Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai (Cố Tịch Dao) - FULL
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2108

Trình Trình gật đầu, cậu nhóc tùy tiện tìm một lý do: “Cháu khi thi xong có cùng mấy người bạn hẹn khi nào rảnh thì giải quyết vài vấn đề về lập trình lập máy tính. Tối qua chúng cháu ở trên mạng hẹn nhau rồi, hôm nay gặp mặt.”

Giang Tuệ Tâm gật đầu: “Ừm, vậy cháu đi đi, có cần bà cho tài xế đưa cháu đi không?”

“Mẹ, không cần phiền phức như vậy, con vừa hay muốn ra ngoài đi gặp mấy người bạn, con lái xe đưa thằng bé đi là được rồi.” Bắc Minh Đông lúc này chen lời.

“Á… hai người đều có chuyện ra ngoài, chỉ còn cháu ở nhà, thật chán. Chú ba không bằng chú dẫn cháu ra ngoài đi gặp mấy người bạn của chú đi.” Dương Dương không muốn ở nhà, bởi vì ở đây thật sự quá nhàm chán, không có ai chơi với cậu nhóc, có lẽ thật sự sẽ điên mất.

“Cái này…” Bắc Minh Đông lần này có hơi khó xử. Anh ta không phải không thể dẫn Dương Dương đi, chỉ có điều dẫn đến đó, anh ta cũng sẽ cảm thấy vô vị.

“Dương Dương, em ngoan ngoãn ở nhà có được không? Chuyện của chú ba coi như em đi cùng, em cũng sẽ không ở được lâu. Đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến bọn họ. Bây giờ em cũng ra ngoài chơi hơn nửa tháng rồi, cũng nên ôn bài, làm bài tập hè đi. Tránh khi khai giảng thành tích của em lại tụt xuống, khiến người khác chê cười.”

***

Lời của Trình Trình coi như giải quyết vấn đề khó khăn của Bắc Minh Đông.

“Dương Dương, ngoan ngoãn ở nhà làm bài tập, đợi chú về nhà sẽ mua đồ ăn ngon chó cháu.” Bắc Minh Đông cũng vội bổ sung một câu.

Dương Dương bĩu môi, Trình Trình nói cũng không phải không có đạo lý. Bỏ đi, vẫn ở trong nhà ngoan ngoãn làm bài tập đi.

Cậu nhóc mang vẻ oán trách nhìn Bắc Minh Đông: “Chú ba, khi chú trở về phải mua ít đồ ăn cho cháu.”

*

Bắc Minh Đông lái xe chở Trình Trình đi, từ sau khi ra khỏi nhà tổ, không bao lâu thì đã hòa vào dòng xe của thành phố A.

“Trình Trình, chú đưa cháu đến đâu thì được?”

Mục đích của Trình Trình chính là bệnh viện, nhưng cậu nhóc lại không thể nói cho Bắc Minh Đông.

Dứt khoát tìm một nơi cách không xa bệnh viện, nói cho Bắc Minh Đông. Đến lúc đó cậu nhóc tự đến đó là được.

*

Trải qua thời gian nghỉ ngơi dài, Cố Tịch Dao cuối cùng từ trong đau khổ trong việc mẹ mất dần dần ổn định lại tinh thần.

Buổi trưa cô nhận được điện thoại của Anna, ngữ khí trong điện thoại của cô ra rõ ràng rất lo lắng: “Nguyên, cô cuối cùng cũng nghe điện thoại rồi, hai ngày nay cô không ở nhà làm tôi với Lạc Kiều lo chết đi được.”

Vào lúc này, có thể nhận được sự quan tâm của bạn bè, đó là chuyện rất ấm lòng.

“Anna, xin lỗi hai ngày nay tôi có chút việc bận. Cảm ơn sự quan tâm của hai người.” Giọng của Cố Tịch Dao rất trầm thấp, trong lòng cô vẫn không đè nén được đau thương của mình.

“Nguyên, cô sao vậy? Nghe thì thấy tâm trạng của cô rất không tốt, mẹ cô xảy ra chuyện gì rồi sao?” Anna cũng là một người tương đối mẫn cảm, cô rất nhanh nhận ra cô có điều gì đó không đúng.

Nhắc đến mẹ, mũi của Cố Tịch Dao lại hơi cay, nước mắt lưu động trong mắt, cô liều mạng muốn che đậy sự bi thương của mình, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được.

Cô một tay bịt điện thoại, một tay bịt miệng. Nhưng vẫn phát ra tiếng khóc thút thít.

“Nguyên, Nguyên. Cô rốt cuộc làm sao rồi? Sao không nói chuyện, gấp chết tôi rồi.” Anna truy hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK