Chương 991
“Đợi đã!” Cố Tịch Dao vui mừng nói : “Cám ơn anh, Chi Lâm.”
“Ngốc ạ! Cái này có gì mà cảm ơn? Em là đên đây cùng anh, anh chịu trách nhiệm an toàn của em mà!” Vân Chi Lâm cười.
“Ưm, vậy ngủ ngon.” Nội tâm của Cô thở dài.
“Ngủ ngon.”
Cố Tịch Dao lúc này mới trở về phòng, đóng cửa lại.
Quay người, cô quét đến dáng người cường tráng kia : “Ây……” Giật nảy mình.
Mắt liếc nhìn cái tên này, xem bộ dạng là dự định không đi! Cô cắn răng nói: “Giữa mùa đông giá rét này, anh cởi hết như thế. Không lạnh à?”
Tay anh chống đầu, ánh mắt thâm thúy lười biếng liếc mắt nhìn cô , tiếng nói mê hoặc khàn khàn
“Vậy em tới ủ ấm cho tôi.”
Câu nói làm tiếng lòng cô run lên.
Không thể không nói, Bắc Minh Quân cái tên này có thân hình hoàn mỹ quả thực có thể so sánh với Zeus.
Gợi cảm, quyến rũ, làn da bánh mật của nam giới.
Chuẩn tới từng inch. Hầu như không có sai sót.
Chút trêu chọc chọc cô khiến tim cô loạn nhịp.
Khả năng dụ dỗ và gây rối của người đàn ông này thực sự rất khủng khiếp …
“Anh nghĩ hay lắm!” Cô đảo mắt nhìn anh, đi đến bên cạnh, nắm lấy quần áo anh cởi vứt trên mặt đất, dùng sức hất về cơ thể anh: “Mặc xong quần áo cút trở về cho tôi!”
Anh nhíu nhíu mày lại, u oán nhìn cô: “Tôi ngàn dặm xa xôi chạy đến Thành phố S …”
“Được!” Cô vội vàng cắt lời anh: “Công trình chưa xong kia ở Thành phố S, đừng nói cái gì mà vì tôi mà đến!”
Khóe môi anh cong lên, trầm thấp cười ra tiếng.
Từ trong túi quần móc ra một tờ giấy A4, đưa tới trước mặt cô.
“Cái gì?” Cô cau mày, nhận lấy xem xét.
“Thỏa thuận cưới thay”
Cô trợn to mắt, nhanh chóng xem một lần nội dung thoản thuận, thì thầm: “Sau khi hôn nhân thay thế kết thúc, Bên A sẵn sàng nhường quyền giám hộ một đứa trẻ cho bên B, nhưng bên B không được phép rời thành phố A cùng con mình, và hứa sẽ gặp bên A mỗi tuần một lần để bàn bạc việc học hành của hai đứa trẻ … ”
Tay cô chỉ xiết chặt: “Dựa vào cái gì sau này còn phải mỗi tuần gặp mặt anh?”
“Không phải đều nói rõ rồi hay sao?” Anh cong môi cười tà ác một tiếng.
Cô cắn răng: “Thảo luận về việc học hành của con, trong điện thoại cũng có thể!”
“Chẳng lẽ em thật sự nhẫn tâm, để hai đứa bé cũng chỉ gọi điện thoại không thấy mặt sao?”
“Bọn chúng đương nhiên có thể gặp mặt!”
“Vậy nếu là bọn chúng muốn cùng lúc nhìn thấy cả ba và mẹ thì sao?”
“…Cô nghẹn lời.
Cái tên này là chuẩn bị cùng cô ăn thua đủ đây?