y Dược Thanh Di, nhưng lại thấy qua bộ dáng cung kính của Quách Tiên Nhan đối với anh.
Hách Trạch Dũng dù thế nào cũng là một doanh nhân, mắt nhìn thì nhất định phải có
Một người được Quách Tiên Nhan đối xử cung kích thuận theo như vậy, chắc chắn thân phận không thể tầm thường được.