Chương 873
Đường đường là hội trưởng của băng Tam Trúc, lần đầu tiên mất mặt trước người khác như vậy!
Đột nhiên, chiếc xe dừng lại, sau đó lùi lại vài mét, trở lại vị trí của Mạc Cẩm Thành.
Bắc Minh Quân thò đầu ra khỏi xe, liếc nhìn Mạc Cẩm Thành một cái, giọng nói lạnh như băng——
“Tôi đã ở Sabah hơn 24 giờ, ông nên hiểu rằng ông đã mất đi thời gian tốt nhất để đàm phán với tôi! Ngoài ra, đừng tưởng rằng trong lễ đính hôn lần trước, là ông đã giúp Vân Chi Lâm khai thông mối quan hệ! Phá hoại lễ đính hôn của tôi thì cũng thôi đi, nhưng ông không nên cho Vân Chi Lâm cơ hội chấm mút xà xẻo người phụ nữ của tôi! Nếu không, tôi không đảm bảo là ngày tháng sau này, băng Tam Trúc của ông có còn được lăn lộn một cách gió nổi nước lên nữa hay không đó!”
Lời này, nghe có chút mùi vị uy hiếp.
Mạc Cẩm Thành không tức giận mà còn cười: “Vậy sao? Tuổi còn trẻ nhưng khẩu khí thì không nhỏ.”
Bắc Minh Quân nhướng mày: “Đã có tuổi rồi, còn học người ta làm lão đại, cho xương cốt của ông thư giãn chút đi!”
“Ha ha ha…đây là uy hiếp tôi sao?” Mạc Cẩm Thành cười to: “Tôi thừa nhận, hôm cậu đính hôn, Vân Chi Lâm sở dĩ không có trở ngại gì, là tôi đã âm thầm ra chút sức. Nếu như sớm biết như vậy có thể ép cậu đến Sabah, tôi đã nên tìm một nhà tốt để gả Hạnh Nhi từ lâu rồi…”
Sắc mặt Bắc Minh Quân thắt lại: “Ông có gan thì thử xem!”
“Chậc chậc, hóa ra cậu hai Bắc Minh cũng có điểm yếu!” Mạc Cẩm Thành nở nụ cười cao thâm khó lường: “Xem ra tôi nên tập trung vào Hạnh Nhi…”
“Mạc, Cẩm, Thành!” Bắc Minh Quân thốt ra từng chữ từng chữ, nghiến ra từ trong kẽ răng, đôi con ngươi bị bao phủ bởi băng lạnh.
Mạc Cẩm Thành nhún nhún vai: “Trừ phi cậu dành thời gian, gặp mặt mẹ cậu một cái.”
“Không thể!” Anh từ chối mà không cần suy nghĩ.
Đôi mày Mạc Cẩm Thành nhíu chặt: “Vậy thì tôi chỉ đành để Tịch Dao ở lại Sabah mãi mãi, trở thành người kế vị của Mạc Cẩm Thành tôi.”
Sắc mặt Bắc Minh Quân âm trầm, trừng mắt nhìn Mạc Cẩm Thành, không lên tiếng.
“Quân, cậu biết tôi nói được là làm được! Mấy năm nay, tôi đã gửi không ít tư liệu liên quan đến mẹ cậu cho cậu, nhưng cậu chả thèm nhìn lấy một cái mà đã trả lại rồi…cậu có biết mẹ cậu nhớ cậu biết bao không?”
“Im miệng!” Bắc Minh Quân quay đầu đi, không muốn nghe bất kỳ chuyện gì về người phụ nữ đó.
Mạc Cẩm Thành đột nhiên thu nụ cười lại, nghiêm túc mà nhìn Bắc Minh Quân một cái: “Bất kể quyết định của cậu là gì, ngày mai là tết rồi, tôi và mẹ cậu đợi cậu!”
Bắc Minh Quân nhếch môi cười lạnh một tiếng: “Vậy ông đừng lãng phí thời gian này nữa! Bởi vì tôi tuyệt đối sẽ không ở lại Sabah qua tết đâu!”
Anh thân là cậu hai Bắc Minh, chủ tịch của tập đoàn Bắc Minh, anh phải về nhà Bắc Minh ăn Tết!
Ngừng một chút, anh nói tiếp: “Tôi cảnh cáo ông lần cuối cùng, đừng có giở trò sau lưng tôi, càng đừng mong lợi dụng Cố Tịch Dao uy hiếp tôi! Mạc Cẩm Thành, cho dù ông có phí cạn tâm huyết hủy cả Bắc Minh Thị, ông cũng nên biết, Bắc Minh Quân tôi cả đời này cũng không thể làm người kế vị Mạc Cẩm Thành ông! Vĩnh viễn đừng có mơ!”
Mấy năm nay, Mạc Cẩm Thành sở dĩ không ngừng gửi tư liệu cho anh, một mặt là bởi vì Dư Như Khiết; Mặt khác là vì tuổi tác của Mạc Cẩm Thành càng lúc càng già, lại không có con, cho dù cực khổ thế nào cũng không tìm được người kế nhiệm thích hợp, vì vậy một lòng muốn chiêu gọi Bắc Minh Quân đến làm hội trưởng của băng Tam Trúc!
Cái này sao có thể?