Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai (Cố Tịch Dao) - FULL
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1736

Vừa nói đến đây, cửa phòng ngủ lại mở ra, Bắc Minh Quân thò đầu vào: “Đúng rồi, tôi quên nói với em, bây giờ nước nóng không còn nhiều, bản thân em tự xem mà làm.”

Cố Tịch Dao tức đến mức cúi người cầm một chiếc dép trên sàn, ném về phía cửa.

Có điều động tác của cô quá chậm, lúc này Bắc Minh Quân sớm đã đóng lại cửa rồi.

Đợi đến khi Cố Tịch Dao mau chóng tắm rửa xong, sửng sốt phát hiện quần áo hôm qua cô thay ra đã được giặt sạch, hơn nữa gấp ngay ngắn để ở bên cạnh giường.

Tám phần là Bắc Minh Quân kêu người làm đưa tới.

Giờ cho dù nói rõ chuyện này, trên dưới tất cả mọi người trong nhà Bắc Minh đều đoán tối qua bọn họ làm cái gì.

Bỏ đi, nợ nhiều không hoảng, có hoảng cũng không sợ. Kệ bọn họ nghĩ thế nào thì nghĩ đi.

Trên bàn ăn đặt rất nhiều đồ ăn, có điểm tâm, sữa và bánh mì mứt.

Bắc Minh Quân không nói chuyện, chuyển tâm ăn đồ ăn trong đ ĩa của mình.

Cố Tịch Dao ngồi ở bên tay phải của Bắc Minh Quân, cô giống như một đứa trẻ phạm lỗi, cố gắng cúi thấp đầu, cũng không nói tiếng nào cầm bánh mì cho vào miệng.

Giang Tuệ Tâm nhìn hai người bọn họ, trên gương mặt đã lão hóa có mang theo nụ cười, bà ta là người từng trải, nhìn sơ cũng biết bộ dạng lơ đễnh lúc này của hai người thì có thể đoán ra tối qua đã xảy ra chuyện gì.

Ăn xong bữa sáng, Cố Tịch Dao xin nghỉ hai tiếng với Vân Chi Lâm, sau đó lại xong bữa sáng cùng với Dương Dương.

Cô bây giờ chuẩn bị lái xe đi làm.

Hôm qua cô đã gửi tin nhắn cho Trình Trình, nói buổi tối không trở về, kêu cậu nhóc ngày mai tự mình bắt xe đến trường.

Cô vừa đi ra ngoài, Giang Tuệ Tâm mỉm cười tiễn cô đi.

“Dao, sau này thường xuyên đến chơi, quan hệ của dì với mẹ cháu tốt như vậy, cháu coi đây là ngôi nhà thứ hai là được rồi.”

Tám phần ý ám chỉ là đã coi cô thành con dâu của nhà Bắc Minh rồi.

Cố Tịch Dao sao có thể không nghe ra, gương mặt của cô khẽ đỏ lên: “Dì Tâm, dì cố gắng giữ gìn sức khỏe, đợi khi nào thân thể của mẹ cháu đỡ hơn thì sẽ dẫn dì qua thăm bà ấy.”

Giang Tuệ Tâm gật đầu: “Bảo mẹ cháu giữ gìn sức khỏe, xa cách nhiều năm như vậy, thật sự nhớ tiếng hát của bà ấy.”

Nói xong, một người làm đưa chiếc hộp thuốc bổ hôm qua Giang Tuệ Tâm tặng cho Lục Lộ, cẩn thận để vào trong xe của Cố Tịch Dao.

Vết thương trên chân của Dương Dương ngày ngày chuyển biến tốt hơn, đã nói bị thương đến gân cốt phải mất trăm ngày.

Dương Dương trước đây thường mong ước trừ ăn được ra chính là được ngủ, trừ chơi ra chính là những ngày tháng vui vẻ.

Sau một tháng ngắn ngủi chỉ ăn ngủ rồi chơi, cậu nhóc cảm thấy những ngày tháng như thế có hơi chán rồi.

Không những thế, thái độ của bà nội đối với cậu nhóc đột nhiên thay đổi khiến Dương Dương có hơi không thích ứng được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK