Chương 1666
Đợi bản thân cảm thấy thỏa đáng rồi, cô mới vươn tay khẽ đẩy mở cửa phòng làm việc khép hờ của anh ta.
Đồng thời, mười mấy ánh mắt sau lưng lại vượt qua vách ngăn nhìn về phía bên này.
Cố Tịch Dao bước vào phòng thật ưu nhã, sau đó tiện tay khẽ đóng cửa lại: “Chi Lâm, có chuyện gì…Gì, sao anh lại ở đây?”
Cô vào phòng liền nhìn thấy Vân Chi Lâm ngồi sau bàn làm việc, khuôn mặt không có gì khác biệt với lúc ra ngoài sáng nay.
Cô còn thầm suy nghĩ chẳng lẽ mấy cô gái này thật sự uống nhầm thuốc rồi? Tiếp đó, cô dời mắt liền nhìn thấy người đàn ông đang ngồi ưu nhã trên sofa cạnh bàn làm việc.
Anh ta đội mũ lưỡi trai, mấy sợi tóc đen nhánh dán hai bên má, còn có vài cọng dán trên khuôn mặt tuấn tú không hề thua kém mỹ nữ của anh.
Bộ quần áo thoải mái màu trắng tản ra tràn đầy sức sống.
Anh ta thấy Cố Tịch Dao đi vào, ngẩng đầu, mắt cong cong, bờ môi mỏng khẽ cong lên
Ngón tay trắng nõn thon dài giơ lên, khẽ vẫy cô.
“Noton, sao anh lại tới?” Cố Tịch Dao mỉm cười vẫy tay với anh ta.
Vân Chi Lâm thấy họ có vẻ rất thân quen thì mỉm cười nói với cô: “Chẳng trách anh này vừa tới đã chỉ đích danh tìm em. Thì ra hai người quen biết à.”
Nói thật lòng, trước đó Vân Chi Lâm biết Noton tìm Cố Tịch Dao, anh ta còn có chút kỳ quái. Nhưng bây giờ biết họ quen biết, trong lòng anh ta ít nhiều lại có chút ghen tuông.
Sao đàn ông cô quen biết toàn xuất sắc như vậy chứ. Bắc Minh Quân, Bắc Minh Khởi Hiên, bây giờ lại là Noton.
Anh ta vẫn chưa biết, sư muội Lạc Kiều của anh ta hình như còn đang lên kế hoạch giới thiệu Lạc Hàn cho cô đâu.
Vân Chi Lâm hít sâu một hơi, ổn định lại cảm xúc, nói với cô: “Em đã quen anh Noton, vậy anh không cần giới thiệu nữa. Anh trực tiếp nói trọng điểm: Anh ấy…”
Không đợi Vân Chi Lâm nói xong, Đường Thiên Trạch đã cướp lời: “Cô Cố, lần này tôi đặc biệt tới chính là muốn mời cô làm luật sư của tôi.”
Cố Tịch Dao có chút ngây ngốc, tiếp đó cười xấu hổ với anh ta: “Anh Noton, anh đùa đi, mặc dù tôi bây giờ đã là luật sư, nhưng dù sao vẫn là người mới. Anh khinh suất mời tôi làm luật sư đại diện của anh như vậy, e là tôi sẽ chậm trễ việc của anh.”
“Tịch Dao, em đừng vội khiêm tốn. Mặc dù em là người mới, nhưng cũng cần có cơ hội luyện tập. Không bằng em nghe anh Noton nói đã xảy ra chuyện gì trước.” Thực ra Vân Chi Lâm cũng vì tốt cho cô, bây giờ cô là người mới, phải tiếp xúc với vụ án nhiều một chút mới có kinh nghiệm.
Đường Thiên Trạch gật đầu, xem ra rất tán thành lời nói của Vân Chi Lâm. Anh ta nói: “Anh Vân nói không sai. Tôi nhờ cô làm luật sư đại diện của tôi cũng là vì vụ án này thực ra không bao lớn.”
Vân Chi Lâm và Noton đã nói vậy, Cố Tịch Dao cũng không tiện từ chối nữa, dù sao thì đương sự cũng không có ý kiến gì.
Cô miễn cưỡng gật đầu: “Được rồi, vụ án này tôi nhận, Noton, anh nói xem là chuyện gì.”
Đường Thiên Trạch ngồi thẳng dậy, nhìn Vân Chi Lâm, lại nhìn Cố Tịch Dao.
“Thực ra tôi cũng là sáng sớm nay mới nhận được đơn triệu tập của tòa án. Nói tôi bị nghi ngờ liên quan tới vụ án mưu đồ nguy hại an toàn công cộng. Tôi cầm đơn triệu tập xong liền nghĩ tới cô.”